Rebecca tỏ vẻ bối rối. Tuy nàng ấy muốn nói lời dối lòng, nhưng nhìn vào khuôn mặt của Lục Duyên lại không thốt ra được, cả người có chút tê dại.
Nàng ấy chu miệng nhỏ lên, giận dữ nói:
"A Duyên xấu quá đi, Tiểu Tuyết tức giận cũng đúng thôi"
Lục Duyên ho khan một tiếng, vui về thừa nhận sai lầm của mình, nói:
"Lần sau ta nhất định sẽ hỏi ý kiến của các ngươi trước mà"
"Ngươi còn muốn có lần sau nữa à?"
Tư Thính Tuyết tròn mắt không tin nổi, không ngờ lại có một người mặt dày như vậy.
Có phải hắn càng tu luyện thì da mặt càng dày không vậy?
Sau đó Lục Duyên bị Tư Thính Tuyết và Rebecca thẹn quá hóa giận đuổi xuống giường.
Hắn không nói gì, chỉ yên lặng rửa mặt xong rồi rời khỏi phòng, tiếp tục tu luyện.
Vừa mới đột phá lại nghỉ ngơi hai ngày, bây giờ cũng đến lúc hắn nên luyện tập chăm chỉ để luyện gen siêu phàm mới đến viên mãn thôi.
Thế giới thực, Thiên Tai tinh.
Trên hành tinh đó, nơi nơi đều bị ngọn lửa màu xanh lá thiêu đốt, ánh sáng trên tinh cầu này vô cùng tà dị. Bên trong thánh điện tại giáo đoàn Thiên Tai.
Sứ đồ thứ nhất Tuyết Hàn đang mặc một chiếc trường bào màu xanh biếc, trên cổ tay áo có thêu phù văn màu đỏ, nàng ta có một gương mặt rất xinh đẹp, trên đầu còn có một cặp sừng nhỏ màu đỏ. Nàng ta đang ngồi trong văn phòng xử lý công việc.
Đôi mi thanh tú của nàng ta nhíu chặt, dường như đang suy nghĩ vấn đề gì đó.
Ba vị giáo chủ tập hợp lại Thiên Tai, các sứ đồ bận rộn vô cùng. Vì hành động ăn mòn ở tầng trên của Khởi Nguyên Chi địa lần trước, bọn họ đã bị tổn thất sứ đồ thứ tám Bridge, sứ đồ thứ mười hai Locker và sứ đồ thứ mười ba Mục Tĩnh. Đến bây giờ mọi người vẫn chưa chọn được sứ đồ thích hợp để bổ sung vào vị trí đó. Sứ đồ thứ hai và sứ đồ thứ ba đang bế quan tu luyện, sứ đồ thứ tư đến sứ đồ thứ bảy tới tinh vực Hủ Hóa.
Còn sứ đồ thứ chín, sứ đồ thứ mười và sứ đồ thứ mười một chia nhau ra đến tộc cơ giới, linh tộc và thú tộc để giải quyết công việc.
Sứ đồ thứ mười bốn Đô Bắc được nàng ấy phái đi Đại Khải tinh để điều tra về chiến thánh mới xuất hiện.
Hừm... Nghĩ đến Đô Bắc, Tuyết Hàn khẽ nhíu mày. Đến bây giờ đối phương vẫn chưa có tin tức mới truyền về. Xem ra vị thánh giả kia che giấu khá tốt, ngay cả Đô Bắc cũng khó tìm được sao?
Tuy nhiên, Tuyết Hàn cũng không quá lo lắng, việc Đô Bắc có được năng lực ẩn nấp và năng lực dị hóa ăn mòn, muốn tìm được một thánh giả đang che giấu cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Chắc chắc không bao lâu nữa, Đô Bắc sẽ mang về cho nàng ta một tin tức tốt.
Vào lúc Tuyết Hàn đang suy nghĩ thì có tiếng gõ cửa phòng, nàng ta khẽ cau mày vì suy nghĩ bị ngắt quãng, nhàn nhạt nói:
"Mời vào."
Cửa phòng bị mở ra, một giáo đỏ Thiên Tai đi đến, trên mặt người đó còn mang theo vẻ hoảng sợ:
"Đại nhân, đại nhân Đô Bắc đã mất liên lạc!"
Bên trong văn phòng, không khí rơi vào im lặng, trong đầu Tuyết Hàn đầy sự thắc mắc.
Nàng ta ngẩng đầu nhìn giáo đỏ Thiên Tai, trên mặt vẫn tỏ vẻ vô cảm:
"Tình huống cụ thể như thế nào?"
Giáo đỏ Thiên Tai nhìn thấy khuôn mặt không chút biểu cảm của Tuyết Hàn, hắn ta nhịn không được nuốt nước bọt, run bần bật nói:
"Bởi vì, bởi vì đã mấy tháng đại nhân Đô Bắc không liên hệ với tổng bộ, chúng ta tiến hành liên hệ như thông lệ, nhưng kết quả phát hiện không liên lạc được"
Tuyết Hàn:
Vừa nãy nàng ta còn nghĩ rằng Đô Bắc sẽ mang đến cho mình một tin tức tốt, không ngờ đến vừa quay đầu, con mẹ nó, đã mất liên lạc với người ta rồi à?
Mặt nàng ta lập tức tối sầm lại, chậm rãi nói khẽ:
".. Đại Khải tinh thế nào rồi?"
Đô Bắc mất liên lạc vì điều tra về chiến thánh vô danh kia, đương nhiên chiến thánh kia còn nguy hiểm hơn nàng ta nghĩ nhiều, vì ngay cả sứ đồ giỏi che giấu và có năng lực mạnh như Đô Bắc mà cũng gặp khó khăn.
Sắc mặt Tuyết Hàn trở nên nghiêm trọng, nàng ta suy nghĩ tiếp theo nên xử lý thế nào.
Giáo đỏ Thiên Tai báo tin đứng bên cạnh nhìn thấy sắc mặt nghiêm trọng của Tuyết Hàn, cả người run bần bật. Hắn ta quỳ rạp xuống đất, không dám nói lời nào.
Đúng lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên tai Tuyết Hàn:
"Tới đại điện Thiên Tai"
Tuyết Hàn sửng sốt rồi hít sâu một hơi, nàng ta liếc nhìn giáo đỏ Thiên Tai, lạnh nhạt mở miệng nói:
"Tạm thời không cần quan tâm đến chuyện của Đô Bắc, ngươi lui xuống trước đi"
Giáo đỏ Thiên Tai thở phào nhẹ nhõm, hắn ta vội vàng gật đầu rồi nhanh chóng rời khỏi văn phòng.
Sau khi giáo đồ Thiên Tai rời đi, Tuyết Hàn cũng đứng dậy đi dọc theo hành lang, đi vào sâu trong cung điện.
Tuyết Hàn hít một hơi thật sâu, ổn định lại cảm xúc. Sau đó nàng ta đẩy cửa cung điện ra, bước vào.
Bên trong cung điện vẫn u ám như cũ, những ngọn đuốc trên tường lóe lên ánh sáng xanh mờ nhạt khiến mọi thứ xung quanh trở nên vô cùng mờ ảo.
Nàng ta quỳ rạp xuống đất, cung kính nói với người thanh niên tinh linh đang ngồi ở vị trí vương tọa trên cao kia:
"Đại giám mục"