🌷Editor/Beta: Yui_雪✨
Bữa tối đấu giá từ thiện dự kiến được tổ chức tại khách sạn Hoa Kiều ở Hải Thị, gần như toàn bộ nhân sự nòng cốt của các doanh nghiệp, công ty nổi tiếng trong thành phố đều được mời tham gia.
Khách sạn này được xây dựng ở một đoạn đường tấc đất tấc vàng, cho dù địa điểm ở đây có kinh phí thấp thì chi phí chuẩn bị bữa tối cũng sẽ lên tới mấy chục vạn.
Nói là một hoạt động từ thiện bán đấu giá nhưng trên thực tế thì ban tổ chức còn muốn rút ra một số lợi ít từ các thủ tục. Bùi Ý đối với hành động " treo đầu dê bán thịt chó " này rất không đồng ý, nhưng mỗi ngành đều có quy củ khác nhau——
Nếu có thể các doanh nhân hướng tới lợi nhuận này, bỏ ra một số tiền để hỗ trợ những trẻ em thực sự cần giúp đỡ, cho dù đó là một phần vạn thì cũng tốt.
"Sau khi trở về, vẫn phải thương lượng với Lê Viên một chút, nếu có thể sử dụng toàn bộ khắc kim của người chơi, thậm chí là 1/20 của đạo cụ khắc kim, tích tiểu thành đại cũng có thể giúp đỡ không ít người."
Hơn nữa, tình huống studio tương đối ổn định, những khoản quyên góp nhỏ như vậy sẽ không ảnh hưởng đến hoạt động bình thường.
Đương nhiên, đây chỉ là ý tưởng cá nhân của Bùi Ý, còn cụ thể hoạt động như nào, vẫn là sau khi hoàn thiện thì mới quyết định.
Bạc Việt Minh nghe thấy Bùi Ý nhỏ giọng suy xét, đáy mắt hắn thoảng qua một tia sáng nhạt, từ lần trước khi đề cập tiệc từ thiện buổi tối hôm nay, hắn đã phát giác ——
Người yêu có vẻ đặc biệt quan tâm đến việc quyên góp tiền cho viện phúc lợi.
"Mèo con."
"Sao thế?"
"Thật ra, từ 40 năm trước, bà nội đã lập một kênh quyên góp riêng cho Bạc Thị, kênh này luôn hướng đến trẻ em ở vùng núi nghèo khó."
Cuối cùng những sinh viên đại học tốt nghiệp cũng có thể làm việc tại Bạc thị và các công ty con của tập đoàn.
Bạc Việt Minh vuốt thẳng cổ áo người yêu nói: "Nếu có em muốn hỗ trợ, chúng ta có thể cùng bà nội thương lượng mở một kênh tài trợ riêng sau khi về."
Đây là lần đầu tiên Bùi Ý biết chuyện này, trợn tròn mắt: "Bà nội làm những việc thiện này sớm như vậy sao?"
Nội tâm Bạc Việt Minh đều tôn trọng và kính nể: "Bà nội nói, những người làm được việc lớn không chỉ nên làm cho bản thân mà còn phải làm cho mọi người".
Danh tiếng tốt của Bạc lão phu nhân không chỉ vì tính tình mạnh mẽ và khả năng lãnh đạo mà còn vì sự công bằng tuyệt đối và lòng tốt mềm mại.
"Nhị ca."
Bùi Ý nhịn không được giơ ngón tay cái lên: "Bà nội là cái này." (👍🏻)
Bạc Việt Minh cười nhéo ngón tay cậu: "Đi thôi, đừng chậm trễ tiệc từ thiện buổi tối."
Bùi Ý nhớ tới mục đích của Bạc Việt Minh tối nay, nghiêm túc nắm tay hắn: "Vâng, không chậm trễ thời gian hù dọa đám người kia!"
...
Hai người bước xuống xe, xác nhận thân phận được mời, tuỳ ý để xe đưa đón của khách sạn đưa bọn họ đến nơi tổ chức tiệc đấu giá.
Hai người vừa xuống xe đã nghe thấy bên ngoài phòng tiệc có người đang đứng: "Vị này chính là Bạc đổng đi? Rất vui được gặp cậu."
Bạc Việt Minh ngước mắt lên, nhìn người đàn ông trung niên xa lạ đang đi tới trước mặt mình: "Xin chào."
Trong giọng nói lộ ra người sống chớ gần.
Người đàn ông trung niên dường như không để ý chút nào, mỉm cười tự giới thiệu: "Bạc đổng, chào cậu, tôi là Đổng Nhất Lỗi."
"Tôi là người phụ trách ở đây, cũng là người tổ chức sự kiện từ thiện này, cảm ơn anh rất nhiều vì đã quyên góp cho sự kiện từ thiện này."
Trong số tiền quyên góp lần này, Bạc Việt Minh mặc dù quyên góp muộn nhất nhưng hắn cũng quyên góp số tiền lớn nhất.
Sau khi Đổng Nhất Lỗi nhận được danh sách quyên góp, ông ta ngay lập tức xác nhận và xác minh danh tính của Bạc Việt Minh, cũng biết được địa vị và tầm ảnh hưởng của tập đoàn Bạc thị đằng sau hắn.
Nếu không, hôm nay ông ta cũng sẽ không ở đây, chờ đợi tôn đại phật này xuất hiện.
Giọng điệu Đổng Nhất Lỗi thân thiện hơn: "Nghe nói Bạc đổng có cơ hội đầu tư vào thị trường chúng tôi?"
Nếu đúng như vậy, với sức ảnh hưởng của tập đoàn Bạc Thị ở Đế Kinh, chắc chắn sẽ rót vào một lực lượng mới ở Hải Thị.
Bạc Việt Minh nhớ tới lý do ngẫu nhiên mà mình đưa ra để quyên góp, nhịn không được liếc nhìn Bùi Ý một cách khó hiểu.
Bùi Ý mỉm cười, không nói toạc.
Tại sao không nói mình "có tiền"? Tiền đi kèm với địa vị và sự tôn trọng ở một mức độ nhất định.
Lúc trước ở Ôn Thành, Bạc Việt Minh được tập đoàn Bạc Thị hậu thuẫn, nhưng vì có tin đồn rằng hắn "không được sủng ái", mặc dù những người khác sợ tập đoàn Bạc thị, nhưng đối với hắn cũng không tính chân chính tôn trọng.
Nhưng giờ đây, danh hiệu "chủ tịch tập đoàn Bạc thị" chỉ cần khoe ra cũng đủ hấp dẫn.
Đổng Nhất Lỗi đối với Bùi Ý có chút xa lạ, híp mắt: "Vị này chính là?"
"Chào ông Đổng bộ trưởng, tôi là Bùi Ý." Bùi Ý không hề tiết lộ thân phận mà thay vào đó nhường chỗ cho cuộc trò chuyện này: "Hai người nói chuyện trước đi, tôi đi vào đi dạo."
Nói về điều này, giấy phép đăng ký trò chơi và kinh doanh văn hóa Internet của một công ty trò chơi phải được chính phủ phê duyệt, ước tính Đổng Nhất Lỗi ở bộ phận Hải Thị có một số quyền và địa vị nhất định trong giới.
Bạc Việt Minh nhận được tín hiệu bí mật từ người yêu, hơi cong môi: "Chào ông, Đổng bộ trưởng, cảm ơn ông đã quan tâm."
"Ai, Bạc đổng khách khí."
Đổng Nhất Lỗi nhận thấy giữa hai người không giống bình thường, càng cảm thấy cái tên Bùi Ý vô cùng quen tai: "Xin hỏi Bùi Ý tiên sinh với cậu là?"
"Tôi..."
Hai chữ 'người yêu' mơ hồ trong miệng, khi nói ra lại trở thành mối quan hệ sâu hơn: "Là người nhà của tôi*. "
*Chỗ này là ' ái nhân ' mà tui tra trên gg thì có ghi là: người tình, vợ, chồng, người yêu, kh biết ghi như nào lên các cậu góp ý cho tui nhe.
Đổng Nhất Lỗi kinh ngạc.
Ông ta chỉ đơn giản điều tra thân phận và gia cảnh của Bạc Việt Minh, nhưng ông ta thực sự không biết nhiều chi tiết như vậy.
Người nhà?
Nhìn người này tuổi trẻ như vậy, hoá ra đã kết hôn rồi?
Bạc Việt Minh không ngại bổ sung thêm một lớp bảo vệ cho Bùi Ý: "Cách đây một thời gian, em ấy đã tham gia cuộc thi thiết kế trò chơi do Hải Thị tổ chức, gần đây em ấy và studio muốn đến Hải Thị phát triển, tương lai còn mời Đổng bộ trưởng chiếu cố nhiều hơn."
Đến mức này, Đổng Nhất Lỗi làm sao có thể không hiểu được?
Chẳng trách ông ta cảm thấy Bùi Ý quen tai như vậy, suy nghĩ nửa ngày hóa ra lại là nhân vật nổi danh.
Đổng Nhất Lỗi kiềm chế bản thân không nhìn Bạc Việt Minh, trong lòng hiểu được điều gì đó——
Người trước mặt vừa rồi tính tình lãnh đạm, nhưng khi nhắc đến người nhà mình lại nói nhiều hơn, xem ra mối tìm cảm giữa hai người thực sự rất tốt.
Đổng Nhất Lỗi là một con cáo già thông minh, trả lời một cách có chừng mực: "Bạc đổng yên tâm, đơn vị, công ty và xí nghiệp phát triển, bộ phận liên quan của chúng tôi đều có thể giúp đỡ."
...
Bùi Ý một mình bước vào sảnh tiệc, nhìn quanh một lúc mới bắt gặp ánh mắt quen thuộc.
Cố Tiệm Thâm không nói chuyện với người bên cạnh nữa, nhanh chóng đến gần: "Bùi Ý."
"Anh Cố." Bùi Ý mỉm cười chào hỏi: "Anh cũng ở đây sao?"
"Ninh tổng tạm thời không có việc, nên nhờ tôi đến thay cô ấy." Cố Tiệm Thâm thành thật trả lời: "Mỗi công ty đều có hai đến ba địa điểm tổ chức buổi tiệc từ thiện như này."
Bùi Ý tùy tiện cầm lấy ly champagne, ánh mắt lóe lên: "Vi Dịch còn có ai nữa? Khúc Dịch và Quách Quảng Hồng?"
"..."
Sắc mặt Cố Tiệm Thâm hơi thay đổi khi từ trong miệng Bùi Ý nghe thấy tên của hai vị giám đốc điều hành cấp cao.
Anh thử đoán một phen, thấp giọng hỏi lại: "Tình huống bên trong công ty chúng tôi, cậu đều đã biết?"
Bùi Ý gật đầu, dùng im lặng làm trả lời.
"Bùi Ý, tôi rất xin lỗi về kịch bản."
Cố Tiệm Thâm ban đầu hợp tác chân thành với Bùi Ý, anh không ngờ cấp trên lục đục với nhau sẽ ảnh hưởng đến Bùi Ý và YWY Studio vô tội.
Bùi Ý hiểu tính cách của Cố Tiệm Thâm, nguyện ý giữ niềm tin với anh: "Anh Cố, tôi biết vấn đề 'lộ kịch bản' không liên quan gì đến anh."
Có liên quan đến ai thì Bùi Ý sẽ giải quyết với người đó.
"Bọn họ ở đâu?"
Bùi Ý chậm rãi hỏi, còn uống một ngụm champange: "Vi Dịch và YWY Studio là quan hệ hợp tác, tôi dù sao cũng phải gặp lãnh đạo cấp cao bên anh chứ."
Cố Tiệm Thâm nhìn qua chỉ: "Người mặc âu phục màu xanh biển là Khúc đổng, người mặc âu phục đen là Quách tổng."
Ngay phía bên trái phòng tiệc, Khúc Dịch và Quách Quảng Hồng mỗi người đang tụ tập ba hai người trò chuyện.
"Vậy tôi đưa cậu qua đó nhé?"
"Ừm."
Cố Tiệm Thâm được Khúc Dịch thăng chức trở về tổng bộ Vi Dịch, nên đương nhiên anh đưa Bùi Ý đến gặp Khúc Dịch trước.
"Khúc tổng, quấy rầy một chút, tôi tới giới thiệu một chút ——" Cố Tiệm Thâm chỉ vào Bùi Ý bên cạnh, nói chuyện rất khách khí: "Vị này chính là Bùi Ý của YWY studio, Ý tổng."
Khúc Dịch năm nay đã ngoài ba mươi, khí chất còn tính là xuất chúng.
Trước sự giới thiệu của cấp dưới, hắn ta đặc biệt dứt khoát mà vươn tay ra: "Ý tổng, ngưỡng mộ tên tuổi đã lâu."
Bùi Ý bình tĩnh bắt tay hắn ta: "Chào anh, Khúc tổng, lần đầu gặp mặt."
Những người bên cạnh ý thức cùng nhau rời đi, Khúc Dịch lại tiến lên một bước nhỏ: "Ý tổng, tôi thường xuyên nghe Tiệm Thâm và Ninh Tịnh khen cậu rất ưu tú."
"Đặc biệt là sự cố khẩn cấp xảy ra cách đây không lâu, khả năng xử lý của Ý tổng thật sự làm người bội phục."
"Hy vọng trong tương lai Vi Dịch chúng tôi, có thể hợp tác sâu hơn với Ý tổng và YWY."
Những lời này có thể chân thành, nhưng bên ngoài mang tính khách sáo nhiều hơn.
Bùi Ý nhẹ nhàng nâng ly rượu trong tay lên, trên mặt để lại ý cười: "Khúc đổng khách khí, có thể hợp tác sâu hơn hay không thì phải đợi đến khi hợp tác này kết thúc rồi mới bàn lại."
Nói một cách đơn giản, không có YWY studio phải chịu cảm giác quản chế của Vi Dịch.
Khúc Dịch hơi nheo mắt lại, mới nhận ra tính khí của Bùi Ý còn sắc bén hơn nhiều so với vẻ ngoài của cậu.
Bùi Ý không giấu diếm: "Khúc đổng, nửa tháng nay tôi bận viết lại kịch bản, không có thời gian để ý tới. Hiện tại chúng ta đã gặp mặt, tôi muốn hỏi rõ ràng một câu——"
"Công ty của các anh đã tìm ra 'kẻ' làm rò rỉ kịch bản chưa? Tính xử lý thế nào?"
Khúc Dịch nghe thấy lời này, không khỏi cho Cố Tiệm Thâm một ánh mắt.
Kẻ làm rò rỉ kịch bản?
Đáp án không phải rõ ràng sao?
Chỉ là công ty lớn rút dây động rừng, không chạm đến lợi ích trước mắt, rất nhiều chuyện vì không muốn làm tổn thương đến tình cảm, nên chỉ có thể giả vờ như không biết.
Cố Tiệm Thâm hiểu suy nghĩ của ông chủ, nhưng trong lòng anh vẫn nghiêng về Bùi Ý vô tội bị liên lụy trong chuyện này.
Ngay khi bầu không khí sắp ngưng lại, một tiếng bước chân khác vang lên.
Quách Quảng Hồng cách đó không xa đã chú ý tới tình huống ở chỗ này, mang theo tò mò đi tới.
"Khúc tổng, đang nói gì vậy?"
Lời nói là đang hỏi Khúc Dịch, nhưng ánh mắt vẫn đặt trên người Bùi Ý.
Cố Tiệm Thâm làm người trung gian giới thiệu thân phận Bùi Ý cho Quách Quảng Hồng.
Ánh mắt Quách Quảng Hồng tức khắc trở nên vi diệu, còn mang theo một tia trịch thượng khinh thường: "Thì ra đây là Ý tổng, thật đúng là người không có tướng mạo."
"Tôi nghe nói gần đây YWY có một trò chơi làm không tồi? Studio nhỏ mà đã làm được như này là rất không dễ dàng rồi."
Một số người nói chuyện đều mang theo coi thường ở trong tiềm thức.
Bùi Ý nhịn xuống không vui trong lòng: "Vạn sự khởi đầu nan, loại trò chơi này đòi hỏi năng lực, kỹ thuật và tài chính đều không dễ dàng."
"Đúng vậy, nhưng môi trường hiện tại vẫn tốt hơn hai mươi ba mươi năm trước."
Quách Quảng Hồng tiếp tục bày tỏ quan điểm của mình, trong lời nói có ẩn ý: "Khi chúng tôi mới phát triển Vi Dịch, làm gì có con đường hấp thụ ánh sáng? Khi đó có thể bảo đảm mình không ngã đài thì tốt rồi, không giống Khúc đổng lúc này ——"
"Nói hợp tác thì hợp tác, biết cách cùng nhau tiến bộ phát triển giống như Ý tổng."
Những lời này nói thật "thú vị", rõ ràng là đang mỉa mai Bùi Ý và YWY đang lợi dụng Vi Dịch để bò lên.
Nếu là đổi thành những người khác, phỏng chừng chỉ có thể ở làm lơ hoặc nhẫn nại, nhưng Bùi Ý không phải loại người có thể chịu đựng.
Bùi Ý nhìn Quách Quảng Hồng, cười như không cười: "Nói tiết lộ là tiết lộ, nếu biện pháp bảo mật của Vi Dịch có thể được cải thiện hơn nữa, thì bên phía công ty có thể thực sự phát triển hơn nữa."
"..."
Lời này chỉ hướng không thể rõ ràng hơn.
Ánh mắt Khúc Dịch hơi thay đổi, không nói nên lời.
Cố Tiệm Thâm biết rõ tính cách của Bùi Ý, thay cậu đổ mồ hôi, mà phản ứng của Quách Quảng Hồng đặc biệt rõ ràng: "Nghe lời nói của Ý tổng, cậu có cho rằng Vi Dịch chúng tôi cố tình tiết lộ kịch bản hợp tác?"
Bùi Ý trả lời dứt khoát: "Tôi cũng chưa nói là chuyện gì, Quách tổng nắm tin tức cũng khá rõ đấy chứ."
Quách Quảng Hồng chưa từng thấy người trẻ tuổi nào thiếu tôn trọng như Bùi Ý, ông tức giận nhìn Khúc Dịch im lặng đứng bên cạnh, càng cảm thấy tức giận hơn.
Muốn ông nói, đầu óc Khúc Dịch chính là toàn hồ nhão!
Là một trong những công ty lớn đứng đầu trong ngành, Vi Dịch sao có thể hợp tác với cả chó mèo ven đường?
Ở một lĩnh vực hoàn toàn mới như trò chơi điện ảnh, cư nhiên muốn kéo một người ngoài tới chia lợi nhuận 46 phần!
Nếu người thực hiện dự án này là ông, ông chắc chắn sẽ chọn người từ trụ sở chính của mình để phụ trách, tốt nhất vẫn có thể liên quan đến loạt trò chơi nhà mình sản xuất.
Quách Quảng Hồng không phủ nhận mình đã dùng một số thủ đoạn khiến Khúc Dịch ăn mệt, đồng thời cũng bỏ chuyện hợp tác bên ngoài này để thay thế người của mình vào.
Chỉ tiếc, sai một nước cờ không thể thành công.
Không ngờ lần hợp tác này mới bắt đầu mà Bùi Ý đã như vậy?
Quách Quảng Hồng hừ cười một tiếng, lúc này không giấu được cái nhìn thực sự của mình: "Ý tổng, Vi Dịch hợp tác với YWY là chiếm tiện nghi, cậu hiểu sao?"
Khúc Dịch lên tiếng ngăn lại: "Quách tổng, có phải ông uống say rồi không? Tôi cho người đỡ ông sang một bên cho tỉnh rượu?"
"Tôi không uống nhiều."
Quách Quảng Hồng không muốn tiếp thu lòng tốt của Khúc Dịch, còn nhân cơ hội nhỏ giọng châm chọc: "Chỉ sợ có người không uống say, thật sự cho rằng mình có thể làm ra tên tuổi trong một công ty nhỏ? Cũng không nhìn xem mình có cái thân phận gì?"
Ánh mắt của Bùi Ý đột nhiên trở nên sắc bén, không đợi cậu tức giận, cổ tay đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo quen thuộc——
Bạc Việt Minh bước tới, bảo vệ cậu trong phạm vi của mình, với chiều cao 1m9, khiến cho mọi người cảm giác áp bức.
Đối mặt với dáng vẻ hoàn toàn xa lạ trước mặt, Khúc Dịch và Quách Quảng Hồng đều cảm thấy do dự.
Chỉ có Cố Tiệm Thâm hiểu ra cái gì, không dấu vết mà kéo khoảng cách với Bùi Ý.
Khúc Dịch nhìn về phía người quen thuộc Đổng Nhất Lỗi, gật đầu mang theo một tia không tiếng động dò hỏi: "Đổng bộ trưởng."
Đổng Nhất Lỗi đọc hiểu ánh mắt hắn ta, tự nhiên giới thiệu: "Vị này chính là Bạc Việt Minh tiên sinh, là chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn Bạc thị ở Đế Kinh."
"..."
Khúc Dịch và Quách Quảng Hồng cả kinh.
Mặc dù Đế Kinh và Hải Thị cách xa nhau, nhưng phàm là ai có chút gia thế, đều sẽ biết đến tập đoàn Bạc thị?
Nhìn toàn bộ Trung Quốc, đều không có nhiều công ty và xí nghiệp có thể vượt qua núi lớn!
Nếu Bạc thị không có kế hoạch phát triển sang ngành trò chơi, e rằng thứ hạng của các công ty trong ngành cũng sẽ bị thay đổi.
Hơn nữa, tin tức về việc Bạc Việt Minh tiếp quản tập đoàn Bạc thị đã xuất hiện trên nhiều phương tiện truyền thông, mặc dù khác nghề như cách núi, nhưng bọn họ cũng đều nghe qua.
Quách Quảng Hồng nhìn thấy Bùi Ý và Bạc Việt Minh đứng quá gần nhau, trong lòng nảy sinh một phỏng đoán mơ hồ.
Rất nhanh, đáp án đã bị Bạc Việt Minh tự mình kiểm chứng: "Vừa rồi tôi nghe được Quách tổng có dị nghị gì với người yêu của tôi?"
"..."
Lời nói nghe có vẻ bình tĩnh, lại chứa đầy áp lực không thể chống cự được, ngay lập tức giải thích mối quan hệ giữa hai người.
Không phải tình nhân, mà là người yêu.
Trong lòng Quách Quảng Hồng khẽ run lên. Ông chưa bao giờ nghĩ Bùi Ý và Bạc Việt Minh là người yêu của nhau!
Một khi đã như vậy, còn muốn tìm Vi Dịch của bọn họ để hợp tác làm gì? Trực tiếp lấy tiền nhà mình quăng vào có phải tốt hơn không?
Bỏ gần tìm xa chạy đến Hải Thị, còn tự mình phí tâm phí lực, làm gì?
"..."
Quách Quảng Hồng có vô số thắc mắc, khi liếc nhìn đôi mắt xanh lam lạnh lùng đó, ông đột nhiên toát mồ hôi lạnh.
Quách Quảng Hồng không xuất thân từ vòng hào môn, không thể lúc nào cũng theo dõi được các mối quan hệ riêng tư trong vòng hào môn ở Đế Kinh.
Suốt thời gian qua, ông chỉ coi Bùi Ý là một người trẻ tuổi ỷ vào mình có chút năng lực và vốn liếng, chưa bao giờ cố ý hỏi thăm thông tin của đối phương.
Bây giờ thì sao, đánh trúng họng súng rồi!
Quách Quảng Hồng thấy Đổng Nhất Lỗi đối với Bạc Việt Minh đều là khách khí, chỉ muốn lấy lý do có lệ để lấp liếm qua đi: "Hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm thôi."
"Hiểu lầm? Hiểu lầm cái gì?"
Bạc Việt Minh khi nói lạnh lẽo càng đậm, khiến vẻ mặt của Quách Quảng Hồng lần đầu gặp mặt tái mét.
"Một mặt đem kịch bản tiết lộ ra bên ngoài, để chính cấp dưới của mình tiếp quản! Một mặt khác lại mở một con mắt nhắm một con mắt cho người trong công ty tiết lộ kịch bản, còn thêm cả ý đồ lấy lợi nhuận của người yêu tôi và studio!"
"Ban lãnh đạo cấp cao mấy người tranh chấp, lại muốn hy sinh người yêu tôi cùng với studio của em ấy?"
Dăm ba câu, đã chọc thủng mặt nạ dối trá của bọn họ trước mặt mọi người.
"..."
"..."
Vừa nói ra những lời có thể coi là chất vấn, nhiệt độ xung quanh lại giảm xuống, không chỉ sắc mặt của Quách Quảng Hồng mà cả Khúc Dịch cũng dính vào một tia xấu hổ.
Bạc Việt Minh kiên quyết nói rõ thái độ của mình: "Hoặc là, phiền Vi Dịch đưa ra giải quyết và biện pháp bồi thường trong vòng ba ngày."
"Hoặc là, lần này hợp tác này sẽ bị hủy bỏ, tiền vi phạm hợp đồng chúng tôi sẽ trả."
Bùi Ý nhìn Khúc Dịch và Quách Quảng Hồng đang dần rơi vào thế bất lợi, khoé miệng hơi cong.
Cậu đã quen ở một mình trong sự nghiệp, người cầm lái với tư cách là đối tác. Đây là lần đầu tiên cậu trải nghiệm cảm giác có người chống lưng.
Bùi Ý hợp tác với người yêu, cố tình giao quyền lựa chọn vấn đề cho Khúc Dịch: "Hợp tác tiếp tục hay là hủy bỏ, tất cả đều phụ thuộc vào ý tứ của Khúc đổng."
Lời trong lời ngoài, cậu đều cố tình phớt lờ Quách Quang Hồng, người không còn quyền lên tiếng.
Quách Quảng Hồng cảm thấy Bùi Ý đối xử với mình không có tác dụng, nhưng lại không tìm được lý do để trút giận, chỉ có thể càng thêm nghẹn khuất, sắc mặt đỏ bừng.
Càng ngày càng có nhiều khách khứa nhìn qua đây, hiển nhiên đều tò mò xem chuyện gì đang xảy ra.
Bạc Việt Minh ở nơi công cộng nắm chặt tay Bùi Ý, giáng cho một đòn cuối cùng: "Bạc thị trước đây không có ý định bước vào ngành trò chơi, Bùi Ý lại ngăn cản tôi giúp đỡ, nhưng chỉ cần em ấy chịu gật đầu, tôi dám cam đoan ——"
Với tài lực của Bạc thị, càng lấy năng lực của YWY studio.
"Trong vòng hai năm, danh hiệu công ty trò chơi đứng đầu sẽ hoàn toàn đổi chủ."