Hừm... Cũng không biết là ai khởi xướng chuyện này, nhưng dường như các nàng đều coi việc ghi lại gen siêu phàm là một loại nghi thức cần thực hiện rồi.
Đến cuối cùng thì nghi thức cổ quái này cũng kết thúc.
Dĩ nhiên thì Lục Duyên thấy rất thích thú.
Hắn chưa từng thừa nhận mình là kiểu đàn ông tốt hay đàng hoàng gì, dĩ nhiên cũng thích những chuyện này.
Huống chi, Lục Duyên cũng rất có hứng thú với Anastasia và Vương Linh Linh, nếu không hắn cũng không hao tâm tổn sức để giúp các nàng ấy ghi lại gen siêu phàm.
Trong phòng của Amy ở biệt thự.
Hai người Vương Linh Linh và Amy đang ngồi trong phòng bàn chuyện.
Mặt Amy đỏ ửng ngồi nghe Vương Linh Linh thuật lại chuyện lúc trước.
Sau khi nghe xong, nàng có chút lắp bắp mở miệng hỏi:
".. Linh, Linh Lĩnh, vậy, vậy cảm giác đó thật sự không có vấn đề gì sao?"
Trên khuôn mặt thanh tú của Vương Linh Linh nở nụ cười dịu dàng, nhìn qua Amy nói:
"Có vấn đề gì sao?"
Vương Linh Linh cảm thấy trong lòng vẫn có chút mệt mỏi.
Coi Dạ Dạ nhà người ta đi, có tấm gương như thế đặt trước mặt rồi mà tiểu thư nhà mình lại vẫn không chịu học tập.
Nhưng mà nhớ tới dáng về thua cụp đuôi của Tiểu Bạch lúc nhìn thấy người này, Vương Linh Linh bỗng cảm thấy tiểu thư nhà mình hình như cũng không tệ lắm nha?
Chí ít là nàng cũng sung sướng rồi.
Vừa nghĩ tới chuyện này, sắc mặt của Vương Linh Linh hơi ửng đỏ, sung sướng theo đủ nghĩa rồi đi.
Vương Linh Linh nghĩ hay là tìm cơ hội mà lén chạy vào trong phòng của A Duyên nhỉ?
Thời gian này không biết có người khác lên vào hay không nhỉ?
Chắc là có nhỉ?
Chính là không biết có thể gặp phải người khác hay không... Nếu như gặp được thì dựa vào tính cách đó của A Duyên...
Nụ cười trên khóe môi của Vương Linh Linh khẽ đông cứng lại, cảm thấy mình vẫn nên chờ thêm chút đã, tìm cơ hội thích hợp tiếp tục quan sát rồi nói.
"Linh Linh, ngươi đang suy nghĩ gì thế?"
Amy thấy biểu cảm của Vương Linh Linh vẫn luôn thay đổi khác thường bèn có chút nghi hoặc mà hồi.
Vương Linh Linh khôi phục lại tinh thần, quay nhìn về phía Amy, trong ánh mắt mang theo một nét dịu dàng mà nói:
"Tiểu thư, người chắc cũng sắp tới cấp Chiến hoàng rồi đúng không? Tới lúc đó thì tự người sẽ biết thôi"
Mặt Amy đỏ lên, khẽ cong môi nói nhỏ:
"Hừm, sẽ không đau chứ?"
Vương Linh Linh suy nghĩ một chút, sau đó nở nụ cười xấu xa nói:
"Rất đau cơ"
"Hả? Vậy, vậy làm sao bây giờ?
Vương Linh Linh cười đáp:
"Tới lúc đó sẽ bảo A Duyên đánh ngươi ngất xỉu, vậy sẽ hết đau"
Amy như hiểu như không lại gật đầu nói:
"Vậy thì được"
Mà ở trong phòng của Anastsia.
Anastasia đang nói chuyện cùng với đám người Nina và Chyzh.
Tiếng thét chói tai của Nina khiến Anastasia không thể không bày ra kết giới, tránh cho âm thanh truyền ra bên ngoài.
Hình ảnh huyền ảo của Nina xuất hiện trên không trung, nàng nhìn thẳng vào Anastasia, trong mắt lóe sáng lên:
"Công chúa điện hạ, ngài nói là... Là ngài... Ngài đã hoàn thành hành vi sinh sản cùng với Lục công tử rồi sao?"
Cho dù đang là lúc nói mấy chuyện như thế, Anastasia vẫn bày ra về mặt kiêu ngạo.
Nàng khẽ gật đầu đáp:
"Ừm"
Giọng Nina the thé:
"Nói như vậy, công chúa điện hạ sắp sửa có đời sau của Lục công tử rồi chứ?"
Chyzh ở bên cạnh cũng trợn tròn mắt, có chút cạn lời nhìn Nina đang kích động đến nói năng lộn xộn bên này, không chút nể mặt mà nói:
"Ngớ ngẩn... Chẳng lẽ ngươi không biết tu vi càng cao, cấp độ càng cao thì càng khó sinh ra được thế hệ thay thế hay sao? Bây giờ Lục DUyên đã ghi lại gen cấp Thần, muốn sinh ra đời sau như thế làm gì đơn giản như vậy?"
Anastasia cũng gật đầu nói:
"Sau này muốn làm bao nhiêu lần mới được, dù sao thì ta rất thích loại cảm giác đó"
Đám người Chyzh và Nina nghe thế lại đỏ mặt.
Sau đó, Nina vội ho một tiếng:
"Công chúa điện hạ... Lục công tử chính là cao thủ Chiến thần đó, vì Dạ Mị của chúng ta nên nhất định phải giúp hắn sinh ra đời sau. Một mình ngài liệu có đủ không? Nếu như không đủ thì ta bằng lòng hy sinh bản thân mình"
Cả đám người đều nhìn Nina bằng ánh mắt cổ quái.
"Nina, chuyện như thế không cần ngươi hi sinh, để ta"
"Ta cũng có thể"
"Công chúa điện hạ, để ta, để ta đi"
Chyzh vẫn bày ra vẻ mặt vô can nhìn đám bạn cãi nhau, bản thân nàng chỉ cảm thấy bọn họ rất ồn ào.
Nàng vội ho khan một tiếng, trịnh trọng nói:
"Công chúa điện hạ, vì Dạ Mị, thực ra ta cũng có thể"
Anastasia nghiêm túc suy xét, sau đó nói:
"Chuyện này ta không làm chủ được, ta sẽ đi hỏi A Duyên thử xem, còn có đám người Thanh Hòa tỷ tỷ nữa"
Đám người Chyzh thoáng kinh ngạc nhìn Anastasia.
Các nàng thấy được, Anastasia có chút thay đổi rồi.
Nếu là trước kia, dựa vào thái độ tự tin cùng kiêu ngạo của mình, Anastasia chí ít cũng sẽ chỉ quan tâm tới cảm nhận của Lục Duyên mà thôi, không ngờ bây giờ còn có thể quan tâm tới cảm nhận của đám nữ nhân bên cạnh Lục Duyên nữa.
Chyzh có chút mong đợi mà gật đầu, nhìn Anastasia bằng vẻ mặt tôn kính, giống như sắp quỳ lạy đến nơi vậy:
"Vâng, công chúa điện hạ, làm phiền ngài!"