"Cấp thánh? !"
Nghe nói vậy, Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ sửng sốt, mở to hai mắt, có chút kinh ngạc.
"Trong Vô Tận Sơn Mạch cao nhất cũng chỉ có hung thú cấp đế mà thôi, làm sao có thể đột nhiên xuất hiện cấp thánh?"
Sắc mặt Tư Thính Vũ trầm ngưng. Lục Duyên suy nghĩ một chút, mở miệng nói:
"Lần trước thú triều chính là có hung thú cấp đế bị dị hóa, có lẽ lần này cũng thế, sau khi dị hóa, thực lực của hung thú sẽ tăng lên một khoảng nhất định, cũng có thể sẽ tăng lên cấp thánh"
Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ suy nghĩ một chút, sau đó đều khẽ gật đầu.
Lý Thanh Hòa có chút lo lắng nhìn Lục Duyên:
"Duyên đệ đệ, vậy ngươi sẽ không có vấn đề gì chứ?"
"Yên tâm đi, không phải lần trước ta cũng từng đối phó với hung thú dị hoá cấp thánh sao? Các ngươi cũng biết thực lực của ta mà"
Nghe hắn nói vậy, Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ khẽ thở phào nhẹ nhõm.
"Các ngươi trở về nghỉ ngơi cho tốt đi, buổi tối ta đi Vô Tận Sơn Mạch xem tình hình thế nào, đến lúc đó tìm được hung thú dị hoá thì giết chết nó là ổn rồi"
"A Duyên, vậy thì nhờ cả vào ngươi. Điều này liên quan đến sự an toàn của đế quốc"
Tư Thính Vũ khẽ gật đầu.
"Yên tâm đi đạo sư"
Lục Duyên cười cười.
Hai người không ở lại lâu, bởi vì lo tối nay Lục Duyên muốn đi Vô Tận Sơn Mạch xử lý hung thú dị hoá cấp thánh, các nàng mới bảo Lục Duyên nghỉ ngơi thật tốt rồi mới rời đi.
Chẳng bao lâu đã đến đêm.
Màn đêm buông xuống, trên bầu trời sao lấp lánh, trong Vô Tận Sơn Mạch, hung thú gầm thét không ngớt, nhưng vẫn có hung thú tấn công vào doanh trại, tiếng chiến đấu vẫn không dừng lại, thế nhưng trận chiến cũng không quá đến mức kịch liệt.
Dù sao phần lớn của thú triều còn chưa tới.
Lục Duyên đang ngồi khoanh chân trên giường tu luyện lập tức mở to hai mắt.
Đôi mắt hắn hơi loé lên một tia sáng nhỏ, ngay sau đó hắn lập tức biến mất khỏi phòng.
Trong Vô Tận Sơn Mạch, dưới gốc cây trong rừng rậm, Lục Duyên đột nhiên xuất hiện.
Cả người hắn như hoà vào trong bóng tối, bên cạnh Lục Duyên có một con cự hổ màu đen thật lớn đang nằm rạp xuống nghỉ ngơi, hoàn toàn không chú ý tới Lục Duyên đang đứng một bên cách nó không đến hai mét...
Lục Duyên nhìn thoáng qua cự hổ màu đen cấp hoàng, không hề động thủ.
Hắn cảm nhận được khối lập phương tiến hoá trong cơ thể đang chấn động, sau đó mấy phương hướng đã hơi biến hoá, rất nhanh đã xác định được phương hướng chấn động.
Nói thật thì Lục Duyên có thể phái bóng đen phân thân ra để tìm hung thú dị hoá cấp thánh kia.
Nhưng Vô Tận Sơn Mạch thập phần khổng lồ, nếu để cho bóng đen phân thân tìm kiếm, nhưng sẽ tốn một khoảng thời gian, Lục Duyên bèn tự mình đến đây, trực tiếp dùng khối lập phương tiến hoá để cảm nhận tìm kiếm dị hoá.
Dù số lượng hung thú dị hoá trong Vô Tận Sơn Mạch không ít, nhưng hướng chấn động kịch liệt nhất rõ ràng là hướng có hung thú dị hoá cấp thánh.
Lục Duyên đi dọc theo hướng đó, chẳng bao lâu sau đã tìm được một ngọn núi nhìn qua vô cùng bình thường.
Rừng rậm bao phủ cả ngọn núi, nhìn qua không hề có điểm gì bất thường, thế nhưng Lục Duyên bay vài vòng quanh ngọn núi, liền có thể xác định được khu vực chấn động kịch liệt nhất chính là ngọn núi này.
Thế nhưng, cảm giác của Lục Duyên lại không cảm nhận được khí tức dị hóa đặc biệt hùng mạnh, dường như không khác nhiều so với chung quanh.
Điều này khiến Lục Duyên khẽ nhíu mày, thủ đoạn ẩn giấu của hung thú dị hoá này cũng không tôi.
Sau một khắc, ánh mắt Lục Duyên chợt lóe, không gian vặn vẹo, ngọn núi cao mấy ngàn mét đột nhiên biến mất, chỉ để lại một cái hố sâu ngay chỗ đó.
Khi ngọn núi biến mất, Lục Duyên cũng biến mất.
Trong không gian, Lục Duyên cùng với đỉnh núi khổng lồ đồng thời xuất hiện.
Lục Duyên vừa xuất hiện, hắn lập tức cảm nhận được luồng khí tức khủng bố toát ra từ phía ngọn núi kia, sóng khí vô hình bắt đầu xung động, sau đó ngọn núi vỡ vụn, từng luồng ánh sáng xanh lục chợt hiện ra.
Lục Duyên hơi híp mắt, từ trong ngọn núi vỡ xuất hiện một con hung thú khổng lồ.
Đó là một con Địa Hành Ma Long cao chừng năm mươi mét, da toàn thân là màu xám trắng.
Ánh mắt của con Địa Hành Ma Long kia cháy lên ngọ lửa xanh, trên lân giáp có từng luồng quang mang lục sắc tựa như dung nham đang chớp động, tạo thành những hoa văn phức tạp.
Đột nhiên bị truyền tống vào không gian, hiển nhiên tâm tình của con Địa Hành Ma Long không quá tốt, nó tiếng hướng về phía Lục Duyên ra vẻ gầm gừ nhưng không phát lên, khí tức khủng bố không ngừng khuếch tán.
Lục Duyên hơi nhíu mày, quả nhiên là hung thú dị hoá, hơn nữa còn là cấp thánh.
Nhưng...
Bóng đen tràn ra, lấy Lục Duyên cùng Địa Hành Ma Long làm trung tâm, hình thành Ám Ảnh Thánh Vực, bao trọn hai người vào bên trong.
Sau đó, hàng trăm bóng đen phân thân xuất hiện, tất cả bóng đen phân thân đồng thời bay hướng về phía Địa Hành Ma Long rồi vươn tay ra.
Tử vong chi thủ màu xám trắng xuất hiện, bao trọn Địa Hành Ma Long vào bên trong.
Sau đó, lân giáp trên người Địa Hành Ma Long nhanh chóng trở nên mục nát, thân thể nứt nẻ, máu tươi ẩn chứa quang mang lục sắc không ngừng tràn ra, khí tức trở nên cực kỳ yếu ớt.