Giá Như Hôm Ấy Ta Không Gặp Nhau

Chương 15: Dạo chơi trên thành phố Quảng Châu




Yunie Ngọc Khánh thấy được sự buồn bã của Lam Sương liền đổi qua chủ đề khác:"Hai đứa ra ngoài chơi cho khuây khỏa không khí đi trưa nhớ về ăn cơm là được"

Lưu Anh nghe vậy liền kéo Lam Sương lên phòng thay đồ rồi đi chơi.

Quảng Châu, thủ phủ của tỉnh Quảng Đông và trước đây có tên gọi là Tổng Can (Canton) là một thành phố gần sông nước sầm uất của Trung Quốc. Nằm bên bờ Châu Giang, có thể suôi về Nam Hải, Quảng Châu là nơi những ngôi nhà chọc trời và cổ kính, truyền thống và hiện đại, thương mại và giao thông hội tụ.

"Lam Sương à đi ăn không?"

"Sáng nay hai đứa mình ăn sáng rồi còn gì!"

"Sao mặt buồn thế!"

"Đâu có đâu, bớt ảo tưởng lại giùm cái đi nha"

"À tôi biết tại sao rồi nè, chắc chắn là do nghe tin Lưu Trấn đại nhân có hơn ước với Phong gia đúng không?"

"Đi ăn nhanh lên"

"Được rồi, được rồi đi thôi!"

Enzo & Max

Lam Sương ngước mặt nhìn thấy liền hỏi:"Ăn ở đây à?"

"Đúng rồi! nhà hàng này ngon lắm á"

Enzo Max là một nhà hàng bánh ngọt chính hiệu, chuyên phục vụ bánh crepe kiểu Pháp. Hãy thử bắt đầu một buổi sáng đầy năng lượng của mình với những chiếc bánh crepe ngọt ngào.Nhà hàng cũng phục vụ vô vàn loại bánh ngọt và đồ uống khác nữa. Đây là địa điểm được các du khách Châu Âu cực yêu thích.

"Vào trong thôi bụng tôi đói meo rồi nè!"

"Trời trời, lúc nãy con bảo là không thèm mà!"

"Có ăn không, Tui đi về bây giờ"

"Được rồi được rồi phục vụ cho gọi món

"Cho tôi món này, món này...."

5 phút sau

Lưu Anh đúng chuẩn chất nhà giàu, gọi chất đầy cái bàn nhỏ rồi còn thêm chai rượu vang nữa.

"Nhà bà ngoại cậu ở đâu?" Lưu Anh tò mò hỏi

"Nhà bà ngoại tớ ở Thường Châu"

"Ôi chao! đỉnh vậy sao?"

"Cũng thường thôi!"

"Chừng nào cậu về!"

"Mai"

"Cho tớ theo với"

"Thì mình có bảo là không cho đi đâu!"

"ừ ha...."

Điện thoại Lưu Anh bỗng nhiên có người gọi đến không ai khác ngoài Lưu Nguyệt.

"Chị họ à hôm nay anh hai sẽ hủy hôn với tiểu thư của Phong gia đấy."

"Cái gì!Anh họ tính hủy hôn á!"

Phong Gia thế lực cũng ngang hàng với Lưu Gia nếu như hủy hôn thì một trận mưa máu không thể không xảy ra.

Lưu Nguyệt lại nói tiếp:" Tiểu Thư Tịch Ngã đấy thì đồng ý rồi, nhưng anh trai của Tiểu Thư Tịch Ngã thì không ạ,làm sao bây giờ cả hai bên đang căng thẳng lắm"

Lam Sương nghe thấy toàn bộ sự việc liền bảo Lưu Anh làm theo lời mình bảo Lưu Nguyệt bật loa lớn lên.

"Cứ làm theo những lời mình nói" Lam Sương ngồi đối diện dặn dò, Lưu Anh không muốn đánh nhau xảy ra nên cũng trực tiếp làm theo.

Lam Sương nói từ nào thì Lưu Anh nói theo năm rắp.

"Phong lão đại à! dù gì cả hai bên cũng không có tình cảm với nhau hay là anh buông bỏ đi"

"Hôn ước này là do các trưởng bối quyết định, hủy hôn cũng phải thăm hỏi ý kiến của các trưởng bối trước, tên Lưu Trấn này tự ý hủy hôn như vậy tôi không chấp nhận được."

"Vậy cho hỏi trưởng bối cả hai bên là ai?"

"Lưu Anh tiểu thư cô bị thiếu máu não à, lúc đó khi ký hôn ước cô cũng đứng đó còn gì?"

Lưu Anh cúp máy xuống dưới bàn hỏi Lam Sương:"Tiếp theo nói như nào? Trời ơi! bây giờ phải nói gì nữa đây hả?"

"Vậy thì trưởng bối của cả hai bên còn ai không?"

"Còn mẹ của Lưu Trấn, Tuệ Băng Băng"

"Vậy thì đơn giản rồi, hỏi xem mẹ anh ấy đồng ý không,nếu không thì cứ tiếp tục là được"

"Lam Sương à,bà điên sao? Lưu Trấn đâu phải thích cô ta, thích má đó má!"

"Cứ làm theo lời tôi đi"

Lưu Anh ngửa điện thoại lên nói:" Muốn hủy hôn thì hỏi trưởng bối đi, Làm gì mà căng như vậy"

Lưu Trấn liền gọi cho mẹ mình bà nhấc máy:" alo!"

Lưu Trấn giọng khàn khàn:"Mẹ à con muốn hủy hôn với Phong Tịch Ngã"

Đầu dây bên kia trả lời thẳng thừng:"Ừ hủy đi dù gì mẹ cũng không ưa mấy"

Tất cả mọi người đều sững sờ, không ngờ mẹ của anh lại đồng ý một cách thẳng thừng như vậy,ngoài ra còn nói không ưa Phong Tịch Ngã nữa chứ.

"Có phải mẹ không đấy!" Lưu Trấn vẫn hỏi lại.

"Này anh đầu óc anh có vấn đề sao? hay là rời xa tôi nhiều năm quá không nhớ nổi giọng tôi nữa, muốn hủy thì hủy đi dù sao hai đứa cũng đâu có hợp nhau"

Phong Tịch Ngã ngồi đối diện Lưu Trấn vui vẻ mừng rỡ rồi quay sang cảm ơn mẹ của Lưu Trấn vì đã đồng ý hủy bỏ hôn ước này, dù gì cô cũng đã có người trong lòng mình rồi.

Nghe thấy vậy anh trai của Phong Tịch Ngã cũng không nói gì thêm, đưa đàn em rời khỏi Lưu gia rồi bay về nước Pháp.

Lưu Anh cúp máy rồi cười nhạt.

Lam Sương lại nói lên một câu khen ngợi:"Không ngờ mẹ của Lưu Trấn lại dễ tính như vậy!"

"Đương nhiên là dễ tính rồi, ai chẳng muốn được làm con dâu bà ấy, sướng nhất là cô rồi đấy"

"Thôi được rồi tôi ăn xong rồi đi chơi đây!"

"Này đợi tui với, để tui thanh toán đã"

Thanh toán xong cả hai lại cùng nhau dạo chơi trên thành phố Quảng Châu này.