Giá Như Anh Gặp Lại Em Sớm Hơn!

Chương 9




Thời gian thắm thoát thoi đưa, tại sao nó lại trôi nhanh như thế cơ chứ!!!!

Hồi trước ở với mẹ con Tô Châu thì một ngày trôi qua lâu ơi là lâu, tại sao giờ lại nhanh như tia chớp vậy chứ!!

Quá bất công!!

Khiết Băng thầm chửi rủa trong lòng, biết trước cô đã không đồng ý với cái gã hạ lưu, vô sỉ kia.

Hiện tại là 6h tối, trước đó 15 phút cô đã bị đám hair stylist rồi fashion stylist bla blaaa..

này ở đâu chui ra.

Đột nhiên bay thẳng vào khuôn viên biệt thự của cô, lôi cô đi trang điểm, thay đồ để đi cùng cái tên Hoàng Minh biến thái kia

Tóc cô bị hết người này kéo đến người khác kéo, kéo ngược kéo xuôi, tạo nắn hết hình này sang hình khác.

Nhịn, cô nhịn! Cô chịu được!!

Cái tên hair stylist bóng lộn tự nhận là Miah, nhà tạo mẫu chuyên nghiệp.

Anh ta bảo nếu không vì tóc cô đẹp thì anh đã không đến đây

Tức chết cô mà! Cô đâu thiếu nhà tạo mẫu?! Cho anh đụng vô rồi nói như thế.

Đúng là thứ mồm miệng hôi thối mà.

Hết người này sang người khác tạo mẫu cho cô.

Khuôn mặt tươi trẻ sáng ngời đậm nét quý tộc cùng thân hình quyến rũ của cô giờ đây bị cái đám tự cho là chuyên nghiệp liên tục nhào nặn

Ê ẩm toàn thân gần như 60 phút hơn cuối cùng cũng xong

Bên ngoài cánh cửa chính là Đông Phương Hoàng Minh đang đứng ngồi không yên, không biết cô ấy có bị sao không mà ở trong phòng trang điểm lâu thế.

Vẻ mặt luống cuống, điệu bộ thấp thỏm không yên trước kia không hề có trong từ điển của anh.

Nhưng giờ thì có rồi

Anh mặc một bộ vest phiên bản giới hạn chỉ sản xuất 1 bộ duy nhất của Armani màu đen, phối với đôi giày đen bóng.

Bộ âu phục này tôn lên dáng vẻ đẹp trai, hoàn mỹ của anh.

Có phải nó sinh ra để giành cho anh không? Anh ta mang nó trông gợi cảm vô cùng.

Cánh cửa ngăn cách hai người mở ra, một cô gái có khuôn mặt xinh xắn, nước da trắng nõm được tô điểm nhẹ bởi lớp make up.

Tuy nhẹ nhàng nhưng vẫn tôn lên ngũ quan của cô một cách sắc xảo.

Mang trên mình một bộ váy ôm màu đen được đính một số hạt kim cương nhỏ lấp lánh xung quanh của Channel cùng với đôi giày cao gót đế 10cm.

Cô không còn là cô gái thua anh cả cái đầu nữa, giờ chỉ thua nửa cái đầu mà thôi!

Tóc cô được bối thành một khuôn hình cầu ở đằng sau, phía trước để hai sợi tóc mai.

Do tóc cô được buộc lên nên đằng sau đã để lộ một phần của chiếc lưng trắn ngần.

Cô bước ra với vẻ đẹp trang trọng của một công chúa, một nàng thơ, một nữ chủ nhân thật sự.

Nhìn Khiết Băng như vậy, Hoàng Minh có chút ngỡ ngàng nhưng rồi cũng mỉm cười bước đến bên cô.

Một tay ôm eo cô, mặt anh sát gần mặt cô.

Cô tưởng anh định hôn nên vội né tranh, nào ngờ không phải.

Anh ghé sát tai cô khẽ thì thầm

"Đừng thách thức giới hạn của tôi"

Vành tai cô đỏ bừng bừng, không phải vì ngại do lần né tránh kia mà là câu nói dễ gây ra hiểu lầm kia của anh.

Những nhân vật quần chúng xung quanh hiểu ý nên đã quay mặt qua một bên từ lúc nào.

Khuôn mặt cô đỏ chót như trét một tấn phấn màu đỏ lên mặt

Anh nở nụ cười đắc ý, sau đó đưa cô lên xe đến khách sạn "The Crown", nơi tổ chức tiệc của nhà Brimington.

Hôm nay thật ra là sinh nhật của cô con gái út của Thomson Brimington, ông trùm đá quý ở thành phố Las Vegas này.

Ông ta lấy danh nghĩa tiệc sinh nhật nhằm mượn cớ để tìm cho con một vị hôn phu môn đăng hộ đối.

Thật ra ông ta đã nhắm đến Đông Phương Hoàng Minh làm con rể của mình, chồng tương lai của Andrea Thomson, đứa con gái út của bản thân.

Nào ngờ giấc mộng ấy bị vỡ vụn, hôm nay người đàn ông ông cho là con rể tương lai của mình đã dắt theo một người phụ nữ.

Ông đánh giá Khiết Băng là loại lẳng lơ vì tiền mà mưu lợi! Ông ta xem cô như cái gai trong mắt.

Bước xuống khỏi chiếc Bentley Flying Spur đời mới nhất, một đôi trai tài gái sắc bước xuống làm cho mọi người không khỏi ngạc nhiên.

Ánh mắt của họ đổ dồn lên phía Khiết Băng, bạn đi cùng Đông Phương Hoàng Minh.

Họ đăm đăm nhìn vào cô, ánh mặt ngưỡng mộ, đố kị, ngoài ra còn có ánh mắt d** đãng của những con động vật hoạt động bằng thân dưới kia.

Hoàng Minh cau mày, ôm eo cô áp sát vào người mình nhằm đánh dấu chủ quyền.

Khiết Băng không hề bận tâm, thân thể cô không bài xích hành động này của anh.

Có phải trao cho anh lần đầu tiên rồi nên cơ thể không còn có ác cảm với nam giới nữa hay không?!

Đi vào trong hội trường, Đông Phương Hoàng Minh được bao nhiêu người đến mời rượu, bàn chuyện hợp tác.

Khiết Băng thấy vậy nên nhanh chóng thoát khỏi vòng tay anh để tìm sự tự do, thoát khỏi sự gò bó này.

Lạc vào khuôn viên đằng sau khách sạn, cô thấy một bể bơi rất lớn nằm giữa một khu vườn đầy nét thơ mộng của muôn ngàn loài hoa.

Khi cô bước lại gần, đằng sau cô bỗng vang lên giọng nói đố kị của một người con gái

"Cô cần bao nhiêu tiền để rời xa anh ấy?!"

Khiết Băng từ từ quay lại, hóa ra là cô út của nhà Brimington.

"Cô là tiểu thư Brimington.

Gì gì á nhở?! Cô tên gì vậy?"

Khiết Băng đáp lại một cách trêu chọc, thật ra cô không biết tên cô ta là thật.

Vì quá nhạt nhẽo nên cô không hề quan tâm.

"Cô...."

Andrea Brimington nói một tràng nói Khiết Băng nào là người phụ nữ lẳng lơ, ham tiền,...!Cuối cùng cũng chốt lại câu là cô cần bao nhiêu tiền rồi ném cho cô tờ chi phiếu 100 000 $?!!!

Khiết Băng không ngần ngại nhặt nó lên, lắc lắc

"Hoàng Minh theo cô chỉ đáng giá 100 000$ thôi sao? Theo như tôi được biết thì sản nghiệp của anh ấy giờ đã hơn 10 con số, chưa kể biệt thự, siêu xe, tài sản,...!của anh ta.

Gia đình cô có bán cả gia tài của không đủ! Vậy nên đừng mong tôi rời xa anh ấy!"

Ở một góc ở khuôn viên, chàng trai ấy đã nghe hết tất cả, khóe môi cong xong thể hiện ý cười, vui vẻ khi nghe câu cuối cô thốt ra.

Andrea Brimington nghe Khiết Băng đáp trả, trong lòng bực tức, ngọn lửa ghen tuông nổi lên!

Nghe có tiếng bước chân, cô ta định tính kế Khiết Băng, cô cầm tay Khiết Băng giả làm như cô là bị hại.

Nào ngờ cô đã tính sai! Cô đã quá coi thường Khiết Băng.

Nhận ra âm mưu của cô, Khiết Băng liền tự đẩy mình ngã xuống bể nước.

Andrea Brimington không tin nổi, tay cô run cầm cập.

Chàng trai ở góc khuất kia thu lại nụ cười, nhớ ra cô không hề biết bơi, cô ghét nước.

Anh vội chạy đến nhảy xuống bể bế cô lên.

Cô ôm cổ anh.

Mặt anh hơi cáu cất giọng vừa đủ 2 người nghe

"Em không biết bơi, tại sao lại cố làm như vậy?"

"Bị anh phát hiện rồi!"

Cô tinh nghịch trả lời, vẻ vô tội.

Thấy cảnh tượng vừa rồi, người người trong hội trường liền chạy ra.

Chứng kiến cảnh Hoàng Minh nhảy xuống cứu cô gái kia.

Họ liên tục xì xầm bàn tán về hành động của Andrea Brimington.

"Có thích cũng không nên đẩy bạn nhảy của người ta như vậy!"

"Ghen ăn tức ở muôn đời nát"

.....

" Tôi cần lời giải thích cho việc này thưa quý ngài Brimington"

Chứng kiến cảnh trên, Thomson Brimington không khỏi lo âu, sợ hãi.

" Chát"

Ông tát mạnh vào đứa con gái của ông mặc cho cô nước mắt giàn dụa.

Hoàng Minh nhanh chóng đưa Khiết Băng lên xe.

Anh cởi áo của mình khoác lên người cô để cô bớt lạnh.

Tài xế thấy hành động dịu dàng ấy của anh làm cho bất ngờ

"Em đúng là tiểu mèo hoang biết cắn người mà!"

Anh nhẹ nhàng vuốt mái tóc ướt đẫm của cô gái đang nằm trong lòng mình.

Chiếc xe nhanh chóng đi đến biệt thự của cô.

Anh đưa cô vào nhà, giao cô cho má Lục.

Sau khi dặn dò cẩn thận anh mới nhanh chóng rời đi.

Má Lục chứng kiến toàn bộ cảnh tượng, mừng thầm

"Bà Lục này sắp có cháu bế rồi hihii.

Ông bà chủ chắc mừng lắm đâyyy!!!!"