Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 821: Càn Quấy.




Khuôn mặt xinh đẹp của Tư Thính Vũ hơi ửng hồng, rồi nàng một mình ngồi xuống ghế sô pha đối diện họ, nhàn nhạt nói:

"Ta không có trẻ con như vậy"

"xi"

Lý Thanh Hòa lặng lẽ đưa đôi chân xinh xắn của mình dựa vào bộ phận nào đó của Lục Duyên.

Lục Duyên cứng đờ, vội vàng nắm lấy chân Lý Thanh Hòa.

Tư Thính Vũ khẽ liếc nhìn, rồi ngoảnh mặt đi như không nhìn thấy gì.

Nàng nhìn Lục Duyên rồi nói:

"A Duyên, bây giờ ngươi có hơn một trăm vạn công huân, tiếp theo có dự tính gì, tiếp tục tích lũy công huân, hay là tu luyện trước?"

Nghe thấy vậy, Lý Thanh Hoà cũng liếc nhìn Lục Duyên, nhưng sau đó lại thu ánh mắt lại, hai chân không yên phận di chuyển.

Phía sau của Lục Duyên lướt qua chân nàng, và từ từ trượt lên, ngay lập tức cả người nàng cứng đờ.

Lục Duyên nghĩ một hồi rồi nói:

"Đạo sư, các ngươi thì sao?"

Tư Thính Vũ nghĩ một hồi:

"Lần này bọn ta cũng thu thập được khoảng năm vạn công huân, nhiều hơn trước kia, bọn ta dự định tu luyện trước một thời gian"

Trong năm vạn công huân này có một phần là một vạn ba người Lý Thanh Hòa kiếm được từ việc Lục Duyên làm lắng vết nứt không gian, còn bốn vạn là do trước kia Lục Duyên không ngừng thả hung thú để họ có thể dễ dàng giết chết kiếm được.

Dù so với Lục Duyên, chút công huân này rất ít, nhưng đối với chiến hoàng thì năm vạn công huân đã là rất nhiều rồi.

Phải biết rằng, giết một con hung thú dị hoá cấp hoàng bình thường cũng chỉ nhận được mấy chục đến một trăm công huân.

Vậy thì phải giết hơn năm trăm con hung thú dị hoá cấp hoàng.

"Thanh Hoà tỷ thì sao?"

Lục Duyên nhìn về phía Lý Thanh Hòa.

Lý Thanh Hoà đáp:

"Ba người bọn ta đều ở cùng nhau. Ý của Đại Hung Vũ cũng là ý của tỷ tỷ. Duyên đệ đệ, ngươi tới đây chơi đi."

Lý Thanh Hoà khẽ cau mày, đưa điện thoại cho Lục Duyên.

Lục Duyên bất đắc dĩ nhận lấy rồi nói:

"Nếu đã vậy thì ta cũng tu luyện một thời gian"

Lý Thanh Hoà có chút ngưỡng mộ nói:

"Ngươi có nhiều công huân như vậy, sau khi hấp thụ toàn bộ, thì e rằng thực lực sẽ nâng lên rất nhiều"

"Đành chịu thôi, ai bảo ta có thiên phú tốt như vậy chứ?"

Lục Duyên cười cười.

Lúc này, cửa phòng lại mở ra, Sương Nguyệt cũng đi ra.

Nàng cười nói:

"Thiên phú của A Duyên quả thực là tốt nhất mà ta từng thấy, không bao lâu nữa e rằng sẽ là chiến đế hoặc thậm chí là chiến thánh"

Nói tới đây, Tư Thính Vũ mở miệng nói:

"Ừm... Đợi đến khi nào bọn ta dùng hết công huân, thì sẽ không cùng ngươi đi săn giết hung thú nữa, với thực lực của ngươi, bọn ta chỉ làm cản trở thôi"

Lý Thanh Hòa và Sương Nguyệt cũng gật đầu.

"Ừ, Đại Hung Vũ nói không sai, vốn dĩ còn định dẫn ngươi bay, kết quả lại được ngươi dẫn"

Lý Thanh Hoà có chút không hài lòng nói.

Lục Duyên sững người lại rồi nói:

"Đợi khi nào các ngươi dùng hết công huân rồi nói sau, bây giờ không cần vội đưa ra quyết định"

Lục Duyên định đến lúc đó nếu như có linh tinh thừa thì sẽ tiến hoá một vài vũ khí gen và phù chú dùng một lần cho các nàng, để các nàng có nhiều con bài, cho dù không có hắn ở bên cạnh cũng sẽ được an toàn.

Nghe thấy Lục Duyên nói vậy, ba người Lý Thanh Hoà suy nghĩ, cảm thấy đúng là cần thời gian, vì thế họ rồi gật đầu và không nói thêm gì nữa.

"Vậy bây giờ chúng ta trở về Bổ Thiên thành à? Mau về đổi công huân thôi"

Lý Thanh Hoà có chút mong chờ.

Lục Duyên cười, đang định nói thì đúng lúc có tiếng gõ cửa vang lên.

Bốn người Lục Duyên sững sờ, nhìn về phía cửa phòng.

Sương Nguyệt đi tới mở cửa ra, bên ngoài cửa là một dạ mị tướng mạo xinh đẹp, khí tức cường đại, có lẽ là một vị chiến đế.

Sau khi nhìn thấy dạ mị, Sương Nguyệt có chút nghi hoặc:

"Xin chào, ngươi là?"

Chiến đế dạ mị khẽ mỉm cười:

"Xin chào, ta phụng lệnh của Gladys đại nhân đến tìm công tử Lục Duyên"

"Gladys đại nhân?"

Đương nhiên Lục Duyên đã nghe thấy cuộc đối thoại ở cửa, hắn lộ ra vẻ kinh ngạc.

Đương nhiên hắn biết, vị Gladys đó là Chiến thánh của Dạ My, là một trong ba vị Chiến thánh lúc trước.

Nhưng, Lục Duyên hoàn toàn không ngờ Thánh giả Gladys lại muốn tìm hắn?

Tìm hắn để làm gì?

Lục Duyên có chút nghi hoặc.

Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ cũng nhìn về phía ngoài cửa.

Lục Duyên đứng lên, cười nói:

"Xin chào, ta đây"

Chiến Đế Dạ My này nhìn thấy Lục Duyên, ánh mắt sáng lên, cười nói:

"Lục Duyên công tử, có thể mời ngươi đi theo ta một chuyến không?"

Lục Duyên suy nghĩ, tuy rằng Gladys là Chiến thánh, nhưng đối với Lục Duyên mà nói, những người không nắm giữ lực không gian đều không thể giữ hắn lại.

Cho dù thêm cả hai Chiến thánh Ma Nhân hai đầu và Tinh Ải Nhân thì cũng vậy.

Lục Duyên cười gật đầu:

"Nếu Chiến thánh đại nhân đã mời, vậy ta đi một chuyến"

Lý Thanh Hòa nhìn Chiến Đế Dạ My một cái, sau đó nhìn Lục Duyên lên tiếng nói:

"Vậy ngươi phải cẩn thận một chút"

Lục Duyên cười:

"Yên tâm đi, ta biết rồi"

Lục Duyên đi đến bên cửa, theo Chiến Đế Dạ My rời khỏi căn phòng thuê.

Họ đi xuống tầng, Lục Duyên nhìn Chiến Đế Dạ My ở bên cạnh, có chút nghi hoặc hỏi:

"Tiền bối, thánh giả Gladys tiền bối tìm ta có chuyện gì?"

Chiến Đế Dạ My cười nói:

"Ta tên là Violet, ngươi gọi ta là cô Violet là được, ta cũng không biết, đến lúc đó ngươi gặp Gladys đại nhân thì sẽ biết"

Lục Duyên cười gật đầu:

"Được thôi"