Giờ phút này, thánh Thiên Minh nhìn Lục Duyên, hỏi:
"A Duyên, tình huống sao rồi?"
Lục Duyên cười nói:
"Không thành vấn đề, chờ chốc nữa sẽ có người của tộc cơ giới tới dắt mọi người đi tìm hiểu, hẳn là liên quan tới chuyện công trạng và chiến trường. Cũng giống như giao phó nhiệm vụ thôi, chờ tới đó các ngươi xem thử có thể làm những gì, ta cần phải đi gặp những Chiến thần khác"
Nghe tới đây, thánh Thiên Minh và Gladys cũng khẽ gật đầu.
Với thân phận là cao thủ cấp Thánh, hơn nữa còn là người đại diện tối cao trong chủng tộc loài người, họ đã trải qua rất nhiều chuyện nên dĩ nhiên biết rõ nên làm như thế nảo.
Gladys khẽ mỉm cười:
"Không thành vấn đề, chúng ta sẽ xem xét tình hình mà xử lý"
Lục Duyên gật đầu, sau đó cười nói:
"Nếu như tới lúc đó có ai đám chọc giận các ngươi thì cứ nói cho ta"
Thánh Thiên Minh và Gladys đều ngẩng đầu nhìn Lục Duyên.
Gladys bịt miệng, khẽ cười nói:
"Ngược lại ta thật sự có hơi hâm mộ nha đầu Anastasia đó nha"
Lục Duyên:
Hắn lập tức cảm nhận được từng ánh mắt lạnh lẽo cùng quái gở đang nhắm thẳng về phía mình.
Khóe miệng hắn khẽ mấp máy, mặt cũng tối sầm lại.
Người này nói chuyện giảm nhí gì vậy chứ?
Thánh Thiên Minh đứng bên cạnh cũng nhìn Lục Duyên bằng ánh mắt cổ quái, sau lại nhìn sang Gladys.
Lục Duyên vội ho khan một tiếng, mở miệng nói:
"Ta đi nói chuyện với đám của Dạ Dạ"
Thánh Thiên Minh hoàn hồn, gật đầu cười:
"Được, vậy đi đi"
Lục Duyên bay tới chỗ cách đó không xa, nơi đám người của Dạ Dạ đang ở đó nghe lén cuộc nói chuyện.
Giờ phút này, Anastasia nhìn vẻ mặt quái gở của Lục Duyên.
Người kia lại khẽ mấp máy môi, trừng mắt liếc nàng:
"Làm gì nhìn ta như vậy?"
Anastasia nghịch mái tóc đài màu đỏ của mình, nở nụ cười đáp:
"Ta đang nghĩ lúc đại nhân Gladys nói mấy câu đó, tâm trạng của ngươi như thế nào?"
Lục Duyên trợn tròn mắt:
"Đừng có đoán mò"
Ánh mắt của hắn cũng đảo qua phía đám người của Lý Thanh Hòa, cười nói:
"Chốc nữa các ngươi theo chân đám người của ông cụ Thiên Minh, dựa vào thực lực của các ngươi thì chỉ cần đừng đi vào quá sâu trong khu vực sẽ không có nguy hiểm gì cả. Cho dù thật sự có nguy hiểm thì sinh mạng thiêng liêng của các ngươi cũng nằm ở chỗ của ta, không cần lo lắng gì cả"
Nghe tới đây, đám người của Lý Thanh Hòa đều cười cười.
Sương Nguyệt khẽ cười nói:
"Yên tâm đi, ta sẽ chăm sóc cho các nàng ấy thật tốt"
Bây giờ Sương Nguyệt là đẳng cấp Chiến đế, hơn nữa còn ghi lại gen cấp Thánh, là người mạnh nhất trong số họ.
Tư Thính Vũ và Lý Thanh Hòa nhìn thoáng qua Sương Nguyệt, ánh mắt cũng lấp lánh, có chút ngưỡng mộ.
Hai người họ cho tới giờ vẫn chưa có đột phá, trong số họ thì quả thật thực lực có phần yếu kém hơn một chút.
Nhưng mà, hai người cũng sắp đột phá rồi, cho nên cũng không vội.
Sau khi trò chuyện xong với đám người Lý Thanh Hòa, Lục Duyên cũng cùng Nộ Tinh và Quero rời đi.
Sau khi đám người Lục Duyên rời đi, những cao thủ của tộc cơ giới bay tới. Họ đảo mắt nhìn một lượt đám cao thủ ở đây, sau đó bắt đầu sắp xếp vấn đề chỗ ở của cao thủ loài người.
Vốn dĩ Lục Duyên cho rằng nơi mà họ và cao thủ Chiến thần gặp mặt là ở Bổ Thiên thành, nhưng thực chất lại không phải.
Họ xé không gian, theo sau Quero tới một vùng không gian có nguồn năng lượng đang chấn động rất dữ dội.
Lục Duyên nhìn về phía luồng hơi thở kia truyền tới, rất nhanh sau đó đã nhìn thấy một quầng sáng linh lực vô cùng chói mắt trong không gian. Nguồn linh lực này có đủ màu sắc, nhìn qua trông vô cùng tráng lệ, nhưng lại rất đỗi nguy hiểm.
Ngoại trừ linh lực các loại ra thì Lục Duyên còn cảm nhận được có nguồn hơi thở biến dạng rất tà dị.
Giờ phút này, một lượng lớn những chiến sĩ tộc cơ giới đang chiến đấu cùng với những con quái vật biến dạng vô cùng kì dị.
Những con quái vật này có đến mấy cái chân, chỉ có một cái miệng là không có mắt, còn lại trên cơ thể chỗ nào cũng mọc đầy mắt, còn có rất nhiều xúc tu nữa.
"Đó chính là những hung thú biến dạng sao?"
Lục Duyên truyền âm tới nói.
Nộ Tinh và Quero thoáng nhìn qua, vẻ mặt đều lạnh lùng mà khẽ gật đầu.
"Đúng vậy, đó chính là hung thú biến dạng. Nơi này là tuyến chiến đấu trước khi phản công... Nhưng mà bây giờ đã không được coi là phản công nữa rồi, chỉ có thể coi là khu vực để ngăn chặn những hung thú biến dạng này, không cho chúng tràn ra khỏi tinh vực này mà phóng xạ tới những nơi khác"
Quero chậm rãi nói.
Nộ Tinh khẽ cau mày, nhìn chiến trường vô cùng thê thảm mà nói:
"Tình hình còn nhếch nhác hơn cả trong tưởng tượng của ta nữa"
Quero hừ lạnh, truyền âm tới:
"Hung thú biến dạng mỗi khi gặp lỗ hổng lại chỉ hận không thể như ong vỡ tổ mà tuồn qua, tình cảnh trước mắt khiến ta có hơi e ngại đây chỉ là bắt đầu, về sau sẽ còn có nhiều hung thú biến dạng khác ở trên đường... Lúc chúng ta mới tới, số lượng hung thú biến dạng vẫn chưa có nhiều như vậy, càng đánh lại càng tới nhiều"
Lục Duyên nhìn Quero, thậm chí có thể cảm nhận được nét mệt mỏi của hắn.
Trong lòng Lục Duyên khẽ trầm ngâm một lúc, có thể khiến cho một vị Chiến thần cảm thấy mệt mỏi thì có thể tưởng tượng được những hung thú biến dạng này đáng sợ đến nhường nào.
Tâm trạng của hắn cũng ngưng đọng mấy phần.