Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 896: Hâm Mộ.




Cả người Rebecca bùng cháy lên một ngọn lửa, vốn dĩ tóc nàng ấy có màu cam bây giờ đã hóa thành màu đỏ thẫm, trông giống như một ngọn lửa đang thiêu đốt mái tóc dài bình thường, giữa trán nàng ấy cũng hiện ra một ấn ký huyền ảo.

Cùng với việc vận chuyển lửa quỷ khắp cơ thể, khí tức của nàng ấy cũng tăng lên nhanh chóng, mỗi lần kỹ năng chiến đấu được sử dụng đều mang theo uy lực cực kỳ khủng bố.

Cả hai người đều ghi lại gen cấp đế, kỹ năng chiến đấu của cấp đế đương nhiên có uy lực mà các kỹ năng chiến đấu bình thường không thể nào so sánh nổi. Phải biết rằng, cho dù Tư Thính Vũ, Lý Thanh Hòa hay Sương Nguyệt cũng chỉ là cấp chiến hoàng mới ghi lại gen cấp đế mà thôi.

Muốn xét về thực lực, mặc dù Tư Thính Tuyết và Rebecca yếu hơn ba người bọn Lý Thanh Hòa, nhưng thật ra chênh lệch cũng không bao nhiêu.

Mặc dù vào lúc các nàng cùng nhau săn giết hung thú thì mọi người cũng đã biết kỹ năng chiến đấu của Tư Thính Tuyết và Rebecca rất mạnh, nhưng bây giờ, vào lúc bị bao vây thế này, thực lực mà hai người biểu hiện ra khiến người khác không khỏi liếc mắt nhìn.

Amy nhìn thoáng qua Tư Thính Tuyết và Rebecca, miệng nhỏ của nàng ấy hơi vểnh lên:

". Đại Lừa Gạt thật thiên vị, Tiểu Tuyết và Rebecca có gen siêu phàm rất mạnh. Ta cũng rất muốn có giống vậy..."

Vương Linh Linh hơi nheo mắt lại, nhìn thoáng qua Tư Thính Tuyết và Rebecca.

Vào lần trước, lúc mới từ Bạch Vân thành tới Bổ Thiên thành, nàng ấy đã biết tên người này đã bị A Duyên ăn sạch, nhưng nàng ấy cũng không ngờ A Duyên lại đối xử với họ tốt như vậy, hắn còn giúp họ ghi lại gen cấp đế mạnh như thế.

Mặc dù không biết A Duyên làm thế nào mà làm được như vậy, nhưng chắc chắn việc này tiêu hao không ít đúng không?

Cho dù là nàng, trong lòng nàng cũng có chút ghen tị.

Trong lòng nàng ấy càng nghĩ cách làm thế nào để bán đại tiểu thư ngốc nghếch nhà mình.

Hừm... Không phải đại tiểu thư cũng muốn sao? Đến lúc đó thổi chút gió bên gối, chắc chắn A Duyên sẽ nguyện ý giúp nàng.

Khuôn mặt xinh đẹp của Dạ Dạ không thay đổi chút nào, nàng ấy nhìn sức mạnh của Tư Thính Tuyết và Rebecca tăng vọt như thế, trong ánh mắt không nhịn được hiện ra vẻ hâm mộ.

Còn Tiểu Bạch chỉ cảm giác áp lực của mình ngày càng lớn hơn rồi, không biết đến lúc nào công chúa điện hạ mới có thể giải quyết được Lục công tử đây... Ài...

Nàng ấy là cận vệ của công chúa điện hạ, nhưng áp lực của nàng ấy lớn đến mức như bị núi đè. Thật sự không được rồi. Nếu không nàng ấy hy sinh bản thân mình, dụ... dụ dỗ Lục công tử trước được không nhỉ?

Khuôn mặt xinh đẹp của Tiểu Bạch ửng đỏ, trong lòng có chút chột dạ.

Mình cũng vì nghĩ cho công chúa điện hạ... Cũng vì đế quốc thôi mài!

Ngay cả Lý Thanh Hòa cũng bĩu môi, trong lòng nàng ấy thầm tính toán đợi lần này thoát ra khỏi đây, mình phải hỏi đệ đệ xấu xa kia thật tốt mới được.

Thương dài trong tay Tư Thính Vũ vung vẩy, sắc mặt nàng vô cùng nghiêm túc, nói:

"Bây giờ còn chưa thoát khỏi nguy hiểm đấy! Có việc gì muốn nói thì đợi đột phá vòng vây này xong rồi nói tiếp"

Tất cả mọi người đều giật nảy mình, ai nấy cố gắng vứt tất cả suy nghĩ lộn xộn trong lòng sang một bên.

Tư Thính Tuyết và Rebecca thở phào nhẹ nhõm, hai người bị cả đám vây xem như vậy thật sự khiến họ rất áp lực đấy.

Vào ngay lúc này, tiếng cười có chút xấu xa của Sương Nguyệt vang lên trong đầu hai người:

"Tiểu Tuyết, Rebecca, có phải hai người các ngươi đã bị A Duyên ăn hết rồi không... Mùi vị như thế nào vậy hả?"

Tư Thính Tuyết:

sạn Rebecca:

nạn Thân thể cả hai người cứng đờ, các nàng liếc nhìn về phía Sương Nguyệt đang tỏ ra nghiêm túc triệu hồi người gỗ bảo vệ, tăng cường trạng thái để bảo vệ và trị liệu cho mọi người, khóe miệng cả hai giật giật.

Quả nhiên, Linh tỷ tỷ xấu xa này có thói quen lái xe, nàng ấy rất nhạy cảm về phương diện này đấy.

Trên trán hai người đều lấm tấm mồ hôi.

Tư Thính Tuyết và Rebecca liếc nhìn nhau, cùng giả vờ như không nghe thấy.

Sương Nguyệt thấy hai người không nói lời nào, nàng ấy nhếch miệng, cảm thấy có chút nhàm chán nên không đùa giỡn người ta nữa.

Vào ngay lúc này, tiếng gầm thét giận dữ vang lên, khí tức vô cùng kinh khủng lan tràn, khiến sắc mặt mọi người đều thay đổi.

"Cấp thánh sao?"

Tất cả quay đầu nhìn về hướng tiếng gầm vang lên.

Một con hung thú quỷ dị bên ngoài cả cơ thể có từng ngọn lửa màu xanh bùng cháy đang nổi lên trên không trung của hướng đó.

Con hung thú dị hóa này quay đầu nhìn về phía mấy người Lý Thanh Hòa, sức ép đáng sợ khiến sắc mặt các nàng trắng bệch.

Đối mặt cường giả cấp Thánh giả, dù là ghi lại gen cấp Đế cũng khó mà chống lại.

Lý Thanh Hòa lập tức quyết định, lấy ra một bùa chú màu vàng, sau khi truyền linh lực, hào quang màu vàng hiện lên, bao phủ tất cả mọi người, hình thành một hộ thuẫn xung quanh người họ.

Hộ thuẫn mới vừa ngưng tụ, từng ngọn lửa màu xanh từ trên trời giáng xuống, ầm ầm rơi xuống người của họ.

Hộ thuẫn màu vàng nhấp nháy hào quang, ngăn ngọn lửa màu xanh ở bên ngoài, phần mặt đất cao xung quanh họ trực tiếp bị tan chảy, vị trí của mấy người đang đứng biến thành một hố sâu rộng mấy chục kilomet.

Trong ánh mắt của tất cả mọi người hiện lên vẻ kinh hãi, lực phá hoại của cấp Chiến thánh khiến họ sợ hãi, nếu không phải có hộ thuẫn cấp Thánh, e rằng họ không thể ngăn được dù chỉ một chút.