"Đại Khải tinh muốn nổi dậy à! Ngoài yêu nghiệt như Lục Duyên tiên sinh ra, bây giờ lại xuất hiện thêm yêu nghiệt mới"
"Chuyện này không hợp lý? Thực lực của Tư Thính Tuyết, theo như trước đây bọn ta biết thì tuyệt đối không mạnh như vậy, nàng làm thế nào mà ghi lại được gen cấp đế?"
"Là do có được cơ duyên gì sao?"
Có không ít người kinh ngạc và nghi hoặc.
Trong lúc mọi người kinh ngạc thì lôi đài biến mất, Tư Thính Tuyết quay trở lại.
Khuôn mặt xinh đẹp của nàng tái nhợt, nhưng lại có thêm một nụ cười kích động.
Nàng nhìn sang Lục Duyên, đôi môi màu anh đào khẽ cong lên:
"Ta cũng làm được rồi"
Lục Duyên thấy cơ thể Tư Thính Tuyết yếu đi thì chạy lại đỡ lấy nàng, hắn cười và nói:
"Tốt lắm, không hổ là ngươi"
Hắn im lặng một hồi rồi tiếp tục nói:
"Nhưng mà linh lực của ngươi tiêu hao quá nhiều, không nên tiếp tục nữa, nên trở về trước đi"
Tư Thính Tuyết nhẹ nhàng gật đầu:
"Ừm?"
Tư Thính Tuyết đương nhiên biết tình hình hiện tại của mình.
Ít nhất cũng phải mất một khoảng thời gian nhất định để khôi phục linh lực.
Không để ý đến những ánh mắt xung quanh, Lục Duyên đưa Tư Thính Tuyết biến mất.
Sau khi hai người biến mất, mọi người vẫn còn đang thảo luận về màn biểu hiện của Lục Duyên và Tư Thính Tuyết.
Một lúc sau, có một đạo lưu quang xuất hiện ở quảng trường trung tâm, và đáp xuống trước mặt nhân viên tình báo dạ mị đang mặt đầy kích động, đó là Anastasia.
Nhân viên tình báo nhìn thấy Anastasia thì vội vàng khom mình hành lễ:
"Công chúa điện hạ"
Anastasia đảo mắt nhìn qua, thấy không trung không một bóng người, ở chỗ tấm bia đá cũng không thấy Lục Duyên, nàng khẽ cau mày lại, nhìn về phía nhân viên tình báo.
"Lục Duyên đâu?"
"Hắn? Hắn vừa mới rời khỏi không lâu"
Nhân viên tình báo chớp chớp mắt, kinh ngạc liếc nhìn Anastasia, không ngờ rằng công chúa điện hạ như một nữ vương kia lại để ý đến Lục Duyên tiên sinh như vậy.
Có điều khi nghĩ đến truyền thuyết về Lục Duyên, trong lòng nhân viên tình báo lại trở nên thoải mái.
Khuôn mặt xinh đẹp của Anastasia cứng lại, nàng tự lẩm bẩm:
". Sao lại có thể nhanh như vậy?"
Nhân viên tình báo dạ mị giải thích:
"Điện hạ, Lục Duyên tiên sinh chỉ đánh hai trận, một trận là thử thách tư cách, trận còn lại là đấu với người xếp vị trí thứ năm mươi, cả hai trận đều kết thúc rất nhanh.
Còn trận thách đấu sau đó bị trì hoãn, cho nên Lục Duyên tiên sinh cũng không ở lại đây lâu"
Anastasia liếc nhìn bảng hoàng giả, phát hiện Lục Duyên đã đứng thứ năm mươi, Anastasia không hề bất ngờ về điều này, dù sao thì thực lực của Lục Duyên cũng đã được thể hiện trong lần thú triều ở rừng rậm Hắc Dạ trước đó.
Vị trí đứng đầu bảng hoàng giả không có gì khó khăn đối với Lục Duyên.
Nghe được lời giải thích của nhân viên tình báo dạ mị, Anastasia suy nghĩ một lúc, sau đó hỏi:
"Lần thách đấu tiếp theo của Lục Duyên là khi nào?"
"Mười ngày sau"
Nhân viên tình báo trả lời.
Anastasia nhẹ gật đầu, dự định mười ngày sau sẽ đến thêm một chuyến.
Nhân viên tình báo nghĩ tới trận thách đấu trước đó của Tư Thính Tuyết, thì cảm thấy mình nên nhắc nhở điện hạ, thế là bắt đầu nói:
"biện hạ, người đi cùng Lục Duyên tiên sinh đến đây hình như là Cửu công chúa của đế quốc Hồng Phong Đại Khải tinh, nàng vừa mới đột phá đến cấp chiến vương chưa bao lâu, hình như đã ghi lại gen cấp đế, đã triệu hồi được một con hung thú cấp chiến vương có huyết mạch của cấp đế, dường như có sức mạnh rất lớn"
Nghe thấy vậy, đồng tử của Anastasia hơi co lại, có chút kinh ngạc:
"Ghi lại gen cấp đế?"
Phải biết, cho dù là nàng, thì ở cấp chiến vương cũng không dám ghi lại gen cấp đế, không ngờ một công chúa thực lực cấp chiến đế lại dám ghi lại gen cấp đế, hơn nữa lại còn thành công?
Sao lại có thể?
Anastasia khẽ nhíu mày, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ nặng nề, sau đó nàng nhẹ gật đầu:
" Ta biết rồi"
Lục Duyên và Tư Thính Tuyết đã trở về sân nhỏ của Tư Thính Tuyết trong phủ Hồng Phong.
Tư Thính Tuyết mỉm cười, trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng vẫn chưa hết phấn khích.
Lục Duyên liếc nhìn Tư Thính Tuyết, khóe miệng hơi cong lên, cười nói:
"Trong đấy có không ít công lao của ta nhỉ? Không thưởng gì cho ta sao?"
Tư Thính Tuyết ngay lập tức sững sờ, sau đó đang định nói thì Lục Duyên đã bế lấy eo nàng và đi về phía phòng.
Tư Thính Tuyết có chút ngây ngốc, vừa giãy dụa vừa kêu lên:
"Ngươi định làm gì? ! Thả, thả ta ra! Đến lúc tu luyện rồi!"
Nhưng Lục Duyên lại hoàn toàn không để ý, hắn đưa Tư Thính Tuyết vào phòng và đóng cửa lại.
Sáng sớm hôm sau, Lục Duyên và Tư Thính Tuyết đi ra ngoài.
Tư Thính Tuyết phẫn nộ trừng mắt nhìn Lục Duyên, tức giận thở hổn hển.
Lục Duyên cũng xoa xoa trán, cảm thấy mình mấy ngày này có chút sa đọa, đã mấy ngày không tu luyện đàng hoàng rồi, cứ tiếp tục như vậy thì không được.
Bây giờ giáo đoàn Thiên Tai kia có thể sẽ bởi vì phát hiện ra sứ đồ Thiên Tai trước đó đã xảy ra chuyện mà đến Đại Khải tinh, hơn nữa còn có các loại hiện tượng dị hoá không ngừng gia tăng.
Cho dù thế nào đi nữa, hắn vẫn phải tu luyện cho tốt, có đủ sức mạnh mới có thể bảo vệ bản thân và những người bên cạnh.
Từ hôm nay trở đi hãy bắt đầu chăm chỉ tu luyện.