Dương Tử Hiên lúc này mới chú ý tới đôi vợ chồng già, trong lòng suy đoán hai người hơn phân nửa chính là cha mẹ Thường Mai rồi, nghĩ việc mình và Thường Mai không phải thân thích gì, liền để cho hai người ký tên.
Dương Tử Hiên vỗ vỗ bả vai phó viện trưởng, nói: "Nhất định phải cứu được, bằng không thì, cậu nên biết thân phận của tôi..."
Phó viện trưởng rùng mình một cái, tại lúc Thường Mai được đưa vào, hắn liền hỏi mấy công an về thân phận Thường Mai, biết rõ Thường Mai cứu cán bộ cao cấp trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh một mạng.
Ngay sau đó, thị trưởng cũng đã làm chỉ thị phê quan trọng, phải toàn lực cứu chữa người bị thương.
Hiện tại xem ra, người này chính là quan lớn Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh kia rồi, hắn liền liên tục không ngừng gật đầu, phân phó tổ chức nhân thủ, toàn lực cứu người.
"Cậu chính là người họ Dương kia.”
Thường Long là cha Thường Mai, trên người có vẻ chất phác của thư sinh, giấu ở đằng sau kính lão là hốc mắt thật sâu.
Thường Long là thầy giáo ở trường tiểu học nông thôn, một mực sống bên cạnh khu Viễn Sơn, Thường Mai công tác nhiều năm tại văn phòng ủy ban tỉnh, ông mới được phân đến một phòng phúc lợi, Thường Long về hưu, về sau, Thường Mai liền đưa hai người đến tỉnh thành.
Biết rõ vận mệnh tình cảm của con gái có nhiều chỗ trắc trở, bình thường Thường Long cũng không hỏi nhiều, nhưng Thường Mai có chuyện gì cũng nói với mẹ, bởi vậy người trong nhà đều biết rõ gần đây Thường Mai luôn ở cùng Dương Tử Hiên.
Thường Long vốn cho rằng tuổi tác Dương Tử Hiên đã rất lớn rồi, ai ngờ khuôn mặt lại trẻ như vậy.
Thời điểm Thường Long nhìn thấy Dương Tử Hiên, liền có điểm cảm thấy đáng tiếc cho con gái rồi, người trẻ tuổi như vậy, chắc chắn sẽ không coi trọng con gái, con gái mình không nên một lòng say mê hắn, nhưng đợi cho Dương Tử Hiên đối thoại với bệnh viện phó viện trưởng, về sau, bọn họ cũng mơ hồ nhìn ra Dương Tử Hiên không đơn giản như bọn hắn tưởng tượng.
"Nghe cậu nói chuyện rất quen, chắc cậu họ Dương?"
Mẹ Thường Mai vừa lau nước mắt, vừa dẫm một cái vào chân Thường Long, bà rất ưa thích Dương Tử Hiên, trẻ tuổi đẹp trai, khí khái hào hùng bừng bừng.
"Đúng vậy, cháu thực xin lỗi bác trai bác gái, nếu như không phải vì cháu, Thường Mai cũng không trở thành như vậy, không biết sống chết thế nào..."
Trên mặt Dương Tử Hiên tràn đầy vẻ áy náy, ngồi ở trên hành lang bệnh viện yên tĩnh, nhìn phòng giải phẫu đối diện, tâm tình rất rối loạn, hắn không biết nếu như Thường Mai chết thật, hắn phải làm sao để đối mặt.
"Hung thủ đã bị bắt chưa?"
"Vẫn chưa, hai người nhảy xuống sông rồi, bây giờ còn đang lùng bắt, còn có một người chạy trốn vào rừng rậm, không biết tình huống... Chỉ là, hai bác yên tâm, cháu sẽ không để cho hai người kia chạy thoát!" Dương Tử Hiên nói như chém đinh chặt sắt, rất dễ dàng làm cho người ta tin tưởng.
…..
Tiết Kế Ngay nhận được tin tức, trước tiên liền đưa ra chỉ thị, muốn bệnh viện nhân dân thành phố Tử Kim toàn lực cứu chữa người bị thương, tiếp theo liền nói chuyện điện thoại với Dương Tử Hiên: "Các thường ủy Tỉnh ủy họp ở kinh biết chuyện này rồi, nhiều lãnh đạo Tỉnh ủy rất tức giận, mặc kệ quan hệ với cậu thế nào, loại tập kích cán bộ cao cấp này chính là cấm khu, người nào cũng không được đụng vào, mặc kệ đứng sau lưng việc này là ai, đều không trốn thoát đâu."
" Chu bí thư có chỉ thị gì?"
"Chu bí thư cảm thấy tình thế tương đối nghiêm trọng, đề nghị phòng công an tỉnh tham gia!" Tiết Kế Ngay nói thẳng.
"Chẳng lẽ Chu bí thư không biết sở cảnh sát tỉnh và cục công an thành phố không cùng đường?" Dương Tử Hiên nhíu mày nói: "Hai đối thủ một mất một còn hợp tác cùng nhau, chỉ sợ sẽ kéo tình tiết vụ án về hướng tiêu cực, không biết lúc nào vụ án mới có kết quả..."
Tiết Kế Ngay trầm ngâm một chút, mới bình tĩnh nói: "Chu bí thư là người có trí tuệ chính trị, ông ta đi một bước này, chắc cũng có thâm ý."
Đại Danh hệ lần này cực kỳ cường thế trên đảng đại hội, làm cho Chu Trì Khôn cảm thấy một tia nguy cơ, để cho sở cảnh sát trên tỉnh tham gia bản án này, ý đồ đơn giản là muốn kéo dài tình tiết vụ án, khiến Dương Tử Hiên và Đại Danh hệ sau lưng hắn đấu sức với Hà Tân Nghi, như vậy, Chu Trì Khôn có thể làm trọng tài, ổn thỏa làm ngư ông.
Dương Tử Hiên gật gật đầu nói: "Chu bí thư xác thực là người rất biết xem thời thế, nhưng chúng ta không phải đồ ngu, có thể để cho sở cảnh sát trên tỉnh tham gia, nhưng không thể vượt qua cục công an thành phố, phải phối hợp công tác."
"Chuyện này…có thể để cho lão Thạch ra mặt, anh ta là phó chủ tịch tỉnh phân công quản lý chính pháp, có thể nhờ anh ta an bài nhiệm vụ bất đồng cho tổ chuyên án cục công an thành phố và tổ chuyên án sở cảnh sát trên tỉnh.
“Ví dụ như một bên phụ trách bắt xạ thủ cầm súng và tội phạm, một bên điều tra hiện trường!"
Tiết Kế Ngay cảm thấy cái đề nghị này của Dương Tử Hiên rất tốt, làm như vậy, muốn nguyện vọng khơi mào mâu thuẫn giữa Đại Danh hệ và Hà Tân Nghi của Chu Trì Khôn sẽ rơi vào khoảng không.
"Như vậy là tốt nhất, lão Thạch ra mặt phối hợp, sở cảnh sát trên tỉnh, cục công an thành phố đều phải cho chút mặt mũi."
Dương Tử Hiên ừ một tiếng rồi nói: "Sự tình Trương Ôn bên kia cũng không thể vì vậy mà buông lỏng, tôi còn muốn bảo Phan Bách Văn bắt hắn lại."
"Có thể có quan hệ đến Trương Ôn không?" Tiết Kế Ngay bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó.
"Thị trưởng, ý của ngài là hắn chó cùng rứt giậu, muốn giết tôi?" Con mắt Dương Tử Hiên chớp chớp, hỏi: "Không đến mức đụng vào cấm kỵ quan trường như vậy chứ?"
"Cái này còn phải cần cậu đi điều tra rồi, tôi chỉ cung cấp một phương hướng suy đoán cho cậu thôi!" Tiết Kế Ngay không muốn lẫn vào, hắn biết rõ quan hệ giữa Dương Tử Hiên và Trương Ôn khẳng định không chỉ là người điều tra và người bị điều tra, nói không có ân oán, đó là giả dối.
Tiết Kế Ngay nhìn nhìn sơ yếu lý lịch bối cảnh Thường Mai cục công an thành phố đưa tới, giọng nói có chút trầm trọng: "Tử Hiên, cô gái này không thích hợp, cậu vẫn nên có chừng mực."
"Yên tâm đi, không ảnh hưởng đến tôi, cô ấy đã từ chức, dù là ai cũng không cách nào nói loạn."
"Như vậy thì tốt!" Lúc này Tiết Kế Ngay mới nhẹ nhàng thở ra.
Để điện thoại xuống, Trần Chí Ôn lại gọi điện thoại đến, dùng ngôn ngữ nhẹ nhàng an ủi một phen: "Bị kinh hãi không nhỏ à? Ở kinh thành, các thường ủy tỉnh ủy tạm thời họp thảo luận một tý, kết quả là nhất định phải xử lý nghiêm!”
“Đồng chí Trương Luân đã làm báo cáo với Ủy ban Kiểm tra Trung ương, Ủy ban Kiểm tra Trung ương bên kia sẽ dựa theo lệ cũ, phái tổ điều tra đến thành phố Tử Kim trước, tự mình giám sát đốc thúc cảnh sát hành động."
Dương Tử Hiên vâng một tiếng, Ủy ban Kiểm tra Trung ương phái tổ điều tra xuống, đúng là việc hắn hi vọng nhìn thấy, bản thân công tác Ban Kỷ Luật Thanh tra đã có tính độc lập, tuy chịu đảng uỷ địa phương chế ước, nhưng quyền chỉ đạo nghiệp vụ riêng vẫn rất mạnh.
Ủy ban Kiểm tra Trung ương có được quyền chỉ đạo công tác Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, tổ điều tra Ủy ban Kiểm tra Trung ương phái xuống, hắn có thể thừa cơ giao chứng cớ tài liệu Trương Ôn không tuân theo quy định cho Ủy ban Kiểm tra Trung ương.
Mặc dù Trương Ôn là quan viên cấp chính sảnh, nhưng bản thân là thành viên đảng ủy ủy ban tỉnh, Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh tra bản án như vậy, là việc tương đối kiêng kị, trên mặt quyền hạn cũng cực kỳ mơ hồ, Dương Tử Hiên không muốn đụng vào kiêng kị, nếu là củ khoai lang phỏng tay, vậy thì cứ ném cho Ủy ban Kiểm tra Trung ương xử lý là tốt nhất.