Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 783: Tụ Tập Các Chủng Tộc.




Nơi này giống như đại sảnh ở Bạch Vân thành, đều vô cùng trống trải, đồng thời cũng chỉ có hai cái cổng không gian, Lục Duyên nhìn thoáng qua, cổng không gian mà hắn vừa bước ra lóe lên ánh sáng màu xanh nâu, là cửa vào, mà bên trái Lục Duyên còn có một cái cổng không gian khác chớp lóe ánh sáng trắng, là cửa ra.

Bên trong đại sảnh chỉ có một mình Lục Duyên, vô cùng yên tĩnh.

Lục Duyên bước ra khỏi đại sảnh, sau đó hắn mới phát hiện thì ra đây là một căn phòng mà bên ngoài căn phòng là một đầu hành lang, Lục Duyên nhìn một lượt hai bên hành lang, phát hiện có mấy căn phòng cùng kiểu với nơi mà hắn vừa rời khỏi.

Trên khung cửa ngoài mỗi căn phòng có treo một tấm biển, Lục Duyên nhìn thoáng qua, trên đó ghi lần lượt là: Thanh Nguyên, Nguyên Phong, Ngân Giang.

Lục Duyên quay đầu nhìn thoáng qua tấm biển phía sau cánh cửa của mình, trên đó có hai chữ Bạch Vân.

Lục Duyên thấy vậy thì hơi nhíu mày, đây là vì hắn tới từ tinh vực Bạch Vân sao?

Có lẽ bên trong căn phòng khác cũng có những cánh cửa không gian, mà đằng sau những cánh cửa không gian là các tinh vực khác chăng?

Lục Duyên cũng biết rõ rất ít chiến binh gen có thể tới Khởi Nguyên Chi địa, kể cả cộng thêm số người của Bạch Vân thành đi chăng nữa cũng không quá nhiều, người từ các tinh vực khác nhau đều tới đây, mọi người cùng nhau xuất hiện tại tòa thành này sao?

Trong lòng Lục Duyên rất ngạc nhiên, hắn phát hiện ở trong những phòng khác cũng có người lục tục đi ra, có người thân người đuôi rắn dài, có người có tận ba cái đầu, còn có người giống như một làn sương mù.

Đây đều là những chủng tộc mà Lục Duyên chưa từng nhìn thấy tại Bạch Vân thành.

Lục Duyên đi theo những người đó, xuôi theo hành lang, rất nhanh đã tới một đại sảnh rộng lớn có bán kính khoảng gần một nghìn mét. Bên trong đại sảnh rộn ràng, có rất nhiều người đang trò chuyện, vô cùng náo nhiệt.

Lục Duyên lướt mắt nhìn một vòng, hầu như không có mấy chủng tộc quen thuộc, hắn đành im lặng.

Hắn lách khỏi đám người, một mình đi ra khỏi đại sảnh. Cạnh cửa đại sảnh có hai người máy bảo vệ, thực lực của hai người máy này có về mạnh hơn hai người máy lúc trước ở Bạch Vân thành rất nhiều.

Vả lại ở ngoài cửa còn có các tòa nhà và công trình kiến trúc cao lớn, trên đường hay trên không còn có các loại tọa ky phi hành, các vật làm từ cơ giới hoặc tự bản thân chiến binh gen bay trên không, tới lui vô cùng vội vàng.

Nhưng điều khiến Lục Duyên ngạc nhiên nhất chính là trên bầu trời không có trời xanh mây trắng giống như ở Khởi Nguyên Chi Địa, mà thỉnh thoảng lại xuất hiện kế nứt không gian, đôi khi trên bầu trời còn đột nhiên có ngọn lửa màu xanh lá bốc cháy hừng hực, hay còn có cả một loại sương bụi màu trắng kỳ lạ lan tràn trong không khí.

Cả bầu trời vô cùng âm u, không có ánh nắng, nhưng cũng không đến mức không thể nhìn thấy tình huống bên ngoài.

Lục Duyên hơi nhíu mày, hắn cảm thấy hoàn cảnh của tầng trên Khởi Nguyên Chi địa này có về không tốt cho lắm.

Khi hắn đang suy nghĩ như vậy, chợt nghe thấy tiếng ai đó gọi lớn:

"Duyên đệ đệ!"

Lục Duyên quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh.

Bên cạnh cửa, Lục Duyên nhìn thấy ba người Lý Thanh Hòa, Tư Thính Vũ và Sương Nguyệt. Lý Thanh Hòa mặc giáp da màu đen ôm trọn dáng người quyến rũ, mà bên cạnh, Tư Thính Vũ mặc chiến giáp màu đỏ trông có vẻ rất nặng, còn Sương Nguyệt thì mặc trường bào màu xanh biếc.

Lục Duyên nở nụ cười, đi về phía về ba người.

Trước đó, Lục Duyên cũng đã thông báo cho Lý Thanh Hòa rằng hắn định đến tầng trên của Khởi Nguyên Chi địa.

Vì tin tức từ tầng trên của Khởi Nguyên Chi Địa đều do cường giả cấp chiến vương trở lên truyền tin, cho nên dù ở trên chiến võng cũng không có nhiều tin tức.

Lục Duyên không hiểu rõ tầng trên của Khởi Nguyên Chi địa, nên hắn định tìm người hướng dẫn, để hiểu rõ tình hình của tầng trên Khởi Nguyên Chi Địa.

Lục Duyên đi tới trước mặt ba người Lý Thanh Hòa, cười nói:

"Thanh Hòa tỷ, đạo sư, Sương Nguyệt tỷ."

Trên mặt Lý Thanh Hòa hiện lên nụ cười vui mừng, nàng ấy vỗ vai Lục Duyên:

"Trước kia khi ngươi nói muốn tới tầng trên của Khởi Nguyên Chi địa, tỷ tỷ đã bảo sẽ dẫn ngươi cùng bay, kết quả là muộn như vậy ngươi mới đến nơi, chút nữa tỷ tỷ sẽ cho ngươi biết sự lợi hại"

Tư Thính Vũ dường như đang nghĩ lại cảnh trước kia Lục Duyên đột nhiên tấn công ở trong phòng, gương mặt xinh đẹp hơi ửng hồng, nàng ấy chỉ cười nhẹ gật đầu với Lục Duyên, sau đó hơi xấu hổ dời mắt sang hướng khác.

Sương Nguyệt chú ý tới việc này, nàng ấy hơi nhíu mày, cũng có chút nghi ngờ. Nàng mở miệng cười nói:

"A Duyên, nghe nói bây giờ ngươi đã là chiến hoàng à? Thật lợi hại, chúng ta vừa mới đột phá không bao lâu, nhanh như vậy ngươi đã đuổi kịp chúng ta rồi"

Lục Duyên mỉm cười có chút xấu hổ:

"Do ta có vận may tốt mà thôi, trước đó ta lọt vào bảng xếp hạng nên được thưởng không ít thứ"

"Có thể xếp thứ nhất đồng thời cả bảng thiên kiêu và bảng vương giả, cái này cũng không hoàn toàn do vận may đâu"

Sương Nguyệt cười tủm tỉm nói.

Lý Thanh Hòa đứng bên cạnh mỉm cười ôm lấy Lục Duyên:

"Duyên đệ đệ nhà ta vô cùng tài giỏi, không chỉ vì hắn có thiên phú lớn mạnh, mà còn nhờ hắn cố gắng tu luyện mới có thể mạnh mẽ như vậy"