Lúc mọi người còn ở đây bàn bạc thời cơ vây giết, đột nhiên có khí tức khủng bố từ trên trời đè xuống, sắc mặt tất cả mọi người đều kịch liệt thay đổi.
Ba vị giáo chủ bỗng nhiên đứng dậy, trên mặt toàn là vẻ kinh sợ.
"Địch đánh úp? ! Sao có thể chứ? !"
Sắc mặt cả đám chiến thánh đều trắng bệch dưới uy thế khủng bố, hô hấp cũng trở nên nhanh hơn gấp mấy lần.
Âm!
Tiếng nổ vang rền vang lên.
Cả đại điện chấn động và bắt đầu sụp đổ dưới áp lực kia.
Ba giáo chủ không kịp nghĩ nhiều về vấn đề rõ ràng Thiên Tai tinh có Thiên Tai che chở, hơn nữa vẫn luôn di chuyển, nhiều năm như vậy đều không bị ai tìm ra, vì sao đột nhiên lại bị tìm được.
Ngọn lửa màu xanh rực chảy quanh người họ, trong mắt ẩn chứa lửa giận lạnh lẽo nồng đậm, sau đó biến mất tại chỗ.
"Phản kích!"
Giờ phút này đệ nhất sứ đồ Tuyết Hàn cũng đứng lên, sắc mặt lạnh lùng, miệng nói:
"Bi theo ba vị giáo chủ đại nhân!"
Cả đám sứ đồ lập tức hóa thành luồng sáng rồi biến mất tại chỗ, xông ra ngoài đại điện.
Ngoại trừ họ, trong đại điện chỉ còn lại lượng lớn cường giả cấp bậc chiến đế.
Lúc này, cường giả cấp bậc chiến đế thậm chí đã bị hộc máu dưới uy thế kia, khí tức vô cùng suy yếu.
Dựa vào thực lực hiện tại của Lục Duyên, thậm chí không cần hắn ra tay, chỉ dựa vào khí thế cũng có thể khiến cho cường giả cấp bậc chiến đế bị thương nặng.
Đối với chiến thần mà nói, chiến đế quá yếu.
Sau khi Lục Duyên sử dụng Ám Ảnh Thần Quốc và Cát Thời Gian, lập tức có khí tức cường đại hiện lên từ trong cung điện.
Từng luồng sáng màu xanh lá bay vọt lên, đứng ở đối diện đám người Lục Duyên.
Dẫn đầu là một người đàn ông tinh linh anh tuấn, trong mắt hắn còn có ngọn lửa màu xanh lá bùng cháy, ngọn lửa có tính ăn mòn thiêu đốt ở quanh thân chống đỡ cả một vùng trời, ngăn cản sự bào mòn của Cát Thời Gian và Ám Ảnh Thần Quốc.
Lục Duyên liếc nhìn người đàn ông tinh linh anh tuấn này, trong mắt ẩn chứa sự kinh ngạc.
Có thể ngăn cản được Ám Ảnh Thần Quốc và Cát Thời Gian, chắc hẳn tên này là Đại giáo chủ nhỉ?
Quả nhiên giống với lời của tiền bối Nhược Thủy, thực thật thật sự không tầm thường.
Ở phía sau Đại giáo chủ, giáo chủ người Xà Ma và người Cổ Man cũng xuất hiện.
Hai người cũng là khí tức phun trào, lạnh lùng đến xem kẻ xâm phạm.
Mà ở phía sau hai người còn có một đám Thiên Tai sứ đồ, về phần Thiên Tai giáo đồ thì chưa kịp đánh đã bị diệt toàn quân.
Đám người Đại giáo chủ nhìn thấy ba người Lục Duyên, Nhược Thủy và Nộ Tinh trước mặt thì đều biến đổi sắc mặt.
Đặc biệt là khi nhìn thấy Lục Duyên, mấy vị giáo chủ đều trợn to mắt trưng ra vẻ mặt không dám tin.
"Là ngươi? ! Tại sao ngươi lại ở chỗ này? !"
Sắc mặt Đại giáo chủ lạnh lùng, gắt gao nhìn Lục Duyên.
Mấy người khác cũng ngây người mà nhìn Lục Duyên.
Họ vốn còn đang suy tư xem phải bây giết tên chiến thần nhân loại này như nào, kết quả con mẹ nó bản thân lại bị tên chiến thần nhân loại này dẫn người tới vây giết? !
Sự chênh lệch này quá lớn, khiến họ khó có thể tiếp thu trong phút chốc.
Rõ ràng họ mới là người vẫn luôn ở trong tối mới đúng chứ? !
Vì sao bị người ta đánh tới trong nhà mà cũng không phát hiện? !
Lục Duyên thấy biểu cảm của họ có chút cổ quái, nhịn không được mà nhíu mày, cảm thấy là lạ:
"Vì sao ta không thể ở đây?"
Trên mặt Nhược Thủy là nụ cười lạnh như băng, quanh người có dòng nước phun trào tạo ra âm thanh ào ào, ẩn chứa uy năng khủng bố.
Nàng vừa nhìn ba người Đại giáo chủ vừa cười nói:
"Hôm nay chính là tận thế của các ngươi"
Sắc mặt của Nộ Tinh cũng lạnh lẽo, quanh thân có tia sáng sao trời lưu chuyển, mỗi một ngôi sao dường như đều hàm chứa sức mạnh kinh khủng.
Ở phía sau ba người là một đám chiến thánh nhao nhao sử dụng chiến kỹ của bản thân, khí tức tăng vọt, cùng nhìn chằm chằm vào đám Thiên Tai sứ đồ.
Vẻ mặt Dại giáo chủ lạnh lẽo khó coi, ánh mắt từ từ lướt qua Nhược Thủy và Nộ Tỉnh, cuối cùng dừng lại trên mặt Lục Duyên:
"Làm sao mà các ngươi phát hiện được chỗ này? ! Nhiều năm như vậy các ngươi vẫn không phát hiện ra, tại sao lại đột nhiên phát hiện được? !"
Lục Duyên tươi cười:
"Có lẽ là vận may khá tốt"
Nghe hắn nói thế, sắc mặt mấy người Đại giáo chủ đều u ám hết cả.
"Không muốn nói cũng không quan trọng, muốn giữ chân chúng ta ở đây, các ngươi nghĩ quá đơn giản rồi? !"
Lục Duyên im lặng, rõ ràng lời của hắn là lời thật, hắn thật sự tìm được nhờ vào vận may mà.
Nhược Thủy bước lên trước một bước, dòng nước phun trào rồi hóa thành hơn mười con rồng nước có chân dài tới mấy vạn mét, rồng nước gào thét lên và phóng về phía Đại giáo chủ:
"Ở lại hay không cũng không phải do ngươi quyết định!"
Nhược Thủy trực tiếp đối phó với Đại giáo chủ.
Cùng lúc đó, nàng cũng truyền âm cho Lục Duyên và Nộ Tỉnh:
"Thực lực của Đại giáo chủ rất mạnh, ta khó giết chết được nhưng sẽ ngăn chặn hắn ta, các ngươi giết hai giáo chủ khác trước rồi chúng ta cùng vây giết tên này!"
Nghe thấy thế, Lục Duyên và Nộ Tinh đều gật nhẹ đầu.
"Được!"
Lục Duyên và Nộ Tinh cũng sôi nổi chọn đối thủ cho mình.
Lục Duyên chọn tên giáo chủ người Xà Ma, còn Nộ Tinh thì chọn tên giáo chủ người Cổ Man còn lại.
Về phần đám chiến thánh kia, tất nhiên là chiến đấu với đám Thiên Tai sứ đồ rồi.