Anastasia là kiểu người nghĩ là làm, nàng ta nói:
"Ta xuống dưới một chút"
Nói rồi nàng ta lập tức biến mất tại chỗ và bay về phía Lục Duyên và Dạ Dạ.
Võ đài biến mất, Lục Duyên trở lại mép bia đá, Dạ Dạ nhìn Lục Duyên, trên mặt mang theo nụ cười:
"Chúc mừng ngươi, A Duyên"
Tiểu Bạch bên cạnh cũng mỉm cười rạng rỡ, đôi tai mèo màu trắng giật giật:
"Lục Duyên công tử, ngươi thật lợi hại, chúc mừng ngươi đã giành vị trí thứ nhất trong bảng hoàng giả"
Lục Duyên mỉm cười, hắn còn chưa kịp lên tiếng thì trước mặt hắn đã xuất hiện rất nhiều luồng ánh sáng.
Màu cam, đỏ, thậm chí là một nhóm ánh sáng đen đại diện cho cấp thánh.
Một nhóm chiến sĩ gen nhìn thấy rất nhiều bảo vật như thế, hai mắt lập tức đỏ lên.
Đảng tiếc những thứ này đều thuộc về Lục Duyên, bọn họ nghĩ đến thực lực của Lục Duyên, thì lập tức từ bỏ ý nghĩ đó.
Lục Duyên cất đồ đi, trong lòng tuy cũng cảm thấy rất vui, nhưng cũng không đặc biệt lắm.
Cho dù là bảo vật cấp thánh lục giai, bây giờ Lục Duyên có thể tự mình tiến hóa nó, chẳng qua cũng chỉ tốn một ít tài nguyên.
Đó là lý do tại sao Lục Duyên chỉ thấy vui vì mình đã thu hoạch được một số tài nguyên mà thôi.
Sau khi Lục Duyên cất đồ đi, Dạ Dạ khẽ lên tiếng:
"A Duyên, chúng ta đi ăn mừng, ăn mấy thứ ngon"
Lục Duyên gật đầu, đang định mở miệng thì nghe thấy một giọng nói vang lên:
"Nếu công chúa Dạ Dạ muốn ăn đồ ăn ngon, ta có thể giới thiệu một quán ăn"
Lục Duyên hơi sửng sờ, sắc mặt có chút kỳ quái, vừa quay lại thì nhìn thấy Anastasia đang bay tới, đáp xuống trước mặt Lục Duyên.
Nàng ta mỉm cười gật đầu với Lục Duyên:
"A Duyên, đã lâu không gặp, nghe nói ngươi lọt vào danh sách, cho nên ta tới xem một chút. Chúc mừng ngươi trở thành người đầu tiên trong danh sách hoàng giả"
Lục Duyên cũng mỉm cười:
"Anastasia, đã lâu không gặp, lần trước không phải ngươi đã chúc mừng trước rồi sao?"
Tiểu Bạch bên cạnh nhìn thấy Anastasia thì vô cùng kinh ngạc, nhìn sang Dạ Dạ trong lòng cảm thấy có chút lo lắng.
Điện hạ dường như có hơi lề mề trong mối quan hệ nam nữ này nhỉ, dạ mị này thoạt nhìn không phải người bình thường, sẽ không thua chứ?
Dạ Dạ nghe những lời này của Anastasia, hai mắt hơi sáng lên, có chút tò mò hỏi:
"Thật sự có quán ăn ngon sao?"
Anastasia cười nói:
"Đương nhiên, ta cũng thường đi ăn, hay là ta đưa các ngươi đến đó?"
Dạ Dạ nhìn sang Lục Duyên, trong mắt hiện lên về mong đợi.
Tiểu Bạch:
Không phải chứ điện hạ? Rõ ràng người tới đây không có ý tốt, vậy mà lại vì một chút đồ ăn, mà đã mặc kệ người ta rồi?
Tiểu Bạch cảm thấy hơi mệt tâm.
Lục Duyên không quan tâm, hắn mỉm cười gật đầu:
"Nếu Dạ Dạ muốn đi, vậy thì chúng ta đi thôi"
Sau đó, Anastasia chỉ vị trí, đó là một góc của thành Bạch Vân, đó là một quán ăn do dạ mị mở, không thể không nói, mùi vị thực sự rất ngon.
Trước giờ Dạ Dạ chưa từng đến đây, nhưng nhìn bộ dạng của nàng, có vẻ rất hài lòng với đồ ăn ở đây.
Còn Anastasia cũng nhân cơ hội này giao lưu với Lục Duyên, mấy người trò chuyện rất vui về, người duy nhất không nói chính là Tiểu Bạch.
Trong lòng nàng ta đang sợ hãi, lo lắng cho điện hạ của mình.
Sau khi ăn xong, Anastasia cáo từ rời đi, hẹn lần sau lại nói chuyện tiếp.
Lục Duyên, Dạ Dạ và Tiểu Bạch cũng rời khỏi quán ăn.
Lục Duyên nhìn Dạ Dạ và Tiểu Bạch, mỉm cười nói:
"Ta đưa các ngươi trở về?"
Dạ Dạ có chút đắc ý, vừa nãy còn ăn rất ngon lành, nàng ta gật đầu đáp:
"Ừm"
Về phần Tiểu Bạch, nàng ta đương nhiên không có ý kiến, điện hạ đi tới đâu, nàng ta đi tới đó.
Lục Duyên đưa hai người họ rời khỏi đây, nhanh chóng quay trở lại tiểu viện của Dạ Dạ ở thành U Minh.
Sau đó Lục Duyên cười nói:
"Đúng rồi, chỗ ta có một số bảo bối, là chuẩn bị cho các ngươi"
Lục Duyên mỉm cười và lấy ra một ít linh dịch linh quả và vũ khí gen mà trước đây đã từng cho mấy người Tư Thính Tuyết.
Vốn dĩ Lục Duyên không có chuẩn bị trước phần của Tiểu Bạch, nhưng mà vì Tiểu Bạch ở đây, nên Lục Duyên cũng đưa cho nàng ta, dù sao hai người bọn họ vẫn luôn ở bên nhau, nếu đến lúc Dạ Dạ lên tầng trên của Khởi Nguyên Chi Địa, Tiểu Bạch chắc chắn cũng sẽ đi theo.
Cũng may hắn cất giữ rất nhiều bảo vật, sau khi Lục Duyên tiến hóa, ban đầu vốn định đem ra đi bán đấu giá.
Sau khi nhìn thấy mấy luồng ánh sáng màu đỏ và cam, Tiểu Bạch bỗng dưng sững sờ, nhìn ngây ngốc.
Dạ Dạ chỉ nhìn thoáng qua, rồi ngẩng đầu nhìn Lục Duyên:
"Còn của ngươi đâu?"
"Bản thân ta cũng có nhiều bảo vật loại này, ngươi cất vào đi"
Dạ Dạ mỉm cười với Lục Duyên:
sÙP Sau đó, Dạ Dạ cất những thứ đó vào trong.
Lục Duyên lại giục Tiểu Bạch cất đồ đi, Tiểu Bạch có chút sợ hãi, nhưng nàng ta vẫn cất chúng đi.
Sau đó, Lục Duyên tạm biệt Dạ Dạ và Tiểu Bạch, quay trở về Phủ Hồng Phong, tiểu viện của Tư Thính Tuyết.
Tư Thính Tuyết và Rebecca đang tu luyện, Lục Duyên không làm phiền họ, quay trở lại phòng trọng lực tu luyện.
Trở lại phòng trọng lực, Lục Duyên lấy bảo vật khi giành được tốp một ra điểm lại rõ ràng.