Các Chiến thánh còn chưa hoàn hồn lại từ trong kinh hãi, một tiếng ầm ầm vang lên.
Thần quốc bóng tối lại bị xé rách thành hai nửa.
Lần này, họ nhìn thấy quả cầu thịt trước đó khiến họ sợ hại, lúc này đã hóa thành mảnh vụn.
Những mảnh vụn này còn bị lưỡi liềm xám trắng kỳ dị lướt qua, sau đó bị sấm chớp bao phủ.
Thần quốc bóng tối bao phủ lần nữa, nhưng tất cả Chiến thánh đều quay sang nhìn nhau, trong lòng vừa khiếp sợ vừa vui mừng.
"Xem ra hung thú dị hóa cấp Thần bị đánh chết rồi?"
"Trước đó khí tức quỷ dị đã biến mất gần hết, xem ra đúng là bị đánh chết rồi"
"Vậy tốt rồi"
Mọi người thở ra nhẹ nhõm và nở nụ cười.
Không bao lâu, thần quốc bóng tối biến mất, vang lên giọng nói của Lục Duyên ở bên trong.
Lúc này quả cầu thịt trước đó đã hoàn toàn biến mất.
Điều này khiến trong lòng mọi người hoàn toàn nhẹ nhõm.
Đám người Thiên Minh thánh giả bay về phía Lục Duyên.
Thiên Minh thánh giả mỉm cười nói:
"A Duyên, không ngờ thực lực của ngươi lại mạnh như vậy? Ngay cả hung thú dị hóa cấp Thần mạnh như vậy cũng bị ngươi đánh chết"
Trước đó Lục Duyên đã nhìn thấy Thiên Minh thánh giả, hắn cười:
"Thiên Minh lão gia, đã lâu không gặp... Chủ yếu là hung thú dị hóa bị sấm sét áp chế, không thể phát huy toàn lực, nếu không, ta muốn giết chết nó cũng phải tốn nhiều thời gian công sức"
"Ha ha ha, vậy cũng chỉ tốn thêm thời gian công sức thôi, xem ra thực lực của ngươi còn mạnh hơn rất nhiều so với hung thú dị hóa cấp Thần đó. Dạ Dạ biết ngươi mạnh như vậy không?"
Thiên Minh thánh giả cười nói.
Lục Duyên gật đầu:
"Ừm, nàng biết"
Nghe thấy câu này, Thiên Minh thánh giả khẽ gật đầu, nở nụ cười.
Nếu đã như vậy, có thể nhìn ra, Dạ Dạ vẫn có chỗ đứng trong lòng của tên nhóc này.
Điều này khiến Thiên Minh thánh giả yên tâm hơn một chút.
Những Chiến thánh khác đang định nói thấy Lục Duyên và Thiên Minh thánh giả trò chuyện vui vẻ, tất cả đều sửng sốt, nhìn về phía Thiên Minh thánh giả với vẻ mặt cổ quái, trong đầu tràn ngập dấu hỏi.
Chuyện quái quỷ gì vậy?
Họ đang định giao lưu tình cảm với vị đại lão này, để có thể tạo quan hệ tốt hơn.
Ngươi thì hay rồi, trực tiếp thân quen với người ta như vậy?
Thiên Minh thánh giả chú ý tới ánh mắt của mọi người, trong lòng cười lạnh lùng, lúc trước còn nói ta kém cỏi.
Haha...
Lục Duyên không chú ý đến suy nghĩ của mọi người, hắn cười nói:
"Thiên Minh lão gia, ta khôi phục khe nứt không gian trước rồi nói"
Thiên Minh thánh giả gật đầu, tươi cười rạng rỡ:
"Được, ngươi làm đi, chúng ta cũng phải đến khu vực khác hỗ trợ, còn nữa, mức độ ăn mòn trên thảo nguyên này vẫn rất nghiêm trọng, cần phải xử lý cẩn thận mới được"
Nói tới đây, Thiên Minh thánh giả nghĩ đến điều gì, nhìn về phía Lục Duyên:
"Đúng rồi, Dạ Dạ, nàng không sao chứ?"
Lục Duyên cười nói:
"Yên tâm đi, Dạ Dạ rất an toàn"
Thiên Minh thánh giả thấy Lục Duyên nói như vậy, cũng gật đầu yên tâm.
Sau đó các thánh giả khác cũng đều chào hỏi Lục Duyên, đặc biệt là Dunbar, vì trước đây hắn từng cùng với Lục Duyên xuất hiện ở rừng rậm Hắc Dạ, hai người hàn huyên thêm vài câu, gần giống với Silas trước đây.
Rất nhanh, mọi người rời đi, còn Lục Duyên bắt đầu khôi phục khe nứt không gian.
Tâm trạng của Lục Duyên vô cùng vui vẻ.
Vì thu hoạch của việc giết chết hung thú dị hóa cấp Thần lần này khá là lớn.
Đầu tiên chính là lượng lớn khí tức chưa rõ, khiến tiến hóa lập phương của Lục Duyên bước đến bước cuối cùng, hoàn thành biến chất lần nữa.
Biến chất lần này là về giới hạn tiến hóa của gia tăng lên chuỗi gen vẫn là cấp Thần, nhưng giới hạn tiến hóa ngoại vật của chuỗi gen cũng nâng lên đến cấp Thần.
Điều này khiến Lục Duyên có thể tiến hóa toàn bộ tài nguyên tu luyện tăng lên đến cấp Thần, chỉ cần hắn có đủ tài nguyên thì có thể có tốc độ tu luyện cực nhanh!
Nhưng, điều khiến Lục Duyên cảm thấy có chút đau khổ là bất kể là chuỗi gen hay là ngoại vật, giới hạn tiến hóa cao nhất đều là cấp Thần, không thể tăng lên cấp cao hơn.
Lục Duyên cũng không biết vì mức độ biến chất của tiến hóa lập phương không đủ, hay là vì thiếu điều kiện cần thiết.
Thậm chí có khả năng không thể tiến hóa đến trên cấp Thần, cấp Thần đã là cực hạn.
Nhưng khả năng này rất thấp, tuy rằng hiện tại Lục Duyên có gen siêu phàm cấp Thần, nhưng hắn vẫn cảm thấy gen của mình còn có không gian nâng cao.
Chắc chắn là thiếu điều kiện cần thiết nào đó, cho nên mới không thể vượt qua cực hạn cấp Thần này.
Còn về điều kiện này là gì, Lục Duyên cũng không biết rõ.
Hắn tự hỏi, liệu có phải đợi đến biến chất lần sau mới vượt qua được giới hạn này.
Nhưng rất nhanh, Lục Duyên lại nghĩ đến trước đây Lục Duyên cảm nhận được những khu vực kỳ lạ đó khi liên kết tấm bia đá của Bạch Vân thành.
Có lẽ điều kiện vượt qua giới hạn có liên quan đến những khu vực đó?
Bây giờ Lục Duyên còn nhớ rõ, rừng rậm Mê Vụ trong đó là nơi mà lần đầu tiên cũng là lần duy nhất Lục Duyên chết mà ra khỏi Khởi Nguyên Chi Địa, Thần long ở trong đó gây tấn tượng sâu sắc cho Lục Duyên, hắn có thể ghi nhớ cả đời.
Có lẽ phải tìm một cơ hội đến xem sao?