Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 833: Tinh Lọc.




Lục Duyên không nói gì nữa. Ngay sau đó, linh lực của hắn dâng trào, đốc sức khởi động Quang Minh Chỉ Dực. Sau lưng Lục Duyên xuất hiện sáu đôi cánh ánh sáng khổng lồ. Tóc Lục Duyên dần chuyển từ màu đen sang bạch kim, trên trán hắn xuất hiện một kí hiệu hình chữ thập nhỏ, trong đôi mắt đen có ngọn lửa màu vàng bùng cháy lên.

Lục Duyên điều khiển sức mạnh ánh sáng, ngưng tụ thành một cái mặt nạ màu vàng đeo lên mặt mình, toàn bộ cơ thể hắn cũng được bao phủ bên trong ánh sáng đó.

Tạm thời hắn không muốn để cho thánh giả Thiên Minh biết được mình cũng có thực lực cấp chiến thánh.

Chuyện này không giống với lúc ở cùng Thanh Hòa tỷ và đạo sư, Lục Duyên vô cùng quen thuộc với họ, cũng cực kỳ tin tưởng họ, nhưng với thánh giả Thiên Minh, Lục Duyên vẫn muốn che giấu một chút.

Ám Ảnh Thánh Vực từ từ biến mất, thánh giả Thiên Minh lập tức cảnh giác khi thấy bóng người kia được ánh sáng bao trùm. Tròng mắt hắn ta co lại, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Sức mạnh ánh sáng thật nồng đậm!

Lại là gen siêu phàm cấp thánh sao?

Trong lòng thánh giả Thiên Minh khiếp sợ không sao tả nổi, bản thân hắn ta cảm nhận được sức mạnh không gian cùng với sức mạnh hắc ám của người này chắc chắn đã tới cấp thánh, nhưng không ngờ ngay đến cả sức mạnh ánh sáng cũng là cấp thánh!

Chiến thánh này có tới tận ba gen cấp thánh?

Đây là quái vật ở đâu chạy ra vậy?

Sau khi cảm nhận được sức mạnh ánh sáng nồng đậm kia, trong mắt hắn ta chợt xuất hiện từng vệt sương mù đen đang chuyển động, bỗng nét mặt hắn trở nên dữ tợn, trong lòng đột nhiên xuất hiện ý muốn giết người, nhưng sau đó hắn ta chợt khựng lại.

Hắn thở phào một hơi rồi thu lại sát khí, lên tiếng nói:

"Sức mạnh ánh sáng... Quả nhiên ngươi là chiến thánh thần bí đã đánh bại hung thú dị hoá cấp thánh"

Lục Duyên không trả lời, hắn thản nhiên cười nói:

"Sức mạnh ánh sáng của ta còn có khả năng tinh lọc, để ta thử một chút xem có thể tinh lọc hiện tượng dị hóa đang ăn mòn trong cơ thể ngươi được không, hy vọng ngươi đừng chống cự lại"

Ánh mắt thánh giả Thiên Minh hơi giao động, sau đó hắn ta khẽ gật đầu:

"Được"

Dù nói như vậy nhưng thánh giả Thiên Minh vẫn cảnh giác như trước. Nếu như vị chiến thánh thần bí trước mặt này có gì đó bất thường, hắn ta sẽ phản công ngay lập tức.

Lục Duyên cũng không thèm để ý việc thánh giả Thiên Minh vẫn còn cảnh giác. Trong tay hắn xuất hiện từng tia từng tia ánh sáng màu vàng óng đang chuyển động, ngay sau đó, sức mạnh ánh sáng nồng đậm bắn về phía thánh giả Thiên Minh, bao phủ thánh giả Thiên Minh vào bên trong.

"AI"

Thánh giả Thiên Minh thét lên một tiếng đau đớn, thân thể hắn hơi lảo đảo, trong lòng lại hiện lên sát ý lần nữa, dường như muốn thôi thúc hắn nhanh chóng giết chết người có sức mạnh ánh sáng trước mắt này.

Tiếp theo đó, từng luồng sương mù đen quỷ dị thoát ra khỏi cơ thể hắn.

Khi sương mù đen tràn ra, từng tiếng rít gào chói tai cũng cùng lúc vang lên.

Sương đen giương nanh múa vuốt, bám chặt vào người thánh giả Thiên Minh, như thể không muốn rời khỏi cơ thể thánh giả Thiên Minh.

Thánh giả Thiên Minh cau mày, sắc mặt hơi tái nhợt. Hắn ta dựa vào ý chí bản thân, cố gắng hết sức kiếm chế lại sát ý của mình, không để cho bản thân gây ra hành động nào quá khích.

Lục Duyên hơi nhíu mày, bộc phát linh lực toàn thân, tăng thêm sức mạnh ánh sáng.

Ngay sau đó, sắc mặt thánh giả Thiên Minh đột ngột thay đổi, vì trên người hắn ta xuất hiện những vết máu vô cùng dữ tợn.

Máu tươi trào ra từ trong những vết máu đó, mỗi giọt máu đều có một tia sáng màu đen.

Cùng lúc đó, thánh giả Thiên Minh không ngừng ho khan dữ dội.

Mỗi một lần ho khan, trong miệng thánh giả Thiên Minh đều trào ra một ít máu.

Đống máu thịt đó nhúc nhích, giống như sinh vật sống bình thường, trông vô cùng quái dị.

Càng ngày càng có nhiều sức mạnh ánh sáng thấm vào trong cơ thể thánh giả Thiên Minh. Thánh giả Thiên Minh bỗng gầm lên một tiếng, vẻ mặt tràn đầy đau khổ.

Sát ý trong đầu hắn ta gần như sôi trào, khó có thể khống chế.

Thậm chí thân thể hắn ta bắt đầu run rẩy, hắn cắn răng, cố gắng chống lại.

Nhìn thấy cảnh này, nét mặt Lục Duyên nghiêm trọng hơn vài phần, nhưng hắn vẫn không dừng lại.

Dị hóa ăn mòn này vô cùng cứng đầu, nếu bây giờ Lục Duyên dừng lại, vậy ý muốn loại bỏ sức mạnh của dị hóa sẽ thất bại ngay lập tức.

"AI"

Cơn đau đớn thấu xương khiến nét mặt của thánh giả Thiên Minh trở nên dữ tợn, hắn ta đau khổ gầm lên, linh lực toàn thân bắt đầu từ từ tuôn ra.

Lục Duyên thấy vậy khẽ la lên một tiếng:

"Thánh giả Thiên Minh! Chẳng lẽ ngươi muốn để mình bị dị hoá ăn mòn hoàn toàn sao, ngươi sẽ trở thành người dị hoá sao? Nghĩ tới đế quốc Thiên Minh đi"

Nghe vậy, thân thể thánh giả Thiên Minh chợt cứng đờ, từng vệt sương mù đen đang lan tràn ra từ ánh mắt cũng dừng lại.

Ngay lúc này, sương đen bao quanh thánh giả Thiên Minh đột ngột trào dâng sôi sục, cánh tay của hắn ta nổ tung, ngay cả vũ khí gen trên người cũng không thể chịu được mà xuất hiện từng vết rạn nứt.

Trong cơ thể hắn ta đã bắt đầu xuất hiện hiện tượng nổ tung.