Giá Như Đừng Gặp Anh

Chương 9




Nhìn thấy cậu Duy qua màn hình điện thoại,ngoài những lần cậu sỉ nhục tôi ,thực ra cậu vẫn luôn giúp đỡ tôi. Lần đi bệnh viện cậu cho tôi đi nhờ ,những lần cậu thường xuyên mua thuốc bổ cho tôi nữa,nước mắt chỉ trực rơi,tôi biết cậu vẫn luôn âm thầm giúp .

Mấy lần cậu đưa tôi tới bệnh viện chỉ là không yên tâm để tôi đi một mình hay cả những lần đi siêu âm ,bác tài xế bận ,cậu cũng nhận chở tôi đi .Đúng là cậu đôi lúc có khó nghe ,nhưng thực tâm cậu rất tốt,và có lẽ sau này muốn nghe cậu mắng tôi ,cũng chẳng còn dịp nữa ,chắc là sắp chết nên mới vậy

.Mấy tên khốn cởi bỏ nút áo của tôi ,hở ra bầu ngực phập phồng ,vì bị trói tay,bịt miệng tôi đành phải chịu ,mặc chúng làm gì thì làm. Qua màn hình ,từng gân máu của cậu nổi lên trông rõ .Có lẽ cậu không đến ,nhất định sau khi có cơ hội tôi sẽ tự kết liễu đời này ,kết liễu sự nhục nhã ấy,tôi muốn ít nhất trước khi chết tôi cũng phải có một chút tôn nghiêm ,cũng phải giành lấy sự tự trọng ít ỏi cuối cùng. Ít ra khi chết đi ,người ta cũng vì sự thương cảm mà không mỉa mai tôi nữa.

Và thực sự tôi tin tưởng không lầm người ,cậu Duy gằn giọng lên ,từng từ phát ra được như cậu đang kiềm chế lửa giận đang bốc lên :

-Bọn khốn ,chúng mày mau thả cô ấy ra,đụng đến một sợi tóc ,tao cho chúng mày đầu thai cả con cái cả anh chị em chúng mày cũng sẽ đi cùng chúng mày xuống hoàng tuyền luôn.

-Tao tưởng là người giúp việc ,tao tưởng mày bảo ả không đáng một xu.Tao nói cho mày biết bọn tao chờ ngày này lâu rồi ,mày thường xuyên đưa nó đi đến bệnh viện khám thai mà mày còn chối à,mau mau đến xem cô vợ nhỏ của mày đi ,cơ thể này sắp không níu giữ nổi mảnh vải che thân sẽ thế nào nhỉ,mày không tới nhanh là bỏ lỡ màn kịch hay và nóng bỏng đó cậu Duy ạ.Mày nhiều tiền lắm mà ,mau đến đây dùng tiền mà chuộc người đi ,đừng có ở đó nhiều lời,chẳng phải lúc lật kèo mày oai lắm ,tao đã lên kế hoạch từ lâu rồi ,mày bất ngờ lắm đúng không hahahahah ,còn nhiều điều lắm,thôi tao tắt máy để thưởng thức mỹ vị đây hahahah .

Thì ra những lần cậu đưa tôi đi siêu âm,đi mua sắm ,cả những lần đi bệnh viện bọn chúng đều chụp được hết và âm thầm quan sát

-Giờ còn ba tiếng ,mày muốn cứu nó thì qua đây ,còn không để tao cho em ý lên thiên đàng trước khi về địa ngục nhé.

Chỉ còn 14 phút là đến hạn 3 tiếng,có lẽ cậu Duy không đến rồi. Xin lỗi anh,em đi xuống gặp bố mẹ đây,đời này em xin lỗi đã không cùng anh đi đến cuối con đường như em đã hứa,vậy là hết,hết thật rồi...

-Thôi thằng chó đó nó không đến cứu cô em ,vậy để anh nhé,bọn mày chơi nó cho tao .

Bọn chũng cởi áo tôi ra ,chỉ còn mỗi chiếc áo lót bên trong ,tiện tay hắn bóp một cái,đau đớn và tủi nhục,hắn cởi nốt quần dài mà tôi đang mặc ,cả người tôi bây giờ chỉ còn bộ đồ lót mỏng manh.

-Chà ,đại ca ,con này bầu mà nó vẫn ngon lắm ,ngon hơn cả mấy con trong quán mình,người nó thơm mà da nó láng mịn quá đại ca,đại ca cho em xơi nó trước nhé.

-Dùng từ từ ,cho mấy đứa kia nữa.

Miệng bị bịt ,tay bị chói ,tưởng chừng như thân thể tôi sắp bị vấy bẩn ,bỗng có tiếng súng

-Đoàng

Tôi mừng rỡ ,biết là cậu Duy tới,cuối cùng cậu cũng không bỏ mặc tôi.

-Thả cô ấy ra

-Chà,vợ mày sắp được lên thiên đường mà mày lại phá đám ,thật là tiếc mà.Thôi được rồi ,đem tiền qua đây ,tao trả vợ mày đó.

Cậu Duy đi đến mang theo valy tiền

-Nếu mày manh động mày sẽ mất cả tiền và vợ mày ,khôn hồn vào đây một mình thôi,nếu không một phát súng ,tao cho chúng mày chuyển kiếp luôn.

-Được ,tao đồng ý ,tao không mang vũ khí ,cảnh sát ở ngoài.

Thấy tôi không còn quần áo gọn gàng cậu Duy cởi bỏ áo khoác

-Tao đưa tiền ,mày đưa người ,giao dịch thành công

-Ok

Khi vừa đưa tiền sang ,bọn chũng đẩy tôi sang chỗ cậu Duy ,cậu ôm trọn tôi vào lòng ,khoác lên người tôi ,chiếc áo có đầy hơi ấm của cậu. Ôm chặt tôi trong tay ,cậu vội nói

-Không sao ,không sao rồi ,ổn rồi.

Vừa nói cậu vừa vỗ về tôi,Thế nhưng bọn chúng không chịu để yên cho chúng tôi ,tiền đã nhận ,trong lúc cậu Duy lơ là cảnh giác chúng cầm súng ,lên đạn và "Đoàng", không nghĩ nhiều tôi quay ngoắt lại đỡ cho cậu một viên đạn . Nghe có tiếng súng ,cảnh sát ập vào ,tóm gọn bọn chúng,

-An ,tỉnh lại ,tỉnh lại đi,cô không tỉnh lại sẽ không gặl được chồng cô đâu,còn con của chị Hạnh nữa.

Nói rồi xe cấp cứu tới,chắc lần này tôi đăng xuất thật rồi,không được nghe mấy câu cộc cằn của cậu Duy nữa,dẫu hình ảnh rất mờ nhạt ,tôi vẫn nhận ra cậu đang lo lắng cho tôi, chắc cậu không ghét tôi nữa rồi ,nhưng như vậy thì sao chứ ,tôi chẳng ở đây nữa rồi ,tạm biệt cậu ,tạm biệt anh ,tạm biệt tất cả ,có lẽ tôi tận mạng rồi,một màn đêm bao bọc lấy tôi,mắt tôi nặng trĩu và ánh sáng tắt hẳn....