Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 819: Đại Giáo Chủ.




Lục Duyên đứng giữa không trung, phóng tầm mắt nhìn, một vùng hỗn độn, khắp nơi đều là tro bụi và mây mù.

Khu vực này chính là khu vực trước đây ba sứ đồ Thiên Tai tử vong, Lục Duyên mới xuất hiện chưa được bao lâu đã cảm nhận được luồng khí tức không xác định hoà vào trong cơ thể hắn.

Khối lập phương tiến hoá rung lên rồi một ánh mắt màu xanh đậm loé lên, Lục Duyên cảm nhận được cơ thể mình xuất hiện cảm xúc thăng hoa và lần nữa tiến hoá.

Lục Duyên vui mừng trong lòng, điều này có nghĩa là khối lập phương tiến hoá lại bắt đầu lột xác.

Ánh sáng màu xanh đậm kéo dài một lúc lâu, đợi đến khi ánh sáng biến mất, có những ngôi sao chói lọi rực rỡ lưu chuyển bên trong lập phương tiến hoá, trông rất chói mắt, dường như chứa đựng vô số bí ẩn so với trước đây.

Lục Duyên đưa ý thức của mình vào trong lập phương tiến hoá, ý chí của hắn lướt qua, cảm giác mình giống như đang xuất hiện trong vũ trụ, hắn phóng tầm mắt nhìn toàn bộ vũ trụ, nhìn thấy ngân hà được sinh ra, tinh hệ sụp đổ.

Đó là sự thay đổi của toàn bộ vũ trụ.

Cảm giác này chỉ kéo dài trong nháy mắt, Lục Duyên rất nhanh đã phục hồi ý thức.

Trong mắt hắn còn có sự mù mờ và ngạc nhiên, có chút không hiểu những thứ hắn nhìn thấy có ý nghĩa gì.

Lập phương tiến hoá và vũ trụ có mối liên hệ gì?

Lục Duyên suy đoán trong lòng, rồi lại nhìn lập phương tiến hoá, phát hiện giờ đây đã không có hiệu quả như trước.

Lục Duyên thu ánh mắt lại, khẽ thở dài.

Hắn kiểm tra chức năng mới sau khi lột xác của khối lập phương tiến hoá.

Việc tiến hoá của gen siêu phàm vẫn giống như trước đây, vật phẩm tiến hoá được gia trì trên chuỗi gen vẫn không có gì thay đổi.

Ở lần lột xác trước, vật phẩm tiến hoá được gia trì trên chuỗi gen đã có thể đạt đến mức cao nhất của cấp thần.

Cho đến giờ, mức giới hạn này vẫn chưa được đột phá Lục Duyên khá thất vọng về điều này, nhưng cũng cảm thấy là điều đương nhiên.

Có lẽ nào giới hạn cao nhất là cấp thần?

Hoặc nếu muốn đột phá giới hạn cao nhất thì cần phải có những điều kiện khác?

Lục Duyên đột nhiên nhớ tới những địa điểm ở Khởi Nguyên Chi Địa mà hắn đã nhìn thấy khi kết nối với bảng Thiên Kiêu.

Có lẽ đến đó có thể tìm được câu trả lời.

Điều quan trọng nhất trong lần lột xác này đó là giới hạn tiến của vật phẩm ngoại giới đã thay đổi.

Bây giờ, giới hạn tiến hoá của Lục Duyên đối với vật phẩm ngoại giới đã đạt đến cấp thánh.

Cứ theo tốc độ này, sau một lần đột phá nữa, Lục Duyên sẽ có thể nâng giới hạn tiến của vật phẩm ngoại giới lên cấp thần.

Không nói sau này, bây giờ Lục Duyên đã có thể tiến hóa ra được thánh khí, nếu như đem đi bán đấu giá chắc chắn sẽ nhận được không ít linh tinh.

Lục Duyên khẽ thở ra một hơi, cơ thể lại một lần nữa biến mất tại chỗ.

Hắn đi đến vị trí mà trước đó có vết nứt không gian.

Đương nhiên, bây giờ vết nứt không gian đã không còn, bầu trời đã bình lặng trở lại.

Lục Duyên ngẩng đầu nhìn lên vị trí của vết nứt không gian trước đó, có những luồng khí tức không xác định dung nhập vào trong cơ thể.

Số lượng rất ít, thậm chí còn ít hơn rất nhiều so với ba sứ đồ Thiên Tai trước đây.

Lục Duyên nhíu mày, đây có lẽ là mấy người thuộc cấp chiến đế của giáo đoàn Thiên Tai trước đây để lại.

Xem ra bản thân vết nứt không gian không mang khí tức không xác định.

Dù Lục Duyên có hơi thất vọng, nhưng vì trước kia đã có suy đoán nên cũng không cảm thấy có vấn đề gì lớn.

Sau khi hấp thụ khí tức mà những chiến đế kia để lại, Lục Duyên nhìn xung quanh, xác nhận không còn sót lại người của giáo đoàn Thiên Tai thì mới bước ra và biến mất tại chỗ.

Ngay sau đó, Lục Duyên trở về phòng, duỗi lưng một cái, tắm rửa rồi nằm trên giường nghỉ ngơi.

Thế giới thực tại.

Có một ngọn lửa màu xanh đang cháy, hiện lên ánh sáng tà dị, trên hành tinh nhìn trông vô cùng hoang vu.

Có một tòa cung điện khổng lồ nằm trên đỉnh núi cao.

Bên trên cung điện có những đường vân màu xanh lưu chuyển, trên đó như thể chứa hàm ý vô cùng bí ẩn, người bình thường chỉ cần nhìn thấy thì sợ rằng sẽ phát điên.

Trung tâm cung điện, bên trong đại điện có bốn cột đá, trên tường có, trên tường có những ngọn đuốc màu xanh đậm đang cháy.

Một nam tinh linh mặc bộ áo choàng, tướng mạo tuấn tú đang ngồi khoanh chân trên ghế cao, cơ thể lan ra những luồng sương mù màu xanh.

Vào đúng lúc này, cánh cửa sắt đối diện ghế cao đột nhiên mổ ra, bên ngoài có một người phụ nữ mặc áo choàng màu xanh, trên cổ tay áo có thêu phù văn màu đỏ, có một khuôn mặt xinh đẹp, trên trán có một cặp sừng nhỏ màu đỏ đi vào.

Khi nàng bước vào, nam tinh linh cũng mở mắt ra, bó đuốc màu xanh đậm trên tường đột nhiên tạo thành ngọn lửa, thắp sáng cả đại điện vốn dĩ có chút tối tăm.

Người phụ nữ xinh đẹp quỳ một gối xuống đất và nói:

"Đại giáo chủ, vết nứt để đi vào Khởi Nguyên Chi Địa đã đóng lại rồi"

Một luồng ánh sáng màu xanh loé lên trong mắt nam tinh linh, hắn im lặng nhìn người phụ nữ ở phía dưới.

Trên trán người phụ nữ xuất hiện mồ hôi lạnh, nàng cúi đầu không nói gì.