Trong lúc này, tâm trạng của thánh giả Thiên Minh hết sức phức tạp, trong lòng càng thêm tò mò với vị chiến thánh thần bí kia.
Dựa theo lời nói hồi trước của đám người Tư Kỳ, đã qua một khoảng thời gian kể từ khi thánh giả kia giết chết hung thú dị hoá cấp thánh, nếu đúng là như vậy, có lẽ vị thánh giả bây giờ là người đó.
Nếu hắn vẫn còn ở lại Đại Khải tinh, chẳng lẽ vì ở đây có gì đó thu hút hắn?
Hoặc.. Vốn dĩ hắn sống ẩn dật ở Đại Khải tinh hay sao?
Trong toàn bộ vũ trụ, cường giả như mây, một vài người thích ẩn cư cũng hoàn toàn có khả năng.
Thánh giả Thiên Minh khẽ lắc đầu, không nghĩ thêm nữa, với hắn mà nói, có thể xóa bỏ hiện tượng dị hoá đã là một việc vô cùng tốt rồi.
Mà trong chân không, sau khi Lục Duyên đưa thánh giả Thiên Minh về, hắn cũng biến mất tại chỗ, trở về phòng của mình.
Một lúc sau khi Lục Duyên và thánh giả Thiên Minh đã rời khỏi, trong khu vực chân không, một bóng đen vặn vẹo đáp xuống, đột ngột xuất hiện.
Đó là một người mặc trường bào màu xanh lá, ống tay áo thêu những phù văn màu máu. Làn da hắn có màu xám nhạt, mái tóc dài màu xám, là một người đàn ông trẻ tuổi có dung mạo anh tuấn.
Nam tử này vừa xuất hiện, mắt đảo một vòng xác định vị trí vừa bị lửa thiêu đốt, hắn hơi nhíu mày, thân thể đột nhiên biến mất, sau đó xuất hiện ngay chỗ đó.
Nam tử tóc xám quơ tay một cái, trong không trung hiện ra từng tia quang minh chi lực.
Hắn nheo nheo mắt, nói thầm trong lòng:
"Quang minh chi lực... Là vị chiến thánh trong tình báo kia? Không lâu trước đó, khỏi đây này đã diễn ra một trận chiến đấu, có khí tức dị hóa quen thuộc, xem ra chỗ này lại xuất hiện dị hoá? Thú vị đấy... Nói vậy, chiến thánh kia vẫn còn ở đây"
Nghĩ đến đây, nam tử tóc xám liếc nhìn tinh cầu xanh biếc phía xa xa.
Ngay lập tức, hắn hóa thành tia sáng, phóng đến chỗ tinh cầu kia.
Đi vào Đại Khải tinh, thân thể nam tử tóc xám hòa vào bóng râm, đến ngay một thành phố.
Hắn đứng trên đường phố, người qua người lại đều không ai nhìn thấy hắn.
Nam tử tóc xám nhếch đuôi mày, cười nhẹ:
"Một tinh cầu thực bình thường. Theo những gì tình báo nói, cường giả nhất Đại Khải tinh là chiến đế, không tồn tại cường giả đến bậc chiến thánh. Vậy suy ra, chiến thánh kia có thể là chiến thánh của nơi này, vẫn luôn ẩn giấu trong tinh cầu, chưa từng ra tay, nên không ai biết đến, đương nhiên chiến thánh kia cũng có thể là chiến thánh ngoại lai, nhưng có lẽ cũng có chút liên quan tới tinh cầu này, cho nên mới ở lại đây?"
Nam tử tóc xám đảo mắt, nhàn nhã cất bước trên đường, cùng với đó, thân thể hắn cũng xuất hiện biến hóa, biến thành một nam tử nhân loại bình thường.
Hắn nhủ thầm:
"Trước tiên, điều tra chiến thánh kia trước. Nếu như thực lực bình thường, ta sẽ tự tay giải quyết hắn là được, nếu như thực lực quả thực hùng mạnh... Đến lúc đó xem tình hình rồi thông báo sau"
Thoắt cái nam tử tóc xám đã tới một khách sạn hoa lệ, bước vào phòng.
Sau khi trở về phòng, Lục Duyên nằm ườn xuống giường, trong lòng bớt được gánh nặng.
Vốn Lục Duyên cũng không quá tự tin có thể xử lý được hiện tượng dị hóa thánh giả Thiên Minh kia, bây giờ giải quyết xong rồi, Lục Duyên cũng coi như thả được gánh nặng.
Hắn có thể an tâm tu luyện rồi.
Đến được tu vi hiện tại của Lục Duyên, cho dù không phải chết trong Khởi Nguyên Chi Địa, cũng cần ít nhất hai tuần để chờ cánh cửa ánh sáng khôi phục, khoảng thời gian này, đương nhiên phải chăm chỉ tu luyện.
Tất nhiên, nếu như bị hung thú dị hoá kia giết chết ở thượng tầng Khởi Nguyên Chi Địa, vậy thì khỏi phải nhọc lòng chuyện khôi phục cánh cửa ánh sáng.
Trong hai tuần này, buổi tối Lục Duyên hấp thu linh lực, tôi luyện ban ân sinh mệnh, ban ngày thì rèn luyện cùng Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ, có đôi khi sẽ cùng với Tư Thính Tuyết và Rebecca luyện tập một chút.
Sau khi dị hóa ăn mòn ở thánh giả Thiên Minh bị loại bỏ, thánh giả Thiên Minh nhìn qua chẳng có gì khác biệt, nhưng Lục Duyên vẫn có thể thấy được tâm tình của hắn dường như đã tốt hơn trước rất nhiều.
Hắn du ngoạn Hồng Phong đế quốc hai ngày mới cáo biệt rời đi, trước khi đi, hắn còn mời Lục Duyên có dịp đến Thiên Minh tinh chơi.
Từ thánh giả Thiên Minh kia, Lục Duyên biết được tọa độ của Thiên Minh tinh, với năng lực không gian của hắn hiện tại, đến Thiên Minh tinh cũng chẳng mất bao nhiêu thời gian.
Không nói những cái các, gen siêu phàm hệ không gian, di chuyển phải nói là cực nhanh, cho dù Lục Duyên có muốn đi toàn bộ tinh vực Bạch Vân cũng không mất đến nửa ngày.
Đây cũng chính là tiền đề giúp cho Lục Duyên có nguồn linh lực vô hạn, nếu là chiến sĩ gen hệ không gian khác, còn cần nhiều thời gian để khôi phục linh lực.
Sau hai tuần, tại Bổ Thiên thành, thượng tầng Khởi Nguyên Chi địa.
Ánh sáng trắng lóe lên, Lục Duyên, Lý Thanh Hòa cùng Tư Thính Vũ, bóng dáng cả ba đều lần lượt xuất hiện ngoài phòng thoát ly.
Ba người liếc mắt, mỉm cười.
Lý Thanh Hòa nói:
"Cuối cùng cũng trở về, ta muốn đi tu luyện, mau chóng dùng hết đám ngọc hoàng hoa kia, đến lúc đó hẳn là có thể đột kích bậc chiến đế"
Tư Thính Vũ cũng gật đầu:
"Ta cũng vậy."
Lục Duyên cười:
"Vậy đến luyện võ quán đi"
Lục Duyên dùng dịch chuyển không gian đưa Lý Thanh Hòa cùng Tư Thính Vũ rời khỏi đại điện thoát ly, tới trước luyện võ quán.