Giá Như Đừng Gặp Anh

Chương 26






Vì sợ tôi muốn đi đâu chơi ,nên anh đã lấy xe chở chị ta đến khu chế tác đá quý,còn để bác tài xế ở nhà ,khi nào cần đi ,anh nói có thể mượn xe của khách sạn

Tôi làm sao có tâm trí mà đi đâu được,đúng là tình cũ không rủ cũng tới,bực bội tôi nhắn cho anh một tin :

-Anh về sớm nhé,hôm nay muốn đi chợ đá quý Lục Yên và đi Bình Nguyên xanh Khai Trung.

Một lúc lâu sau anh mới rep lại

--Chợ chỉ diễn ra buổi sáng thôi,để anh dẫn vợ đi đến Bình Nguyên xanh tham quan nhé,chút nữa xong sớm anh về.

Chờ anh đến 1h anh vẫn chưa về ,tôi cũng rất lo lắng ,vừa hay anh về đến cửa :

-Hai mẹ con ăn gì chưa,bông nhỏ đói chưa?

-Chờ ba từ sáng ,ba đi hẹn hò lâu quá.

Có chút giận dỗi,vì tôi cũng biết ghen mà ,chiếc áo của anh có 1 vết son mờ sau lưng,vì anh măc áo polo cho nên vết son rất mờ,khỏi nói tôi cũng biết chiêu này của ai. Tôi tin anh không như vậy,nhưng có vẻ tôi lại xem thường chị ta quá rồi.

-Thôi mà ,ba đưa hai mẹ con lót dạ nhé,ba yêu hai mẹ con ,đi bàn hợp đồng từ sáng mà.

Tôi không phải không hiểu tính anh,nhưng về chị ta ,tôi không biết rồi sẽ bày ra kế gì nữa.

Anh đưa tôi qua khu chợ đã quý ,mặc dù buổi chiều không nhiều sạp như buổi sáng ,chỉ lác đác vài sạp hàng nhỏ trong chợ. Ở phía cuối ,có một bà cụ ,bày ra những món quà lưu niệm nhỏ xinh,và những đồ trang sức khác. Tôi chú ý đến chiếc vòng tay bằng bạc ,nạm đá cẩm thạch nhỏ nhỏ,nhìn đơn giản nhưng vô cùng bắt mắt. Thấy tôi chú ý anh liền mua cho tôi ,nhẹ nhàng đeo vào :

-Xích em lại cho đỡ chạy đi mất.

-Có cục bông nhỏ này ,ai còn muốn lấy em chứ!Đây tặng ông xã nhé,dây treo xe,mong rằng ông xã của em sẽ luôn bình an trên mọi nẻo đường nhé. À hôm nay hợp đồng sao rồi anh,có kí kết được không?

-Chưa em ạ,đối tác vẫn muốn xem xét thêm,có gì họ sẽ báo sau ,vợ đừng lo ,nhất định hợp đồng sẽ kí kết thành công .Sau vụ này anh khao hai mẹ con một bữa nhé!

Thế nhưng,làm gì có sau đó nữa....Chị ta cố tình kéo dài bản hợp đồng để được cạnh Duy nhiều hơn,định nối lại tình cũ hay sao,nhung suy cho cùng chị ta không hề đơn giản như tôi nghĩ.

Anh dẫn tôi đi dạo quanh khu Bình Nguyên xanh,nơi đây khí hậu mát mẻ,từng hàng ruộng bậc thang nối đuôi nhau,dãy lúa vàng óng tạo lên màu sắc vô cùng đẹp mắt. Chụp vài tấm ảnh lưu niệm chúng tôi cũng ra về ,bầu bí nặng nề nên anh luôn nắm tay ,sợ hai mẹ con ngã,anh cẩn thận từng li từng tí,khiến tôi luôn có cảm giác an toàn.

9h tối,anh đang xem lại bản kế hoạch và hộ đồng ,tôi đọc truyện cho bé con nghe,bởi muốn con thông minh mẹ chăm đọc sách khi mang bầu ,nghe mọi người nói vậy nên tôi cũng làm theo

-Được rồi,giờ anh qua,ok em ! Để anh qua ghi bổ sung hạng mục vào hợp đồng ,giờ anh qua luôn.

Tôi chăm chú lắng nghe,ắt hẳn lại dụ chồng tôi qua đây mà

-Hoài muốn gặp anh trực tiếp để bàn hợp đồng,vợ chờ anh chút nhé,anh ở dưới phòng 305 ,có gì em cứ gọi anh nhé,anh qua lát rồi về.

Vì trong phòng nên anh chỉ mặc bộ thể thao lửng ,đôi chân dài thoăn thoắt bước nhanh vào thang máy. Nếu anh đi quá 1 tiếng ,tôi sẽ tự tìm xuống phòng ,chị ta không coi tôi ra gì cả.

Hơn 10 giờ tối ,vậy là hơn một tiếng day dứt ,đứng ngồi không yên,từng suy nghĩ đen tối bủa vây lấy tôi,tôi rất sợ phải đối mặt,rất sợ nhìn thấy cảnh đau lòng ấy,sợ rằng bản thân không chịu nổi cú sốc đó.

Thế nhưng tôi không chờ thêm giây nào nữa,nhanh chóng ấn thang máy xuống phòng 305 tầng 4,trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.Đứng trước cửa phòng ,tôi do dự 3 4 lần mới dám tiến lại tay nắm cửa.

Nếu không có gì mờ ám ,chắc hẳn tôi không gõ cửa cũng không được tính là bất lịch sự đâu nhỉ. Nhưng đến gần tôi mới biết cửa không khóa ,từng từ từng chữ một tôi nghe không xót câu nào

-Anh yêu nó sao,anh quên hết những năm tháng mình đi học ,mình ở cùng nhau như thế nào sao. Anh không nhớ lần đầu tiên của em,anh đã hứa với em như thế nào à,anh quên hết những lần ân ái nồng nhiệt với em ra sao ư?

-Là em bỏ đi trước ,lúc đó anh đã tìm em khắp nơi,em ích kỉ sợ nhà anh tán gia bại sản ,không còn sung túc tiền tài,sợ chịu khổ đúng không?

-Đúng là lúc đó em đã từng như vậy,nhưng trải qua bao nhiêu mối tình ,em vẫn luôn nhớ những lần ân ái anh đã yêu thương em nhường nào.Em xin lỗi,mình quay lại được không anh?

-Anh xin lỗi ,mình chỉ là bạn thôi,truyện đã qua không thể quay đầu nữa rồi.

-Anh nói dối,nếu như không yêu em ,tại sao anh lại lấy nó,tại sao lại lấy người giống như em ,chẳng phải anh nói thích nhất đôi mắt long lanh của em hay sao.Anh đừng giận em nữa,em biết anh lấy nó là vì thế thân cho em thôi.Bây giờ em về rồi,mình làm lại được không ,được không anh?