Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 907: Không Giới Hạn.




Dẫn đầu là một Thiên Tai sứ đồ tinh linh hắc dạ và một Thiên Tai sứ đồ người Tinh Ải, Lục Duyên nhìn thấy chiến thánh Silas - người mà hắn từng gặp mặt một lần - ở trong số những người chiến đấu với đám người kia, người còn lại là một người Dạ Ma với thân hình cao lớn, làn da đen nhánh và đôi mắt đỏ bừng.

Đối thủ của Silas là Thiên Tai sứ đồ người Tinh Ải.

Khuôn mặt hòa nhã thường ngày của Silas giờ đã tràn ngập lạnh lẽo và điên cuồng, vừa sử dụng Tinh Thần Chi Lực nghiền ép Thiên Tai sứ đồ người Tinh Ải, vừa lạnh lùng nói:

"Abbott! Vì sao lại gia nhập giáo đoàn Thiên Tai! Vì sao lại phản bội vũ trụ đã nuôi dưỡng chúng ta!"

Khí tức quanh người Abbott phun trào, ngọn lửa dị hóa màu xanh lá vô cùng cường đại đang tranh đấu với Tinh Thần Chi Lực.

Trên gương mặt của hắn ta hiện ra nụ cười méo mó điên cuồng, mở miệng nói:

"Trưởng lão Silas, Silas! Thiên phú của ta có hạn, sau khi đến chiến đế thì ta có làm cách nào cũng không thể tiến lên tiếp, vũ trụ đặt ra giới hạn cho ta, nhưng Thiên Tai thì không! Ngươi xem lực lượng hiện tại của ta đi! Cho dù ngươi thân là trưởng lão, nhưng ổ trước mặt ta cũng chỉ có thế! Chỉ cần Thiên Tai đồng hóa vũ trụ, như vậy tất cả mọi người đều sẽ không gặp phải giới hạn"

Silas nhìn biểu cảm méo mó của Abbott thì híp mắt lại, trên mặt hiện ra về lạnh lẽo:

"Ngươi điên rồi. Ngươi phải biết rằng, sau khi Thiên Tai đồng hóa vũ trụ thì chính là dấu chấm hết đối với sinh linh trong vũ trụ này"

"Thì thế nào? Đế cùng Thiên Tai cũng sẽ càn quét phiến tinh không này, cho dù là những chiến thần cao cao tại thượng kia thì cũng khó có thể ngăn cản. Silas trưởng lão, ngươi có thể làm được cái gì? !"

Hai người liên tục va chạm, tiếng nổ ầm ầm vang lên, dư âm tàn phá tứ phía.

Ngay vào lúc này, một bóng người đột ngột xuất hiện ở vị trí cách hai người không xa.

Hai người đang chiến đấu với tinh thần lực mẫn cảm nên lập tức cùng nhìn dang.

Sau khi nhìn thấy người tới, Abbott sửng sốt một chút, không nghĩ tới lại là cái tên nhân loại này.

Mà Silas cũng sững sờ, sau đó ông ta trợn to mắt lên, về mặt tràn đầy kinh ngạc.

Tất nhiên ông ta vẫn còn nhớ rõ, Lục Duyên là người đã dùng sức mạnh một người mà ngăn cản lượng lớn thú triều dị hóa ở Hắc Dạ thành lúc trước.

Thậm chí ông ta còn cho rằng Lục Duyên có tiềm lực chiến thần, nhưng hiện tại Lục Duyên xuất hiện ở đây làm gì? !

Chiến trường của chiến thánh là nơi hắn có thể đi vào sao? !

Silas đang định nhắc nhở Lục Duyên thì Abbott đã vung ra một quả cầu lửa dị hóa khủng bố và bắn chúng về phía Lục Duyên.

"Tên nhóc Lục Duyên! Cẩn thận!"

Ánh sao lưu chuyển trong mắt Silas, ông ta đang định ra tay giúp Lục Duyên thì đúng lúc này, quả cầu lửa dị hóa kia lại dừng ở không trung, không nhúc nhích.

Abbott:

"... ?

Hắn ta nhìn quả cầu lửa đứng im tại chỗ, có chút mờ mịt.

Silas ở bên cạnh đã co rút tròng mắt, hoảng sợ hét lên:

"Cái gì?"

Lục Duyên nhìn thoáng qua Abbott có chút mờ mịt, cười nói:

"Nhiệt tình như vậy?"

Sau đó hắn quay đầu nhìn về phía Silas, mở miệng nói:

"Tiền bối Silas, đã lâu không gặp, không nghĩ đến ngài cũng ở đây"

Silas lấy lại tinh thần rồi nhìn Lục Duyên bằng về mặt cổ quái, sau đó ông ta mới nhận ra lúc nãy mình đã quá sốt ruột nên không để ý rằng, dường như khí tức trên người Lục Duyên có gì đó kỳ lạ.

Mặc dù trông khí tức chỉ là bậc chiến đế, nhưng năng lượng khủng bố ẩn chứa trong đó lại khiến cho ông ta cũng hơi hãi hùng khiếp vía.

Chuyện gì đã xảy ra? !

Sau cậu thanh niên Lục Duyên này lại có lực lượng khủng bố như vậy?

Silas khiếp sợ trong lòng, trên mặt lại chỉ lộ ra vẻ cổ quái, hỏi:

"Tên nhóc Lục Duyên, ngươi tới đây làm gì?"

Lục Duyên cười trả lời:

"Đương nhiên là giúp đỡ mọi người xử lý khe nứt không gian"

Trong lúc hai người nói chuyện, Abbott ở bên cạnh đặc biệt thẹn quá hóa giận mà gầm lên:

"Dám coi thường ta, muốn chết!"

Ngọn lửa màu xanh lá ở quanh người hắn ta bùng cháy lên, lao về phía Lục Duyên.

Sau đó một lưỡi hái màu trắng xám xuất hiện trên đỉnh đầu hắn ta, lưỡi hái xẹt một cái, thân thể Abbott cứng đờ tại chỗ, mất đi sức sống.

Trong đôi mắt hắn ta vẫn còn tràn ngập sự mờ mịt, thi thể bắt đầu từ từ ngã xuống mặt đất bên dưới.

Silas:

". 2?

Ông ta ngẩn người nhìn thi thể của Abbott, đầy đầu đều là dấu hỏi chấm.

Abbott vừa nãy còn đánh ngang tay với ông ta mà cứ chết như vậy?

Là Lục Duyên làm? !

Silas khiếp sợ nhìn về phía Lục Duyên.

Lục Duyên cười nói:

"Tiền bối Silas, ta đi xử lý tình huống chỗ này trước"

Lục Duyên chỉ chỉ đám hung thú dị hóa cùng với những Thiên Tai sứ đồ khác và một đám Thiên Tai thị giả ở bên cạnh.

Silas sững sờ gật đầu.

Mắt Lục Duyên chợt lóe lên ánh sáng màu xám trắng, Tử Vong Chi Liêm được sử dụng liên tục, từng con hung thú dị hóa cấp thánh, Thiên Tai sứ đồ cùng với tất cả đám Thiên Tai thị giả đều mất đi sức sống, chậm rãi ngã xuống đất.

Sau khi Lục Duyên biết không thể bắt sống được đám Thiên Tai sứ đồ này thì cũng không định lãng phí thời gian, trực tiếp giết là xong.

Bàn về giết chóc, hiệu suất của việc sử dụng Tử Vong Chi Liêm cao hơn nhiều so với khe nứt không gian.