Dũng thấy mẹ nó dùng một ít dịch chảy ra từ đỉnh đầu côn sắt, xoa lên khắp đầu bóng loáng của Dũng. Hạnh vuốt khắp thân côn của Dũng làm cho Dũng rên rỉ trong khoái lạc. Cầm thân côn to và dài của con trai trong bàn tay, Hạnh run lên, rồi từ từ đưa khúc côn lên miệng mình. Hạnh lè lưỡi đặt nhẹ lên đầu côn của con, cảm nhận vị nhạt của nước dịch. Khi Hạnh rút lưỡi lại thì một sợi dây nước nhờn bám vào lưỡi Hạnh như muốn níu kéo lại. Đầu Hạnh bắt đầu hạ thấp xuống phía dưới.
Chúa ơi, mẹ sắp… Dũng sửng sốt không tin vào mắt mình.
Hạnh biết điều này là tội lỗi, điên rồ, nhưng nàng không thể dừng lại được. Hạnh dùng cả hai tay quấn quanh thân côb nóng bỏng của Dũng. Đầu hạnh bây giờ đã cúi sát gần đầu côn của Dũng. Nhưng đột nhiên, Dũng thở hổn hển, mông của nó hất lên. Hạnh giật mình khi một dòng khí trắng đục bắn ra từ đầu côn của Dũng, dính lên má và cổ Hạnh. Dũng bắn đến mấy lần trước khi dừng hẳn. Hạnh tuốt khúc côn mấy cái, tinh khí dính lên ngực và bụng Dũng. Khí của Dũng cũng chảy dài xuống áo Hạnh. Hạnh có thể ngửi thấy mùi nồng nồng bốc lên. Hạnh thấy kích thích vô cùng, nàng phải quấn sát hai đùi lại như cùng thỏa mãn với Dũng.
Dũng nguội dần, không khí tĩnh lặng, chỉ còn hơi thở nặng nề của hai mẹ con. Hạnh ngẩng đầu lên, rồi ngả đầu xuống cỏ, ngực Hạnh nhấp nhô theo nhịp thở.
Hạnh nhắm mắt và hít một hơi thật mạnh. Chúa ơi, nếu nó không bắn ra, thì mình định làm gì vậy? Hạnh tự hỏi bản thân.
“Mẹ nghĩ đến giờ phải về rồi”
Hạnh nói rồi ngồi dậy. Nàng nhìn xuống thấy tinh dịch của con chảy dài xuống bụng, Hạnh rùng mình. Hạnh cảm thấy những dòng khí nóng trên mặt cũng đang chảy xuống cằm.
“Mẹ… con… con xin lỗi”
Dũng nói và cảm thấy mình thật hư đốn khi không kiềm chế và bắn tinh lên mặt mẹ mình. Nó cảm thấy xấu hổ khi nhìn thấy tinh khí của nó làm ướt mặt và cổ mẹ mình.
“Áo con nè”
Hạnh nói
“Trời sắp tối rồi”
Dũng định mặc áo vào nhưng thấy mặt và cổ mẹ nó ướt nên nó đưa áo cho mẹ
“Mẹ lấy áo con lau đi”
“Không cần đâu con”
Hạnh nói. Thật sự Hạnh không muốn lau sạch khí của Dũng đi. Cảm giác khí của con trai chảy trên người mình làm Hạnh thấy rộn ràng. Hồi trước trong những lúc làm tình với ba Dũng, Hạnh cũng thường tinh nghịch quệt khí lên bụng lên ngực mình cho đến khi nó khô lại.
Khi hai mẹ con ra về, không ai nói một lời nào. Nhưng Hạnh nắm lấy tay Dũng đung đưa như hai người yêu nhau. Dũng cảm thấy vui vì điều đó, như thế là mẹ không giận nó.
Trên đường về nhà, hàng trăm ý nghĩ diễn ra trong đầu hai mẹ con. Không biết ngày mai sẽ ra sao nữa.
…
Một tuần lễ làm việc bận rộn lại đến với Hạnh. Nhiều buổi Hạnh phải về nhà trễ, thậm chí giải quyết sổ sách thêm ở nhà. Dũng cũng có nhiều vở ở trường nên hai mẹ con ít có thời gian nói chuyện với nhau.
Hạnh cảm thấy có tội về những gì xảy ra giữa hai mẹ con. Hạnh nghĩ mình như là kẻ cơ hội, một kẻ dụ dỗ con cái vào con đường dục vọng.
Còn Dũng thì lo mẹ nó sẽ giận nó về những hành động sai trái của nó. Mặc dù như thế nhưng Dũng thấy mẹ nó vẫn bình thường như không có chuyện gì cả. Nó tự trách mình hành động thiếu suy nghĩ khi không kiềm chế bản thân. Nhưng tại sao mẹ nó không lau mặt mà vẫn để tinh của nó trên mặt. Dũng không thể giải thích được.
…
Tối thứ sáu nữa lại đến, Dũng lo lắng không biết mẹ nó muốn đi chơi nữa không. Nó sợ khi lúc nãy mẹ nói là có chuyện cần nói.
Sau khi ăn tối trong im lặng, Hạnh bảo Dũng vào phòng khách.
Không biết chuyện gì nữa, Dũng nghĩ.
Dũng xuống lầu và thấy mẹ đang đợi nó. Dũng ngồi xuống gần mẹ nó. Hạnh hít một hơi rồi nhìn vào mắt con nói
“Dũng, mẹ cảm thấy ân hận về chuyện cuối tuần vừa rồi”
“Mẹ… con…”
Dũng lắp bắp nói.
“Để mẹ nói”
Hạnh nói rồi cầm tay con
“Mẹ xin lỗi về chuyện ở hồ nước. Một người mẹ không nên làm thế với con trai. Mẹ uống quá nhiều rượu, nhưng không phải vì thế mà mẹ… Mẹ hoàn toàn mất kiểm soát. Mẹ… mẹ…”
Hạnh bắt đầu khóc.
“Mẹ, chúa ơi, mẹ không phải xin lỗi gì cả. Tại con mà, con là người bắt đầu mà. Con mới có lỗi.”
Dũng hốt hoảng nói khi thấy mẹ nó khóc, rồi nó ôm mẹ nó.
Dũng ôm mẹ nó hồi lâu trước khi tiếp tục nói những gì nó nghĩ
“Mẹ… con… con phải nói là… chuyện đó là một kinh nghiệm rất tuyệt trong đời con, đó không phải lỗi của ai cả.”
Dũng nói rồi nâng khuôn mặt đẫm nước mắt của mẹ nó lên
“Con không bao giờ, muốn làm tổn thương mẹ, hoặc làm mẹ khóc đâu”
Nước mắt cũng bắt đầu chảy ra trong mắt Dũng.
“Ôi Dũng, mẹ thương con lắm”
Dũng đặt môi nó lên môi mẹ rồi hôn nhẹ. Rồi nói lấy ngón tay cái lau nước mắt cho mẹ.
“Con sẽ cố kiềm chế bản thân”
Dũng hứa.
“Mẹ cũng thế”
Hạnh thêm vào, và cười mỉm.
Dũng cũng cười đáp lại mẹ nó nhưng không quên nói đùa với mẹ nó.
“Nhưng mẹ phải nhớ, con vẫn còn đang dậy thì đó”
Mắt Hạnh mở to, rồi phá lên cười. Dũng cũng cười rộ nghiêng ngả.
Khi Dũng ngừng cười, nó nhìn mẹ cười nói.
“Còn buổi đi chơi khác thì sao hả mẹ?”
“Con là đứa không thể sửa chữa được.”
Hạnh nheo mắt cười.
“Con biết. Đó là lý do vì sao mẹ thương con. Đi chơi nữa mẹ nhé”
“Được rồi, nhưng con phải nhớ lời hứa nhé”
Hạnh nói nhỏ nhẹ.
“Con hứa mà”
Dũng trả lời đầy phấn khởi.
“Đợi tí. Mẹ phải đặt ra luật lệ mới được.”
“Được thôi”
Dũng trả lời, sẵn sàng đồng ý tất cả.
“Như thế nào hả mẹ?”
“Mẹ không biết hết nhưng điều quan trọng là mình phải tự kiểm soát bản thân. Đừng để mọi chuyện đi quá xa”
“Có nghĩa là những chuyện mà con trai con gái hay làm phải không mẹ?”
Hạnh yên lặng không trả lời. Hạnh không biết trả lời thế nào. Đạo đức người mẹ thì muốn Hạnh ngăn cấm con trai. Nhưng dường như cảm xúc của Hạnh lại nói không. Cuối cùng Hạnh nói.
“Không phải thế. Có nghĩa là phải biết khi nào dừng lại. Khi nào mẹ nói”ngừng”thì con phải dừng chuyện mà con đang làm. Con hiểu chứ?”
Hạnh cảm thấy hào hứng như là đang dạy con cách cư xử.
Dũng thì mừng rỡ khi nghe mẹ nó nói thế. Trái với sự lo lắng của nó. Nó bình tĩnh lại rồi nói.
“Đồng ý, mẹ là sếp mà”
“Vậy tối mai đi chơi nha mẹ”
Hạnh hít mạnh một hơi rồi nói.
“Ừ, thì tối mai”
Tối hôm sau, hai mẹ con ra ngoài ăn tối rồi trở về nhà. Dũng cố gắng không hôn mẹ nó nữa, cố gắng không chạm vào người mẹ nó khi đang say. Nó đã kiềm chế được mọi chuyện ngoại trừ chuyện vẫn còn nhìn vào váy mẹ nó. Hạnh nhìn thấy và nhắc nhở .
“Coi nào con”
Hạnh hơi ngạc nhiên khi thấy con kiềm chế được bản thân mình, nhưng điều đó làm Hạnh hơi thất vọng một chút.
Vào một tối hơi lạnh lẽo khác thường của tháng Sáu, Dũng đang bật lò sưởi, còn Hạnh thì lên lầu để thay đồ. Sau đó Dũng vào nhà bếp lấy một chai rượu vang và một cái ly cho mẹ nó. Dũng thì lấy một lon coca cho nó và cho đĩa nhạc vào dàn máy. Nó thắp nhiều nến thơm quanh phòng khách.
Dũng đang ngồi trên ghế khi Hạnh xuống. Hạnh mặc một bộ pijama màu xanh bóng. Đến chỗ Dũng ngồi, Hạnh ngồi xuống cạnh nó. Dũng rót một ly rượu rồi đưa cho mẹ.
“Mẹ có biết nhảy không?”
Dũng hỏi
“Con nhảy không hay lắm nhưng con là người học nhanh lắm”
“Tuyệt lắm! Mẹ nghĩ rằng con không biết cách nhảy”
“Con không biết”
Dũng bẽn lẽn trả lời.
“Được rồi, vậy thì mẹ sẽ dạy cho con bài học đầu tiên”
Hạnh uống một hớp rượu rồi đặt ly xuống bàn. Hạnh bước tới rồi đặt tay con lên hông mình, tựa đầu mình vào vai Dũng.
Vừa bước được vài bước thì Hạnh đẩy con ra rồi mỉm cười nói với con trai .
“Đầu tiên là con không được dẫm lên chân bạn nhảy”
“Mẹ, con biết chứ”
Dũng trả lời.
Hai mẹ con bước theo điệu nhạc có vẻ tốt hơn lúc đầu. Hạnh dạy con cách ôm người bạn gái và cách di chuyển đúng điệu xung quanh phòng. Dũng đúng là học rất nhanh, chỉ cần hơn nửa tiếng là nó khá thuần thục. Cuối cùng cả hai cũng mỏi và ngồi xuống ghế.
“Tuyệt lắm mẹ, cảm ơn mẹ”
“Con giỏi lắm đó”
“Mẹ, con muốn hỏi một câu”
“Gì thế cưng”
“À… mấy đứa bạn con hay nói chuyện về… mẹ biết đấy, nói về mấy đứa con gái… về chuyện ấy… nói về… mẹ biết… thẩm du…”
Nó lại sắp bắt đầu rồi. Hạnh nghĩ.
“Con… con… chỉ không biết con gái có thích làm như thế không?”
Dũng nói cà lăm, nó biết nó hỏi một câu điên khùng. Đột nhiên, nó ngừng lại và mặt thì đỏ lên
“Con… xin lỗi, con không nên hỏi thế”
“Dĩ nhiên con nên hỏi chứ. Đó cũng là điều con nên biết”
Hạnh nói giống như một cô giáo.
Nghe mẹ nó nói thế Dũng can đảm nói tiếp
“Con biết có nhiều đứa con gái thích làm điều đó, nhưng cái đó làm sao hả mẹ… con không hình dung được”
Dũng chỉ thấy trên sách báo, rồi nghe mấy thằng bạn Mỹ nó tán dóc, nó tò mò không biết cảm giác ra sao, đàn bà có thích chuyện đó không.
“À, mẹ nghĩ nhiều người thích làm cái đó. Ba con với mẹ…”
Hạnh ngừng lại, không muốn nói chuyện vợ chồng cho con nghe.
“Mẹ không biết người khác nghĩ sao. Nhưng theo mẹ chỉ có những người yêu nhau lắm mới làm cho nhau thôi”
Hạnh ngừng một chút, rồi tiếp tục
“Những cô gái cũng thường làm cho nhau mà”
..... để lại bình luận đi nào... nếu k sẽ drop a...