🌷Editor/Beta: Yui_雪✨
Để tăng cường giao lưu và học hỏi giữa các nhà chế tác, ban tổ chức đặc biệt tổ chức buổi giao lưu trao đổi tự do kéo dài ba giờ vào buổi chiều.
Địa điểm tổ chức được đặt trên tầng 16 của khách sạn, ban tổ chức rất cẩn thận trong việc bố trí địa điểm——
Ngoài các CG game lớn đã đưa ra thị trường được trình chiếu lần lượt trên sân khấu, các logo và tác phẩm tiêu biểu trước đây của từng studio/công ty game đều được đặt trên các bục nhỏ khác nhau.
Sau khi vào đại sảnh, Bùi Ý và Lê Vu An nhìn chung quanh một vòng rồi đi đến bục nhỏ tượng trưng của nhà mình.
Trong số tất cả các logo, YWY mang lại một cảm giác dễ thương khó tả, cùng với trò chơi nhỏ 《 Mạt Vụ 1.0》được chiếu trên màn hình nhỏ, so với các studio khác có mặt, lập tức thể hiện ra địa vị "ma mới".
Lê Vu An chụp một bức ảnh gửi vào trong nhóm studio, lúc này mới nói vài câu vui đùa với bạn tốt bên cạnh: "Làm sao bây giờ Will lão sư? Nhà của chúng ta bé quá trời."
Bùi Ý cười khẽ: "Sớm muộn gì có một ngày, nhà chúng ta sẽ to lên thôi."
Lê Vu An tán đồng: "Cũng đúng."
Bùi Ý nhìn xung quanh một vòng, âm thanh cách lớp khẩu trang có vẻ có chút nặng nề: "Cậu thấy Kha Minh không?"
"...... Không thấy."
Lê Vu An cẩn thận nhận diện khách mời xung quanh, dùng ánh mắt chỉ về một hướng: "Nhìn bục nhỏ của studio Thiền Minh, cũng không gã, chắc hẳn là không tới."
Bùi Ý nghe vậy thuận thế kéo khẩu trang xuống, cậu hiểu rồi——
Trong số các nhà chế tác hiện đang tham gia cuộc thi thiết kế trò chơi, chỉ có Kha Minh biết danh tính thực sự của y khi ở G.M.
Bùi Ý chưa bao giờ nghĩ mối quan hệ của mình và nhà họ Bạc có thể được che giấu tốt, nhưng có thể tốt hơn nếu ít người biết.
Lê Vu An vỗ nhẹ vai cậu: "Will."
"Sao vậy?"
"Phía trước tôi có gặp một người bạn cũ."
Lê Vu An chỉ vào một người đàn ông mặc áo khoác đen, nhỏ giọng nói: "Người kia là bạn cùng lớp của tôi sau khi tôi chuyển chuyên ngành ở trường đại học, tôi định tới chào người đó, cậu có đi không?"
Bùi Ý lắc đầu, nhưng cũng không cản trở Lê Vu An đi xã giao: "Cậu đi trước đi, tôi ở lại."
"Được."
Lê Vu An cất bước rời đi, Bùi Ý lại đưa mắt nhìn quanh——
Ánh mắt dừng lại ở một tháp rượu, cách đó không xa.
Bùi Ý bị màu đỏ của rượu câu lấy, bước nhánh đi tới.
Cậu nhớ tới lời dặn dò trước đó của Bạc Việt Minh, cầm điện thoại lên, chụp ảnh gửi cho người yêu: "Nhị ca, anh xem những ly rượu này đang chào hỏi em nè."
Tin nhắn của Bạc Việt Minh vẫn được gửi đến nhanh chóng như thường lệ: "Em đã đáp lại chúng nó chưa?"
Mặt mày Bùi Ý nhiễm ý cười: "Này không phải đang chờ em gật đầu sao."
Bạc Việt Minh đáp: "Uống đi, nhưng đừng uống quá nhiều, chính em biết rõ tửu lượng của mình."
Bùi Ý dùng sức gõ ra một chữ "Vâng".
Trước và sau khi xác định mối quan hệ, Bạc Việt Minh đã dùng cả một bức tường rượu để cùng cậu luyện lại tửu lượng. Dù vẫn không thể quay trở lại mục tiêu cuối cùng là "vua uống rượu" nhưng ít nhất cậu cũng đi từ uống một ly say thành uống một một ly không say, vẫn còn đang tiến bộc.
Bùi Ý nhận được sự cho phép từ xa của người yêu ở Đế Kinh. Cậu nóng lòng cầm một ly rượu vang đỏ lên, lắc nhẹ hít một hơi.
Không đợi cậu tháo khẩu trang xuống chính thức uống một ngụm rượu vang đỏ, phía sau đã truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ.
"Chào cậu."
Bùi Ý nghe thấy lời chào này, quay lại nhìn. Lúc ánh mắt chạm nhau, cậu liền nhận ra người——
Người đàn ông mặc vest vô tình va chạm với cậu trước khi làm thủ tục vào buổi sáng, dường như là đại diện được nhà sản xuất Tinh Vân Du Thú cử đến tham gia cuộc thi.
Bùi Ý im lặng quan sát hai ba giây, khẽ gật đầu: "Xin chào."
Người đàn ông mặc vest nhìn Bùi Ý chỉ lộ ra đôi mắt, không xác định hỏi: "Xin hỏi cậu là Will lão sư sao? Tôi là người đại diện của Tinh Vân Thú Du."
Bùi Ý nghe thấy giọng điệu ôn hòa dễ nói chuyện, đột nhiên nghĩ tới một khả năng: "Tổ trưởng Cố?"
Đối phương tức khắc gật đầu: "Đúng vậy, tôi là Cố Tiệm Thâm."
"Tinh Vân Thú Du", một công ty con của công ty sản xuất trò chơi hàng đầu Trung Quốc "Vi Dịch", mà đối phương là tổ trường tổ bản quyền trò chơi của " Tinh Vân Thú Du".
《 chính phản Tuần Tích 》mà Bùi Ý thiết kế đã được Cố Tiệm Thâm nhìn trúng, cả hai đã hoàn thành hợp tác, ngay cả khi giao dịch bản quyền đã hoàn tất——
Cố Tiệm Thâm còn từng thay mặt trụ sở trò chơi đưa ra một cành ô liu cho Bùi Ý, nhưng bị người sau từ chối.
Bùi Ý theo phép lịch sự kéo khẩu trang xuống duỗi tay: "Chào anh, tổ trưởng Cố, tôi là Will."
Cố Tiệm Thâm nhìn chằm chằm khuôn mặt Bùi Ý, có chút kinh ngạc.
Bùi Ý nhận ra vẻ mặt của anh, nói thẳng: "Sao vậy? Trên mặt tôi có dính gì à?"
"Không, không phải."
Cố Tiệm Thâm sợ gây ra hiểu lầm nên vội vàng giải thích: "Tôi tưởng Will lão sư không muốn lộ mặt, không ngờ cậu còn trẻ như vậy."
Bùi Ý mỉm cười nhận lấy lời khen của anh, kéo khẩu trang trở về: "Tổ trưởng Cố, có gì muốn tâm sự sao?"
Cậu đương nhiên có mắt nhìn người ——
Khi mới hợp tác trên mạng, việc giao tiếp giữa hai người rất vui vẻ.
Bây giờ gặp được người thật, Bùi Ý cũng cảm thấy đối phương không giống loại người sẽ nảy sinh ý nghĩ bậy bạ, đương nhiên sẵn sàng nói chuyện.
Cố Tiệm Thâm đến tìm người chính là có ý tưởng này: "Đương nhiên, đi phòng khách thì thế nào? Ở đây có nhiều người, nếu Will lão sư đơ khẩu trang, chẳng phải không muốn bị nhiều người thấy sao?"
Bùi Ý thích nói chuyện với những người thông minh: "Có thể."
Hai người tìm một phòng bên cạnh phòng nghỉ, ngồi xuống.
Cố Tiệm Thâm là người mở miệng đầu tiên: "Không ngờ lại gặp được Will lão sư ở chỗ này, tôi ban đầu còn tưởng cậu nói ' thích mình làm ông chủ tự kiếm tiền 'chỉ là cái cớ để từ chối, không ngờ tới là sự thật."
Bùi Ý nhướng mày: "Đương nhiên là sự thật, tôi luôn rất nghiêm túc với sự nghiệp của mình."
Cậu uống một ngụm rượu vang đỏ, mỉm cười đáp lại: "Tôi cùng không ngờ lại gặp Cố tổ trưởng ở đây, còn có thể thấy các anh mang theo 《 Tuần Tích 》tới dự thi."
Suy cho cùng, Tinh Vân Thú Du được hỗ trợ bởi một công ty hàng đầu như Vi Dịch, trò chơi một khi ra mắt đã có công ty chính nhà mình trải sẵn cho một con đường hấp thụ ánh sáng, cần gì phải đi đoạt giải?
Cố Kiến Thâm không phủ nhận: "Cuối cùng chúng tôi có thể đoạt giải hay thu hoạch được nhiệt độ, xác thật không phải điều chúng tôi coi trọng nhất."
Đương nhiên, nếu cuối cùng có thể giành được giải thưởng, thì đó là dệt hoa trên gấm.
Cố Tiệm Thâm nhìn Bùi Ý, cũng không giấu diếm: "Thật ra lần này tôi đến đây còn có một việc quan trọng khác, đó là tìm một hạng mục trò chơi thích hợp cho trụ sở công ty chúng tôi."
Bây giờ Cố Tiệm Thâm không chỉ là người đứng đầu tổ bản quyền của Tinh Vân Thú Du mà còn được thăng chức làm quản lý bản quyền của Vi Dịch.
Trong cuộc thi thiết kế trò chơi trong hai năm qua, trình độ sản xuất và sự cạnh tranh ngày càng trở nên khốc liệt, phải biết rằng những trò chơi cuối cùng không thành công không có nghĩa là không tốt.
Những gì anh phải làm là tìm kiếm các dự án trò chơi chất lượng cao cho công ty của mình, đầu tư vào chúng hoặc đơn giản là mua lại.
Bùi Ý hiểu rõ gật đầu.
Cố Tiệm Thâm chân thành nói thẳng: "Will lão sư, tôi rất hứng thú với《 Mạt Vụ 2.0》 ."
Cách đây một thời gian, hoạt động trò chơi nhỏ của 《 Mạt Vụ 》 phiên bản 1.0 đang phát triển rất tốt, thoạt nhìn, các thiết lập nhắm đến phiên bản quy mô lớn 2.0 thậm chí là 3.0.
Chỉ cần được sản xuất tốt và quảng bá đúng cách, rất có thể trở thành game ăn khách trong tương lai.
Bùi Ý nghe thấy anh đang ngụ ý, chỉ đơn giản trả lời: "Cảm ơn tổ trưởng Cố đã khen ngợi."
Người thông minh nói chuyện, đương nhiên điểm đến thì dừng.
Cố Tiệm Thâm nhìn thấy thái độ của Will, liền hiểu được câu trả lời ngầm.
Nếu là đổi thành những người khác và trò chơi khác, anh sẽ thăm dò đưa ra một cành ô liu, nhưng đối mặt với người trước mặt, anh chỉ có thể từ bỏ trong nội tâm.
Tuy rằng hai bên tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng Cố Tiệm Thâm đại khái cảm nhận được tham vọng sự nghiệp và khát vọng của đối phương——
Will có kế hoạch kinh doanh của riêng mình, đầu tiên là lợi dụng thiết kế trò chơi nhỏ ở trong vòng quảng cáo vớt được nhiều chỗ tốt.
Trên thực tế, chính nhờ sự ảnh hưởng của Bên A trong quá trình sản xuất và phát hành trò chơi mà bọn họ có thể tạo dựng được tên tuổi của riêng mình với tư cách là những thiết kế.
Sau đó, mới chuẩn bị gặp lại, lợi dụng bố cục trò chơi để bước lên từng bậc cao hơn.
Hiện tại, Will đang nắm trong tay một tựa game trưởng thành, bài bản và không hề thiếu vốn đầu tư nên không cần những công ty lớn như bọn họ vào cuộc.
Cố Tiệm Thâm không thể không phục khả năng lập kế hoạch của Will, cũng rất mong chờ cuối cùng cậu sẽ đi đến bước nào.
Anh nâng ly lên nói: "Vậy chúc 《 Mạt Vụ 》giành được vị trí tốt trong cuộc thi."
Bùi Ý cười khẽ cười: "Tổ trưởng Cố, tôi có một chuyện muốn muốn xác nhận với anh."
"Mời nói."
"Anh ở Hải Thị nhất định phải biết rõ hơn tôi, ai là người chỉ đạo hoặc là nói nhà đầu tư đằng sau người tổ chức cuộc thi?"
Cố Tiệm Thâm nghe xong lời này chần chờ một lát, thành thật nói: "Ngoại trừ các bộ phận không liên quan, thành phần ban tổ chức mỗi năm đều khác nhau."
"Chỉ riêng năm nay, diễn đàn Du Đồ, khoa học kỹ thuật Tấn Á và chúng tôi Vi Dịch, đều có vốn để tham gia."
"..."
Bùi Ý nghe thấy ba công ty nổi tiếng trong ngành này, cậu chợt hiểu ra.
Trách không được vị trí của Cố Tiệm Thâm đại diện cho Tinh Vân Thú Du trong lễ khai mạc buổi sáng lại khác đến vậy? Xem ra "Phía sau màn ban tổ chức" muốn cho người trong nhà phô trương.
Còn Kha Minh và studio Thiền Minh thì sao?
Chẳng lẽ cũng gián tiếp dựa vào trò chơi Nam Thiền, thậm chí là sau lưng đối phương khoa học kỹ thuật Tấn Á?"
Cố Tiệm Thâm nhìn ra cậu im lặng, giải thích: "Will, cậu yên tâm, cho dù là Vi Dịch vẫn là Tinh Vân Thú Du, đều không phải cái loại đi cửa sau để giành thắng lợi."
Vi Dịch và khoa học kỹ thuật Tấn Á tranh đấu gay gắt đã nhiều năm.
Lần này, tổng bộ Vi dịch nghe nói đối thủ của bọn họ đột nhiên thay đổi thái độ coi thường, tham gia cuộc thi đầu tư bọn họ mới đi theo đầu tư, hơn nữa còn yêu cầu Cố Tiệm Thâm mang theo hạng mục nhà mình dự thi.
"Như tôi vừa nói, ngay cả khi tôi không giành được bất kỳ giải thưởng nào trong cuộc thi này, cũng sẽ không ảnh hưởng đáng kể đến mức độ phổ biến của trò chơi 《 Tuần Tích 》, ngoài ra ——"
Bốn mắt nhìn nhau.
Cố Tiệm Thâm tự tin nhưng cũng hỏi: "Chẳng lẽ Will lão sư không tin thế kế trò chơi của mình, và thực lực trò chơi của công ty chúng tôi không đủ để khiến 《 Tuần Tích 》 trổ hết tài năng giữa nhiều trò chơi sao?"
Nếu không thể lấy được xếp hạng, chờ đến khi game chính thức ra mắt vẫn sẽ có một con đường trải sẵn để hấp thụ ánh sáng. Nếu có thể giành được thứ tự, vậy bọn họ cũng là danh xứng với thật, đều không vi phạm quy định của cuộc thi.
Bùi Ý rất thích giao tiếp với những người thẳng thắn như Cố Niệm Thám, cậu nâng ly lên nói: "Tổ trưởng Cố, đừng hiểu lầm. Tất nhiên tôi không nghi ngờ trò chơi 《 Tuần Tích 》 hay anh."
Cậu nghi ngờ người khác.
Cố Tiệm Thâm làm người thẳng thắn thành thật không giả dối, nhưng điều đó không có nghĩa là những người khác, các studio và công ty khác cũng đều như vậy.
Cố Tiệm Thâm khẽ chạm vào ly rượu của cậu: "Đương nhiên, tôi tin Will lão sư cũng có lý tưởng và khát vọng, tuy rằng khả năng nói được không quá giống nhau ——"
"Nhưng mục đích ban đầu của chúng tôi là làm cho trò chơi Trung Quốc ngày càng tốt hơn không phải sao?"
Bùi Ý nghe lời này, hảo cảm cậu dành cho Cố Tiệm Thâm lại tăng lên một tầng: "Nếu bây giờ tổ trưởng Cố không được thăng chức lên tổng bộ Vi Dịch, tôi ngược lại muốn đào anh vào studio của chúng tôi."
"Vậy tôi phải cảm ơn Will lão sư đã chấp thuận." Cố Tiệm Thâm cười đáp lại: "Đúng rồi, như tôi đã nói trên đoạn chat trước đó, nếu có cơ hội đến Hải Thị, tôi sẽ đãi cậu một bữa."
Bùi Ý không từ chối: "Đợi cuộc thi kết thúc đi, hai ngày tiếp theo còn phải phân tổ để chuẩn bị giải thích trò chơi."
Cố Tiệm Thâm gật đầu: "Đương nhiên, chính sự là trên hết."
...
Bùi Ý đeo khẩu trang trở lại phòng tiệc, Lê Vu An đang tìm kiếm cậu khắp nơi.
Ánh mắt hai người vừa chạm nhau, Lê Vu An đã chạy tới: "Cậu chạy đi đâu vậy? Tôi gửi tin nhắn cho cậu, cậu cũng không trả lời."
"Xin lỗi, điện thoại của tôi bị tắt tiếng để trong túi, nên tôi không nghe thấy."
Bùi Ý đặt nửa ly rượu vang đỏ còn lại lên bàn giải thích: "Tôi vừa gặp được Tinh Vân Thú Du, phải nói là người phụ trách bộ phận bản quyền của Vi Dịch, đơn giản trò chuyện một chút."
Lê Vu An phản ứng: "Tinh Vân Thú Du? Đó có phải là người chúng ta gặp ở cổng làm thủ tục sáng nay không?"
"Đúng rồi, trước đây tôi đã bán bản quyền 《 chính phản Tuần Tích 》thông qua nền tảng Du Đồ, chính là trò chuyện với anh ta."
Vừa nói, Bùi Ý vừa nhìn xung quanh một vòng: "Kha Minh đâu? Vẫn chưa tới à?"
Lê Vu An nói: "Chưa đến, gã cho đến bây giờ cũng chưa từng xuất hiện, đoán chừng gã có chỗ dựa tốt hơn, coi thường loại giao lưu này."
Bùi Ý hơi gật đầu, cậu cũng không muốn gặp lại Kha Minh.
"Lê Viên, cậu có muốn ở lại đây không?"
Cậu uống nửa ly rượu, lúc này đeo lại khẩu trang cảm thấy hơi ngột ngạt.
"Không, quay lại phòng trên tầng thôi, vừa rồi tôi và bạn cùng lớp đại học có nghe được chút tình huống, lên phòng lại nói với cậu."
"Được."
...
Hai người bước vào thang máy.
Lê Vu An nhanh chóng nói thông tin hữu ích mà mình vừa biết: "Bùi Ý, cậu có biết trò chơi và nhà chế tác nào được yêu thích giành giải trong cuộc thi này không?"
Bùi Ý suy nghĩ một lúc: "Ngoại trừ Tinh Vân Thú Du 《 Tuần Tích 》có chỗ dựa là công ty lớn, thì còn có gì nữa?"
Lê Vu An cũng không đánh đố: "Trò chơi Mộc Phong 《 Thương Hải Quan 》, người phụ trách là Đặng Mộc Phong."
Ánh mắt Bùi Ý khẽ nhúc nhích: "Lần này dự thi có trò chơi cổ phong?"
"Ừm, cổ phong võ hiệp."
Lê Vu An tiếp tục kể lại những gì mình biết: "Tôi vừa kiểm tra thì phát hiện 《 Thương Hải Quan 》là dựa trên một cuốn tiểu thuyết, tác giả là vợ của Đặng Mộc Phong."
Cuốn tiểu thuyết này rất dài, được cập nhật liên tục trong hai năm, được hàng triệu độc giả lưu lại và đăng ký.
Ba năm trước, tác giả của cuốn tiểu thuyết đã cố tình để lại vài chỗ không cống bố, đồng thời tuyên bố rằng cuốn tiểu thuyết sẽ được đổi thành một trò chơi cùng tên, sẽ bổ sung thêm bối cảnh mới.
Tuy rằng khiến cho bộ phận người đọc bất mãn, nhưng cũng có thể được coi là một quảng cáo trá hình để thu hút lưu lượng truy cập vào trò chơi.
"Ngoài trừ vợ ông ấy rất lợi hại, tôi mới biết được bản thân Đặng Mộc Phong cũng rất lợi hại."
Mười năm trước, ông từng là người lập kế hoạch chính của trò chơi cổ phong quy mô lớn 《 Linh Lung Tranh 》.
Trò chơi này ngay lập tức trở thành bản hot ngay khi ra mắt, hơn nữa đến bây giờ vẫn được xếp hạng trong số ba trò chơi võ hiệp cổ phong hàng đầu ở Trung Quốc.
Đặng Mộc Phong chỉ đảm nhiệm chức vụ trưởng kế hoạch cho đến khi trò chơi ra mắt, sau này ông quyết định rút lui có lẽ do đấu tranh nội bộ, mai danh ẩn tích gần mười năm.
Cho nên, giới trẻ trong ngành hiện nay khó có thể biết đến ông.
Trò chơi Mộc Phong hiện tại là một công ty sản xuất do chính Đặng Mộc Phong bỏ vốn.
Lê Vu An nói: "Tôi nghe nói trò chơi này đã được thử nghiệm, phản hồi rất tốt, sẽ sớm được phát hành để thử nghiệm công khai."
Bùi Ý gật đầu: "Giai đoạn đầu chuẩn bị cho trò chơi kiểu cổ phong rất lãng phí nhân lực, nhưng nếu làm tốt, quả thực sẽ dễ dàng ra khỏi vòng tròn."
"Will lão sư, cậu đã ý thức tính nghiêm trọng của vấn đề chưa?" Lê Vu An đi theo cậu ra khỏi thang máy, lợi dụng không ai để lộ sự lo lắng của mình——
" 《 Tuần Tích 》 và《 Thương Hải Quan 》 đều là những ứng cử viên được yêu thích để giành giải thưởng, vậy chẳng phải chúng ta phải tranh giành vị trí còn lại sao? Thêm cả tên Kha Minh không rõ ràng kia nữa, tôi sợ kết quả không thuận lợi như chúng ta tưởng tượng."
Bùi Ý không hiểu nỗi lo lắng của bạn tốt, nhưng chuyện đã đến mức này, thà đối đầu còn hơn là sợ cạnh tranh.
Bùi Ý lấy máy tính từ trong vali ra, mỉm cười trấn an: "Được rồi, kiểm tra lại PPT và tài liệu quảng cáo cho cuộc thi ngày mai với tôi đi, tránh xảy ra sai sót."
"Được."
Lê Vu An bất đắc dĩ khâm phục: " Tôi cũng phục thái độ bình tĩnh này của cậu đó."
...
Cuộc thi thiết kế trò chơi được chia làm ba vòng. Nội dung đánh giá của mỗi vòng thi là khác nhau. Vòng tuyển chọn sơ bộ đầu tiên được chia làm hai buổi sáng và buổi chiều——
Có mười trò chơi trong một tổ, mỗi tổ đều bị đào thải năm trò chơi.
Bùi Ý và Lê Vu An được xếp vào vị trí thứ sáu trong tổ buổi chiều, nhưng để kiểm tra thực lực tổng thể của các nhà chế tác trò chơi khác, hai người vẫn lựa chọn xem buổi sáng.
《 Tuần Tích 》và《 Thương Hải Quan 》được coi là những tác phẩm được yêu thích để giành giải thưởng, đều được chiếu trong chương trình buổi sáng, đánh giá dựa trên nội dung dự án do Cố Tiệm Thâm và Đặng Mộc Phong chuẩn bị PPT——
Chắc chắn hai người này sẽ được giữ lại trong vòng sơ tuyển!
Rất nhanh đã đến lượt người cuối cùng trong cuộc thi buổi sáng: 《 Mạt Sát Dị Thú 》 của Thiền Minh Studio.
Lê Vu An nhìn Kha Minh tự tin bước lên sân khấu: "Cậu nhìn xem, gã vừa đi vừa ngửa mặt lên trời, đi đường không sợ bị ngã hả?"
Bùi Ý nhịn cười: "Xem một chút đi."
Bây giờ ngồi xem rốt cuộc trò chơi 《 Mạt Sát Dị Thú 》 đã biến thành một trò chơi như thế nào. Có dấu vết đạo văn trong trò chơi không?
Trực giác Bùi Ý cảm thấy Kha Minh vẫn là người có đức hạnh như cũ, nhưng cậu thực sự không ngờ hành vi của đối phương chỉ có hơn chứ không kém.
Kha Minh lên sân khấu chưa đầy mười phút.
Trên mặt mày sắc lạnh của Lê Vu An hiện lên một tầng mỏng màu đỏ lửa giận, thậm chí nhịn không được chửi nhỏ một câu: "Mẹ kiếp, chó không thể thay đổi thói quen ăn cứt!"
Đó vẫn là cốt truyện chính của trò chơi mà bọn họ đã biết khi canh tranh, thậm chí cả cài đặt cũng như chức năng của các "Dị Thú" cũng không có sự thay đổi nào!
Chỉ có vẻ ngoài là thay đổi, nghe nói bọn họ đã thuê một đội thiết kế và tạo mẫu hiệu ứng đặc biệt ở nước ngoài với giá cao.
Nhưng thay đổi cốt lõi nhất là ở thiết kế nhân vật trong game——
《 Mạt Sát Dị Thú 》 từ lúc ban đầu chuyển hành 《 Dị Hình 》được thăng cấp năm nhân vật mỗi nhân vật trò chơi có cài thuộc tính khác nhau, năng lực khác nhau.
Đặc biệt nhất chính là một trong những "nhân vật chính" lại là một con sói biến dị.
Ở đây những người khác có lẽ không biết, nhưng thân là người sáng tác và điều chỉnh 《 Mạt Vụ 》 Bùi Ý và Lê Vu An sao có thể không biết?
Cùng một loại với vai chính trong 《 Mạt Vụ 》, là "tang thi" quan trọng nhất trong đội đã mất trí nhớ!
Đây là đạo văn sao chép trần trụi!
...
Buổi sáng kết thúc, mọi người lần lượt rời khỏi vị trí.
Lê Vu An không thể nhịn được nữa đi tới trước mặt Kha Minh, chặn đường đối phương và trợ lý, đi thẳng vào vấn đề.
"Kha Minh, anh đây là có ý gì?"
Đối mặt với cơn tức giận đã lâu không nói ra này, Kha Minh tràn ra một tiếng nghiền ngẫm ý cười.
Anh ta ra hiệu cho trợ lý của mình đi trước, chính hắn ta ở lại một mình đối mặt với Bùi Ý và Lê Vu An: " Tiểu Lê tổng lời này có ý gì đây?"
Lê Vu An sợ bí mật của bạn tốt bị bại lộ nên trực tiếp hỏi: "Sao chép mô hình còn chưa đủ, bây giờ còn muốn sao chép cài đặt nhân vật trong game của chúng tôi?"
Kha Minh thẳng thừng phủ nhận: "Tiểu Lê tổng, đừng tức giận như vậy, trò chơi của tôi trọng tâm chính là mô hình, đồ họa và trải nghiệm trò chơi, chứ không phải những trò chơi cốt truyện với những màn trình diễn phù phiếm."
"Tôi sao chép cái gì? Các cậu có bằng chứng không? Nếu có bằng chứng, các cậu có thể báo cáo với ban tổ chức."
Da mặt Kha Minh còn dày hơn cả tường thành, thậm chí còn cắn ngược lại một cái: "Bây giờ tôi đã nói xong về cài đặt của trò chơi rồi, chiều lại nói, lúc đó để xem ai mới là người sao chép"
Sao chép?
Cũng phải xem phía ban tổ chức có công nhận hay không.
Một trong những nhà đầu tư trong cuộc thi này là Tấn Á khoa học kỹ thuật, không thể nói đối phương đã sớm sắp xếp phương pháp cắn trả lại rất tốt!
Thế giới này người thắng làm vua, một studio ít được biết đến như YWY đã được định sẵn là người chạy ngay từ ban đầu!
"..."
Vừa ăn cướp vừa la làng, xú không biết xấu hổ!
Nắm tay của Lê Vu An siết chặt đến mức kêu răng rắc, hận không thể xông lên đánh một cái.
Kha Minh nhắc nhở: "Tiểu Lê tổng, nơi này còn có camera, cậu muốn làm cái gì?"
Bùi Ý nhìn thấy ác ý và giễu cợt trong mắt Kha Minh, giữ chặt bạn tốt đang tức giận: "Lê Viên, đừng nói lý với chó, chúng ta đi."
Sắc mặt Kha Minh đột nhiên thay đổi: "Mày mắng ai?"
Bùi Ý lạnh lùng nhìn hắn ta: "Có chó mới nghe ra tôi đang mắng ai."
Kha Minh nghẹn họng, không ngờ tới mình sẽ thua bởi mấy câu này.
Chỉ tiếc Bùi Ý bủn xỉn không cho anh ta một ánh mắt, lôi kéo Lê Vu An bước nhanh ra ngoài.
Cho đến khi hai người bọn họ đi đến một lối đi an toàn vắng vẻ.
Lê Vu An vẫn đang kiềm chế cơn tức giận: "Bùi Ý, cậu vội vàng kéo tôi đi làm cái gì? Gã nói chính là cố ý ghê tởm chúng ta."
"Tôi đương nhiên biết, nhưng Lê Viên cậu thử nghĩ xem, nếu cuộc thi này quả thực có tấm màn đen, vậy tức giận thì có lợi gì?"
Lao lên đánh Kha Minh ra bã?
Chỉ sợ bọn họ sẽ lần lượt bị kiện vì tội gây thương tích, vô duyên cớ đến dính một thân bùn tanh.
"..."
Lê Vu An lấy ra một điếu thuốc, đưa lên chóp mũi ngửi nhẹ lấy bình tĩnh lại: "Tôi, tôi hiểu ý của cậu, chỉ là tôi không thể không tức giận!"
Không thể trơ mắt nhìn Kha Minh cướp đi tâm huyết của bọn họ!
Bùi Ý vỗ vỗ bả vai bạn tốt: "Tin tôi đi, tôi sẽ không buông tha gã dễ như vậy đâu, nhưng bây giờ không phải là thời điểm tốt nhất để đánh trả."
Lê Vu An nghe thấy ẩn ý trong lời nói của bạn: "Vậy cậu tính làm gì?"
Bùi Ý nhớ lại những chuyện Kha Minh làm trong quá khứ, khí lạnh trong mắt cậu càng đậm hơn, hỏi lại: "Lê Viên, cậu cảm thấy một trò chơi ở tình huống như thế nào mới có thể lỗ sạch vốn?"
Lê Vu An hiểu ý, ánh mắt thay đổi.
Bùi Ý không tiếng động gật đầu, kế hoạch trong lòng dần dần thành hình——
Cậu muốn Kha Minh lỗ hết sạch tiền, cả đời không còn cơ hội xoay người nữa!