Giá Như Đừng Gặp Anh

Chương 6




Chồng tôi mới tỉnh lại sau ca phẫu thuật , nhìn thấy anh tôi không kìm được nước mắt , đôi tay tôi ôm chặt anh ,nức nở khóc,khóc vì tủi thân ,khóc vì anh nhẫn tâm để tôi yếu đuối một mình

Do mới tỉnh lại nên anh chưa nói được gì nhiều,sức khỏe chưa hồi phục hẳn,anh chỉ nói được những từ đơn giản ,một vài tiếng:

-An , khoé mắt anh ươn ướt ,đôi môi mấp máy.

-Tạ ơn trời anh tỉnh lại là tốt rồi ,đừng dùng sức quá,em ở đây với anh rồi,anh đừng bỏ em lại một mình ,mọi chuyện sẽ ổn thôi ,đừng lo lắng gì cả ,anh cứ yên tâm dùng thuốc ,rồi sẽ nói chuyện lại bình thường và đi lại được.

Đôi bàn tay gầy gò ,đôi mắt trũng sâu ,chỉ mấy tháng thôi mà sao anh tiều tụy quá

-Tiền

Có lẽ anh thắc mắc sao tôi lại có tiền làm phẫu thuật cho anh nhanh như vậy ,anh biết chắc chúng tôi không xoay tiền trong thời gian ngắn vậy ,có được mấy trăm triệu là con số không phải dễ dàng gì ,nên tôi lấp liếm :

-Em vay ngân hàng làm phẫu thuật cho anh , anh cố gắng lên anh sắp khoẻ rồi,tiền em trả góp hàng tháng ,lãi thấp lắm anh ,em cố gắng đi làm để trả nợ ,anh đừng lo nghĩ gì ,em không sao ,em không làm gì thất đức hay trái pháp luật hết ,những đồng tiền làm phẫu thuật cho anh ,hoàn toàn là đồng tiền sạch .

Thời gian này bụng còn nhỏ nên tôi chưa bị lộ là có thai ,hiện tại bác sĩ vẫn bảo anh cần ở lại trong bệnh viện chăm sóc tới khi nào ổn định mới được xuất viện và về nhà chăm sóc.

Thế nhưng mãi sau này tôi mới biết ,sau này là chuyện không thể nào ,là chuyện mà đến chết tôi cũng không muốn tin ,không muốn chấp nhận.

Cậu Duy vẫn chờ tôi dưới sảnh dặn dò bác sĩ và y tá xong tôi liền ra về

-Cậu chờ tôi lâu không ,xin lỗi cậu ,tại tôi ở lại hơi lâu ,có việc sao cậu không về trước ,chờ tôi làm gì,tôi tự bắt xe được mà.

-Chả nhẽ bỏ cô lại ,tôi không vô trách nhiệm đến thế đâu ,lên xe đi về ,ngày nào cũng thăm mà sao cô ở lâu vậy ,cô không về nấu cơm đi.

Thấy cậu quát ,tôi im lặng không dám nói,người đẹp trai ai cũng khó hiểu thật ,lúc nào chỉ biết quát người khác thôi.Cũng không trách cậu được ,tôi chỉ là con ở ,là bảo mẫu ,tôi làm cho đồng tiền mà ,cậu quát vậy chỉ biết đứng im mà hấng chịu thôi ,làm sao mà phản kháng được .Bây giờ tôi rất cần tiền để chữa trị cho chồng tôi ,mất công việc này ,làm sao trang trải đủ chi phí thuốc thang cho anh ấy được ,nghĩ vậy những uất ức tôi nén ngược vào trong ,không rơi một giọt nước mắt nào.

Ở phía xa xa,có một đôi mắt vẫn luôn dõi theo từng cử chỉ thân mật của cậu dành cho tôi,"tách tách" từng hành động đều được thu hết vào trong những tấm ảnh.

Hôm nay chị Hạnh tới mua thêm thuốc bổ cho tôi,chị vừa hiền ,lại tốt bụng nữa,luôn chăm sóc tôi và em bé từng cái nhỏ nhất . Tôi cảm thấy may mắn vì lần nào cũng gặp người nhiệt tình ,giúp đỡ tôi trong những năm tháng cùng cực nhất :

-Chị ơi ,em còn nhiều lắm ,em chưa uống hết thuốc bổ đâu ạ,chị chăm em khéo quá.Chị như vị cứu tinh của em ,chồng em đã đỡ rồi,cảm ơn chị rất nhiều ạ.

-Ôi dào ,chị mua dần ,đằng nào cũng phải dùng mà ,mẹ mua cho em bé mau lớn nhé ,mau mau ra đây với mẹ ,mẹ chờ nhé!Vừa nói chị vừa xoa cái bụng nhỏ mới nhô lên của tôi. Vài tháng nữa bụng to có lẽ tôi phải hạn chế đến thăm chồng tôi ,việc này tôi không muốn chồng tôi biết ,sợ anh lại dằn vặt .

Hôm nay cậu Duy mời rất nhiều các thiếu gia đến nhà ,toàn là cậu ấm cô chiêu cả.,họ tổ chức tiệc BBQ ở sân sau,toàn là đối tác và bạn bè lâu lắm của cậu.Mặc dù làm ở chi cục thuế ,nhưng cậu vẫn quản lí công việc kinh doanh bất động sản của nhà và chuỗi cửa hàng đá quý ,công việc bận rộn trăm bề.

Cậu Duy đẹp trai lắm ,đôi lông mày đậm ,làn da ngâm rắn rỏi,cậu có răng khểnh cười duyên lắm,nhưng chỉ thấy cậu cười với mẹ cậu ,bạn cậu thôi,chứ lần nàp gặp tôi cậu cũng cau có lắm.

Tôi bê đồ ra tình cờ có một anh thấy tôi người nhỏ nhắn bưng đồ ra ,anh chạy lại ngỏ ý giúp tôi:

-Để anh giúp cho người đẹp,xinh xắn thế này chỉ để yêu thương thôi ,ai lại để em làm nặng nhọc bao giờ.

-Em cảm ơn anh,em làm quen rồi ạ. Tôi mỉm cười lịch sự đáp.

-Người đẹp tên gì vậy ,có thể cho anh làm quen không ,anh tên Mạnh

-Em tên An Nhiên ạ,em đã có...

Chưa kịp nói em đã có chồng ,từ xa cậu Duy đã vọng lại:

-Gu của mày nay mặn nhỉ ,giúp việc nhà tao đã có chồng ,còn đang mang thai hộ chị tao nữa mà mày cũng có hứng thú à. Mọi lần toàn kiếm mấy em chân dài mà ,cô ta là gái quê nhưng cũng tham vọng lắm ,không phải dạng vừa đâu.

-Ồ ,đẻ thuê à ,hay là về ở với anh đẻ cho anh một đội bóng nhé,về làm con dâu mẹ anh.Cho em sống trong sung sướng cả nghĩa đen cả nghĩa trắng nhé.

-Em cảm ơn anh ,em xin phép ạ ,các anh cứ ăn uống nhé !Thiếu gì các anh cứ gọi em ,em ở ngay nhà bếp ạ.

Nói rồi không chờ họ đáp tôi vội về nhà bếp ,cảm giác tủi nhục bủa vây lấy tôi. Dù rất cố gắng an phận không gây sự với cậu Duy nhưng hình như cậu vẫn ghét tôi lắm ,chỉ mong hợp đồng sớm kết thúc ,chồng tôi cũng đã tỉnh lại rồi ,chỉ một thời gian nữa thôi ,tôi sẽ không phải chịu thêm sự dày vò ,hay bất kì câu giễu cợt nào nữa.

Năm dài tháng rộng ,có những thứ qua đi chẳng thể quay lại nữa rồi...