Dù là nghiêm túc như nàng, nhìn thấy thái độ của hai người cũng phải tối sầm mặt.
Thái độ như vậy, ai tin được?
Tư Thính Vũ hít một hơi thật sâu, ho nhẹ một tiếng:
"Thực ra là Thanh Hòa bảo ta hồi hai người, nàng có chút ngại ngùng, chính là tò mò, các ngươi thân thiết hơn từ lúc nào?"
Tư Thính Tuyết nhìn Tư Thính Vũ với vẻ mặt không dám tin:
"Rõ ràng chúng ta không có, tỷ, sao ngươi có thể không tin chúng ta?"
Rebecca liên tục gật đầu:
"Đúng thế, đúng thế!
Tư Thính Vũ không nhịn được trợn mắt trắng:
"Nói mau! Rốt cuộc là từ lúc nào? Tại sao quan hệ của các ngươi đã đến bước đó?"
Trong lòng Tư Thính Vũ rất tò mò, nàng luôn cảm thấy quan hệ giữa nàng Lục Duyên kém đi, rõ ràng quan hệ giữa hai người đã gần đến giai đoạn đó, nhưng cuối cùng cảm giác thiếu một chút nước chảy thành sông.
Nhưng nàng lại không biết chủ động thế nào mới tốt, thế nên đành phải hồi em gái của mình và Rebecca.
Còn Thanh Hòa... Tóm lại chắc chắn Thanh Hòa cũng muốn biết, Tư Thính Vũ cho rằng cũng không tính là mình nói dối.
Cùng lắm đến lúc đó chia sẻ bí mật này với Thanh Hòa.
Còn về chuyện Tư Thính Tuyết và Rebecca trở nên thân thiết với Lục Duyên từ lúc nào, trong các nàng có thể nói là chuyện khiến người ta tò mò nhất.
Dưới sự chỉ bảo của Tiểu Bạch, ngay cả Dạ Dạ cũng mơ hồ hiểu vài phần, lúc này cũng khá tò mò.
Cũng chỉ có Amy vẫn cho rằng Lục Duyên ức hiếp nàng sẽ đánh nàng, nhưng lần này về thế giới hiện thực, chắc chắn Vương Linh Linh sẽ mở cánh cửa thế giới mới cho Amy, đến lúc đó e rằng Amy cũng sẽ tò mò.
Bây giờ Tư Thính Vũ cho rằng mình có ưu thế.
Dù sao em gái nhà mình và nàng thân thiết hơn một chút.
Nhìn ánh mắt kiên định của Tư Thính Vũ, Tư Thính Tuyết và Rebecca quay sang nhìn nhau, về mặt cũng có chút không được tự nhiên.
Tư Thính Tuyết chỉ vào Rebecca:
". Để nàng nói"
Rebecca tỏ vẻ mặt khiếp sợ:
"Rõ ràng Tiểu Tuyết ngươi là người đầu tiên! Ngươi tự nói đi!"
Tư Thính Vũ có chút kinh hãi nhìn thấy Tư Thính Tuyết, tính cách của em gái mình thế nào, nàng biết quá rõ, không ngờ Tiểu Tuyết lạnh lùng như vậy lại là người đầu tiên ra tay?
Thực sự xem thường nàng rồi.
Tư Thính Tuyết bị Rebecca phơi bày, chú ý đến ánh mắt của Tư Thính Vũ, cả người hận không thể bỏ chạy, khuôn mặt đỏ bừng.
Ánh mắt nàng hơi lảng tránh, sau đó nhẹ giọng nói:
"Khi chúng ta mới vừa đột phá Chiến Vương, A Duyên giúp chúng ta ghi lại gen siêu phàm, vì hoàn cảnh ghi lại là ở phòng tắm..."
Tiếp theo, Tư Thính Tuyết không nói nhiều, Tư Thính Vũ cũng hiểu ra điều gì đó.
Đôi mắt nàng lấp lánh, như thể một cánh cửa dẫn đến một thế giới mới đã mở ra.
Hóa ra là thết Thảo nào mối quan hệ của họ tiến triển nhanh đến vậy!
Nếu đúng như vậy thì nàng cũng có thể tham khảo một chút.
Tư Thính Vũ thầm nghĩ trong lòng, đợi lần sau gen ghi lại của nàng đột phá đến cấp chiến đế, vẫn cần thời gian nhất định.
Xem ra, dạo gần đây phải tu luyện chăm chỉ mới được.
Tư Thính Vũ suy nghĩ trong lòng.
Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa vang lên, Tư Thính Vũ, Tư Thính Tuyết và Rebecca đều quay đầu nhìn sang.
Người máy thông minh đi mở cửa, không lâu sau Lục Duyên đã đi vào.
Thấy ba người Tư Thính Vũ ngồi trên ghế sô pha, Lục Duyên có chút nghi hoặc nhìn ba người họ:
"Đạo sư, ba ngươi ngồi ở đây làm gì thế? Không đi tu luyện sao?"
Thông thường, Tư Thính Tuyết và Rebecca thường đến chỗ của Tư Thính Vũ, hoặc là cùng đi ăn tối, hoặc là cùng tu luyện, tình trạng cùng ngồi trên sô pha như vậy thật sự rất hiếm thấy.
Tư Thính Vũ và ba người nghe thấy câu hỏi của Lục Duyên, thì có hơi gượng gạo.
Tư Thính Tuyết hơi quay đi chỗ khác:
"Bọn ta đang tu luyện mà!"
Rebecca gật đầu lia lịa:
"Ừm! Đúng, bọn ta thật sự đang tu luyện"
Tư Thính Vũ thì đứng dậy rồi đi về phía phòng tu luyện dưới lòng đất.
Thấy vậy, Tư Thính Tuyết và Rebecca cũng nhanh chóng làm theo.
Nhìn thấy phản ứng có hơi kích động của Tư Thính Tuyết và Rebecca, trong đầu Lục Duyên hiện lên một dấu chấm hỏi, cũng không biết tại sao họ lại phản ứng mạnh thế.
Nhưng hắn cũng chẳng nghĩ nhiều, sau đó cùng đi xuống phòng tu luyện dưới tầng hầm.
Tư Thính Vũ nhìn Lục Duyên, nghĩ ngợi rồi nói:
"A Duyên, với thực lực hiện tại của ngươi, linh kỹ và thể thuật cấp thấp đều đã vô dụng với ngươi rồi, ta cũng không biết phải dạy gì cho ngươi nữa"
Nói đến đây, Tư Thính Vũ cảm thấy hơi buồn, hơn ba năm nay Tư Thính Vũ hết sức dạy Lục Duyên tu luyện thể thuật và linh kỹ, nàng nghĩ những ngày tháng này sẽ còn tiếp tục được một khoảng thời gian nữa.
Không ngờ thực lực của Lục Duyên lại đạt đến trình độ này nhanh như vậy.
Tư Thính Vũ vẫn còn thấy bàng hoàng khi nhớ lại cảnh tượng trước đây Lục Duyên giết hung thú dị hóa ở cao nguyên Kinh Cức chỉ trong chớp mắt.
Nghe vậy, Lục Duyên cười nói:
"Dù sao thì bây giờ ta cũng chẳng có việc gì làm, ở đây cùng tu luyện với mọi người, mài giũa rèn luyện cùng mọi người cũng được"
Tư Thính Vũ nở một nụ cười:
"Đã thế thì ta đương nhiên không thành vấn đề"
Tư Thính Tuyết và Rebecca đã không ít lần tập luyện với Lục Duyên khi còn ở Khởi Nguyên Chi địa, nhưng họ cũng chẳng nói gì nhiều.
Bốn người họ bắt đầu luyện tập, Tư Thính Vũ đang hướng dẫn Tư Thính Tuyết và Rebecca thể thuật và linh kỹ.
Tư Thính Tuyết và Rebecca cũng rất chăm chỉ tu luyện, sau khi biết được thực lực của Lục Duyên, họ càng có động lực cải thiện bản thân, nếu không, khoảng cách giữa họ với Lục Duyên sẽ càng lúc càng xa.
Lục Duyên ngồi ở trong góc nhìn ba người nhàn nhã luyện tập, cũng coi như nghỉ ngơi.