Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 863: Có Không.




Lục Duyên cười rồi gật đầu:

"Ừm, Thiên Minh thánh giả tới Đại Khải tinh định giúp chúng ta xử lý chuyện hung thú dị hóa cấp thánh, có điều khi ấy hung thú dị hóa cấp thánh đã chết, khiến cho Thiên Minh thánh giả đi một chuyến tay không"

Gương mặt xinh đẹp của Dạ Dạ hiện ra một nụ cười yếu ớt, đáp lời:

"Lão tổ rất có thiện cảm với ngươi. Ngài ấy nói ánh mắt của ta rất tốt"

Nói đến đây, Dạ Dạ lộ ra về đắc ý hiếm thấy.

Lục Duyên sững sờ rồi nhịn không được mà bật cười, không nghĩ tới Thiên Minh thánh giả lại nói như thế với Dạ Dạ?

Nhìn thấy dáng vẻ hơi đắc ý của Dạ Dạ, Lục Duyên cảm thấy rất đáng yêu, tiếp tục nói:

"Chắc chắn rồi, ánh mắt của Dạ Dạ đương nhiên là tốt nhất, xem ra ta càng phải cố gắng hơn mới được để xứng với ánh mắt của ngươi"

Dạ Dạ nhẹ nhàng nói:

"Ngươi đã rất cố gắng... Đúng rồi, lần này ngươi trở về từ Khởi Nguyên Chi Địa là muốn tranh sao?"

"Ừm, định tranh bảng"

"Dựa vào thực lực của ngươi thì chắc chắn sẽ lấy được hạng một, đến lúc đó chúng ta làm một bữa chúc mừng nhé? Ăn ngon một chút?

Đôi mắt Dạ Dạ lấp la lấp lánh.

Lục Duyên thấy vậy thì lập tức hiểu Dạ Dạ nói chúc mừng chỉ là cái cớ, trọng điểm là muốn ăn ngon kìa.

Hắn cười đầy bất đắc dĩ rồi gật đầu nói:

"Không thành vấn đề"

Sau khi tán gẫu với Dạ Dạ xong, Lục Duyên lại liên lạc với Amy.

Nhưng Lục Duyên nhận ra dường như Amy còn chưa vào Khởi Nguyên Chi địa, cho nên không thể liên lạc được, đành bất đắc dĩ chờ mấy ngày nữa.

Chẳng mấy chốc, Tư Thính Tuyết đã ra khỏi phòng Rebecca, đi thẳng tới phòng ăn.

Lục Duyên nhìn thấy Tư Thính Tuyết thì cười nói:

"Thính Tuyết, ngươi đến rồi? Rebecca sao rồi?"

Tư Thính Tuyết nhìn thoáng qua Lục Duyên rồi hờ hững nói:

"Ăn xong thì ngủ"

Lục Duyên suy nghĩ chốc lát, sau đó cười hỏi:

"Bọn ta định đi quảng trường trung tâm Bạch Vân thành, ngươi đi cùng ta không?"

Tư Thính Tuyết sững sờ, sau đó như nghĩ đến gì đấy nên hỏi thử:

"Định tranh bảng sao?"

Lục Duyên gật đầu:

"Ừm"

Tư Thính Tuyết cũng gật đầu:

"Vậy thì ta đi với ngươi..."

Sau đó nàng lại suy nghĩ chốc lát rồi ánh mắt bỗng sáng lên, nhìn sang Lục Duyên và nói:

"A Duyên, người nói xem thực lực hiện tại của ta có thể thông qua kiểm tra tư cách chiến đấu hay không?"

Lục Duyên ngẩn người, sau đó cười đáp:

"Cũng không thành vấn đề, hiện tại ngươi đã ghi lại gen cấp đế, phải tin tưởng bản thân mình hơn. Hơn nữa, vũ khí gen của ngươi cũng có phẩm chất cấp đế, cho dù là thiên tài trên bảng Vương Giả thì cũng chỉ có mấy người xếp hạng đầu mới có được thực lực như ngươi, chờ độ tôi luyện của ngươi cao hơn, có khi còn có hy vọng tranh ba hạng đầu:

Nếu như mấy người Dạ Dạ và Amy cũng ghi lại gen cấp đế vào lúc đạt cấp chiến vương, thế thì chắc chắn hạng một sẽ thuộc về Dạ Dạ.

Suy cho cùng Dạ Dạ cũng là vương giả trời sinh, nếu lại ghi lại gen cấp đế vậy chắc chắn sẽ không có đối thủ.

Đáng tiếc lúc trước Lục Duyên không có nhiều tài nguyên như giờ, tiến hóa lập phương cũng không thể tiến hóa ra bảo vật mạnh như vậy.

Bây giờ Tư Thính Tuyết và Rebecca đi theo Lục Duyên, chắc chắn thực lực sẽ mạnh hơn một chút.

Cho dù Dạ Dạ cũng sử dụng linh quả và linh dịch, rồi gia trì vũ khí gen cấp đế ngũ giai thì cũng khó có thể đánh bại Tư Thính Tuyết và Rebecca.

Gen siêu phàm cấp đế mạnh hơn rất nhiều so với cấp hoàng.

Nghe thấy lời nói của Lục Duyên, ánh mắt Tư Thính Tuyết như bừng sáng, lộ ra vẻ tươi Cười:

"Vậy ta cũng sẽ thử xem sao."

Lục Duyên gật đầu, sau đó vừa nhìn Tư Thính Tuyết vừa nói:

"Đúng rồi, hiện tại ngươi và Rebecca đã đạt tới cấp chiến vương, có thể đi thượng tầng Khởi Nguyên Chi Địa được rồi, đến lúc đó có muốn đi không? Thanh Hòa tỷ và đạo sư nói đến lúc đó để các ngươi cùng tu luyện với các nàng ấy"

Tư Thính Tuyết ngẩn người, lộ ra vẻ mặt hơi xoắn xuýt:

"Ưm..."

Lục Duyên thấy dáng về xoắn xuýt của Tư Thính Tuyết thì mới nhớ tới cô nhóc này mắc hội chứng sợ lựa chọn...

Thế là hắn cười nói:

"Đến lúc đó thì đi đi"

"Được"

Tư Thính Tuyết gật đầu luôn.

Sau đó nàng như nghĩ đến cái gì đấy, khuôn mặt hiện ra chút cổ quái:

"Ngoài ta và Rebecca ra thì còn có người khác sao?"

AùaPiucii.

Tư Thính Tuyết để ý thấy bên cạnh có cơ sở ngầm của không ít thế lực thì gương mặt xinh đẹp thoáng đỏ lên, hơi tránh khỏi tay của Lục Duyên rồi nói:

". Ở bên ngoài chú ý một chút"

Lục Duyên ngây người, sau đó lộ ra nụ cười xấu xa:

"Thế ở trong nhà thì không cần chú ý phải không?"

Tư Thính Tuyết:

"Biến thái"

Lục Duyên bày ra về mặt vô tội, không trêu Tư Thính Tuyết nữa mà ôm theo nàng bay về phía bia đá bên kia.

Vào lúc này, đám người trên quảng trường cũng chú ý đến Lục Duyên và Tư Thính Tuyết.