Giả Cán Bộ

Chương 240: Hành động đi




Do là làm trong văn phòng, thân thể hai người Dương Tử Hiên cùng Trương Bích Tiêu đều rất mẫn cảm, tốc chiến tốc thắng.



Nhất là Trương Bích Tiêu, bản thân nàng thập phần mẫn cảm đối với trường hợp này, dù sao bây giờ vẫn còn là đầu thập niên 90, tư duy truyền thống có lẽ vẫn chiếm được ưu thế chủ yếu trong lòng các cô gái.



Trương Bích Tiêu từ nhỏ đã tiếp nhận nền giáo dục chính thống, khiến cho nàng có chút kháng cự đối với loại phát sinh quan hệ nơi công cộng này, hoặc có lẽ là do bản năng, không giống những người thế kỷ sau kia, tư tưởng quan niệm đều tương đối cởi mở.



Tuy kháng cự, nhưng thân thể đã bán rẻ nàng.



Làn váy của nàng đã bị Dương Tử Hiên kéo lên bên hông, đồ lót màu trắng sớm đã bị Dương Tử Hiên kéo xuống dưới gối, cảnh tượng dưới váy đều lộ ra trong không khí.



Giạng chân đè lên trên thân thể Trương Bích Tiêu, Dương Tử Hiên vừa mới chạy nước rút xong, chỉ biết thở phì phò, Trương Bích Tiêu nhắm hai mắt, không dám nhìn mặt Dương Tử Hiên.



Mặc dù là cuối mùa thu, nhưng độ ấm trong phòng cũng không thấp, Trương Bích Tiêu ngạo nghễ ưỡn chóp mũi lên trên, toát ra dấu vết mồ hôi chảy dọc xuống, hai mắt nhắm nghiền, hiển nhiên vẫn còn hưởng thụ dư vị chạy nước rút vừa rồi.



Hai người đều dựa vào bàn công tác, văn bản tài liệu chờ xử lý sớm đã rơi lả tả đầy đất, hai tay Dương Tử Hiên không muốn nhàn rỗi, không ngừng chạy xuống vị trí mẫm cảm của Trương Bích Tiêu, lại làm cho Trương Bích Tiêu không nhịn được, vỗ hai cái tay không an phận của Dương Tử Hiên một cái.



“ Anh không thể yên tĩnh một chút sao? “ Trương Bích Tiêu mở hai mắt ra, u oán liếc nhìn Dương Tử Hiên.



“ Đối với mỹ nhân như em, anh có thể yên tĩnh được sao? “ Dương Tử Hiên cười quái dị nói.



“ Rồi, không thể ở đây quá lâu, sẽ để cho đám người phía dưới kia sinh nghi! “



Trương Bích Tiêu tức giận trừng mắt liếc nhìn hắn, muốn đứng dậy kéo đồ lót trên đầu gối lên, làn váy bị tốc cao cũng được đè xuống một lần nữa.



Dương Tử Hiên bất đắc dĩ đắc lắc đầu, kéo quần lót lên, chỉ có thể dừng việc này lại thôi, dù sao, ở trong phòng quá lâu, lại dễ dàng gặp phải lời đồn đại.



Hai người rời khỏi bàn công tác, Dương Tử Hiên rõ ràng có thể nhìn thấy một vũng nước trên bàn công tác.



Trương Bích Tiêu cũng chú ý tới, mặt xấu hổ đỏ lên, đánh một cái vào lồng ngực Dương Tử Hiên, nói: “ Còn không phải tên chết tiệt như anh làm ra sao, không đâu tự nhiên làm chuyện loại đó ở loại địa phương này, thật sự là mắc cỡ chết người! “



Dương Tử Hiên chỉ cười cười, không tiếp tục nói chuyện, Trương Bích Tiêu cầm lấy khăn tay, lau dấu vết nước trên bàn công tác đi, mặt mũi tràn đầy vẻ ửng đỏ.



Về tới phía dưới lầu một, hai người Trương Bích Tiêu và Dương Tử Hiên lại tách ra khoảng cách nhất định.



“ Trương tổ trưởng, công tác tiểu tổ du lịch làm rất không tệ, hi vọng cô có thể dẫn đầu các đồng chí tiểu tổ du lịch, không ngừng cố gắng, đẩy nhanh hơn mạnh hơn tiến độ xây dựng khu du lịch, lại để cho khu du lịch mau chóng thành hạng mục tinh phẩm, hạng mục nổi danh trong khu công nghiệp chúng ta! “



“ Nhưng cũng không thể cái chú ý tiến độ, mà không để ý đến chất lượng công trình, nhất định phải nghiêm khắc trấn chỉnh chất lượng, không thể xảy ra sự cố an toàn! “



Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.



Trương Bích Tiêu cắn cắn bờ môi, sắc mặt còn lưu lại chút vẻ đỏ bừng, chẳng qua, nếu như người ngoài không cẩn thận xem xét là không nhìn ra được, nghe được Dương Tử Hiên vừa từ trên lầu đi xuống, liền cố gắng phát biểu một phen lời nói thao thao bất tuyệt, nhớ tới hắn vừa bức hiếp mình ở văn phòng, làm những hoạt động xấu xa kia, trong lòng hận đến nghiến răng ngứa lợi.



Nhưng nàng lại không thể mất đi cấp bậc lễ nghĩa, sẽ để cho người bên cạnh nghi ngờ, chỉ có thể kính cẩn nói: “ Xin bí thư yên tâm, tôi nhất định sẽ tổ chức thành viên tiểu tổ chăm chú học tập tinh thần trong buổi nói chuyện của Dương bí thư, khắc sâu quán triệt tinh thần của Dương bí thư vào trong lòng! “



Trước khi đi, Dương Tử Hiên còn gật gật đầu nói: “ Cứ như vậy đi, làm rất tốt! “



Hắn còn cố ý nói chữ “ làm “ rất nặng.



Trương Bích Tiêu lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã sấp xuống, tên dê xồm này, thật đúng là càng ngày càng làm càn.



...




Cuối mùa thu, bầu trời bao la có chút u ám, sương mù dày đặc bao phủ cả khu công nghiệp, không khí khu công nghiệp tràn ngập một loại buồn bực khó hiểu.



Xe cảnh sát chở rất nhiều cảnh sát lặng yên từ bên ngoài đường vào, một mực chạy đến, Trịnh Cường dẫn đội ở phía trước, vẻ mặt nghiêm túc và trang trọng, tiếng xe gào thét, đi qua cổng chào bên ngoài, tiến thẳng đến khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ.



Trước kia, Trịnh Cường đã xếp vào bên trong vài cảnh sát nằm vùng, kết nối với bên ngoài, mấy ngày nay, đội cảnh sát đội phó nằm vùng đã sớm gửi toàn bộ địa đồ bên trong khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ về cho Trịnh Cường.



Từ trong đội cảnh sát, Trịnh Cường điều mấy người dòng chính do mình đích thân dẫn lên, phân tích kết cấu bản vẽ bên trong khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ một lần, mới phát hiện cái trung tâm nghỉ dưỡng Hoàng Hồ này xếp đặt thiết kế cực kỳ xảo diệu.



Kiến trúc bên ngoài của khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ cũng không lớn, nhìn về phía trên mặt đất thì chỉ mang vẻ ngoài của một khách sạn bình thường, nhưng đi vào bên trong lại có một tầng hầm khác, nhất là dưới mặt đất, hoàn toàn được đào rỗng, có hai cái thông đạo để trốn khi xảy ra việc gấp ngay ở dưới mặt đất, phân biệt kéo dài đến khu vực cai quản của cảnh sát Đương Quy huyện cách đó không xa.



Trịnh Cường và các cảnh sát dòng chính phân tích mấy cái lối ra, lúc ấy, Trịnh Cường đem hai cái lối ra này, phân biệt phân phối cho hai đội phó dòng chính dẫn đội đi canh gác, phòng ngừa bên trong có người tháo chạy.



Còn có hai lối ra, nằm ở sau cửa lớn trung tâm nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, Trịnh Cường cũng đã sai người phong bế hoàn toàn hai lối ra này.



Chỉ cần chặn hết những lối ra này, mặc dù người ở bên trong muốn tháo chạy, cũng rất khó khăn, đến lúc cảnh sát xông vào, chính là có chạy đằng trời.




Đại đội nhân viên cảnh sát cũng không biết Trịnh Cường rốt cuộc muốn dẫn bọn họ đến đâu, thẳng đến khi xe cảnh sát đứng tại cửa ra vào khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, xe số 1 của Dương Tử Hiên cũng vừa vặn đứng ở cửa ra vào.



“ Thị trưởng, người đã mang đến, hơn nữa còn bố trí tốt rồi, xin ngài đưa ra chỉ thị! “ Trịnh Cường hướng Dương Tử Hiên, chào một cái.



Dương Tử Hiên nhen nhóm một điếu thuốc, phất phất tay nói: “ Phái người chặn lối ra chưa? “



Trịnh Cường không khỏi bội phục ngộ tính của Dương Tử Hiên, biết rõ chuyện quan trọng nhất chính là chặn lối ra, không thể cho bọn hắn tháo chạy, hắn nói: “ Đều phái người đi gác rồi! “



“ Những người kia tin được không? “ Dương Tử Hiên hỏi.



“ Tin được, đều là bộ hạ của tôi, tuyệt đối không có vấn đề, thị trưởng yên tâm! “ Trịnh Cường thấp giọng nói.



Dương Tử Hiên gật gật đầu, hạ lệnh nói: “ Việc này không nên chậm trễ, lập tức đi vào điều tra! “



Trịnh Cường cúi người chào, nói: “ Tuân lệnh! “



Trịnh Cường nói xong, liền hướng đội cảnh sát hô: “ Hôm nay, nhiệm vụ của chúng ta chính là điều tra khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ này, phát hiện hiện tượng không tuân theo quy định của pháp luật, tất cả đều phải lập tức khống chế cả người và chứng cớ tại chỗ! “



Đại đội nhân viên cảnh sát lúc này mới chợt hiểu ra, thì ra là Dương thị trưởng muốn động đến khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ.



Đám cảnh sát thâm niên này, có người nào không biết khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ có vấn đề? Nhưng khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ này, các lãnh đạo trong khu công nghiệp, thậm chí là cả Nam Hồ, từ trước đến nay, không có một người nào dám động vào tổ ong vò vẽ Hoàng Hồ khu nghỉ dưỡng này, không nghĩ tới, Dương thị trưởng lại muốn động vào tổ ong vò vẽ.



Dương Tử Hiên cầm điếu thuốc, nhìn đám nhân viên cảnh sát có chút bạo động, dùng giọng nói âm vang hữu lực, nói: “ Từ khi tôi nhậm chức, liền nhận được không ít tin tức tố cáo về vấn đề phục vụ trong khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, thậm chí còn có tin tức tố cáo dùng tên thực!”



“Hôm nay, nhiệm vụ của các anh, chính là phải điều tra khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, khống chế kẻ khả nghi và người phạm tội lại, trừ một khối u ác tính cho khu công nghiệp chúng ta! “



“ Lên đường đi! “



Dương Tử Hiên hung hăng diệt tàn thuốc, hạ lệnh.



Trịnh Cường nghe được mệnh lệnh, lập tức mang theo rất nhiều nhân viên cảnh sát, nhanh chóng đi vào cửa chính.