Trong khu vực tối tăm, phân thân của Lục Duyên dõi theo Lý Tinh Hải và Tư Kỳ cùng nhau vây đánh người đàn ông tinh linh.
Vì phân thân của Lục Duyên chỉ cần có đây đủ linh lực thì sẽ có thể ngưng tụ lại, mà bản thân Lục Duyên có thể hấp thu linh tinh khôi phục lại linh lực nhanh chóng. Linh lực của hắn hầu như là vô hạn, hoàn toàn không sợ tiêu hao bóng đen phân thân.
Tất cả những bóng đen phân thân đều mạnh mẽ không sợ chết mà lao về phía người đàn ông Tinh Linh, thậm chí có thể dùng cơ thể của mình để đỡ lấy đòn tấn công của hắn.
Sau đó, lại có thể bóng đen phân thân mới xuất hiện, tiếp tục bao vây lấy người đàn ông tinh linh.
Dù bàn về thực lực thì bóng đen phân thân kém xa Lý Tinh Hải và Tư Kỳ, nhưng mà lại rất quả cảm không sợ bị chết, xuất hiện vô biên vô tận khiến Lý Tinh Hải và Tư Kỳ đều cảm thấy có chút tê tái.
Đến ngay cả người đàn ông Tinh Linh cũng không ngừng gào thét, đôi mắt màu đỏ ngòm trông vô cùng tức giận và ấm ức, như hắn mà lại bị một đám phân thân này ngáng đường.
Hơn nữa, dáng về bất khuất không sợ chết của đám bóng đen phân thân này khiến sức mạnh của hắn ta hao tổn hơn lúc chiến đấu rất nhiều.
Thậm chí, những phân thân này còn có thể giúp Lý Tinh Hải và Tư Kỳ ngăn cản đòn tấn công, khiến hai ông cụ ở đó có thể thoải mái mà tấn công tới, càng tạo áp lực cho hắn.
Có thêm sự gia nhập của bóng đen phân thân, không bao lâu sau đó, Lý Tinh Hải và Tư Kỳ cũng dần áp chế được người đàn ông Tinh Linh, trên người hắn lại bắt đầu xuất hiện vết thương mới khác.
Người đàn ông Tinh Linh kia không ngừng gào thét, nhưng mà chạy trốn được. Muốn xé rách không gian chạy trốn thì không gian lại bị nổ tung, muốn rời khỏi khu vực tối tăm thì lại bị đám bóng đen phân thân không biết sống chết này ngăn cản.
Lý Tinh Hải và Tư Kỳ nhìn thấy người kia không ngừng gào thét, trong lòng cũng thoáng hí hững lên. Nếu cứ tiếp tục kéo dài như này thì sẽ có thể hoàn toàn bắt giữ được người đàn ông Tinh Linh kia rồi.
Đúng lúc này, bóng đen phân thân lại bỗng hóa thành một làn khói đen rồi biến đi mất dạng.
Vì bóng đen phân thân biến mất quá đột ngột, nên dù là người đàn ông Tinh Linh hay là Lý Tinh Hải và Tư Kỳ thì đều cảm thấy thoáng sửng sốt, không phản ứng kịp.
Sau đó, khuôn mặt xám xịt của người đàn ông Tinh Linh kia dấy lên một tia vui mừng, vội vàng chạy ra ngoài khu vực tối tăm.
Đúng lúc này, có một bóng người nhảy vào trong khu vực tối tăm, nhìn thấy người đàn ông Tinh Linh đó xông tới thì quanh người xuất hiện một ngọn lửa màu trắng, ngọn lửa này nổ vang trời hóa thành một con chim lửa màu trắng xông về phía người đàn ông tinh linh.
Người đàn ông Tĩnh Linh kia nhất thời không kịp chuẩn bị lại bị con chim lửa trắng kia đánh trúng, hét thảm một tiếng rồi bay người trở lại, trên người cũng xuất hiện từng vệt máu màu đen.
Lý Tinh Hải và Tư Kỳ ngó nhìn người tới.
Đó là một ông lão dáng người to lớn mặc một cái áo choàng màu trắng rất đỗi oai nghiêm, cùng với một mái tóc trắng bệch.
Chiến Đê Bạch Ma, Rafael Harrods.
Nhìn thấy Chiến Đế Bạch Ma đi tới, Lý Tinh Hải và Tư Kỳ đều bay ra một vẻ vui mừng, quay đầu nhìn qua phía của người đàn ông tinh linh kia lại khẽ thay đổi sắc mặt, lạnh lùng nhìn tới.
Sắc mặt của người đàn ông Tinh Linh đó hoàn toàn trở nên xám xịt.
Lục Duyên nấp trong bóng tối bên trong khu vực tối tăm, sau khi nhìn thấy Chiến Đế Bạch Ma xuất hiện thì hắn lập tức cũng thu lại ánh sáng chói lọi và phạm vi bóng đen phân thân kia lại, tránh để bị phát hiện.
Dù sao ông cụ Rafael không phải ở trong khu vực tối tăm, nhất định là có thể cảm nhận được chấn động khác thường.
Hơn nữa có ông cụ Rafael tới rồi, cộng hai ông cụ Lý Tinh Hải và Tư Kỳ nữa thì muốn bắt giữ một người đang bị thương như người đàn ông Tinh Linh kia cũng sẽ không có vấn đề gì.
Dĩ nhiên là Lục Duyên định vẫn sẽ chờ ở đây, cho đến khi mọi chuyện đã đâu ra đấy rồi thì mới rời đi, tránh để người đàn ông Tinh Linh kia lại xé rách không gian mà bỏ chạy thêm lần nữa.
Không bao lâu sau đó, bên trong khu vực tối tăm vang lên những tiếng nổ rên trời, cả khu vực tối tăm bị tan nát, sắc mặt của Lý Tinh Hải tái nhợt, miệng lại phun ra một ngụm máu tươi.
Tư Kỳ ở bên cạnh và Rafael vừa tới cũng đồng loạt biến sắc, trên người có rất nhiều vết thương, hơi thở đã yếu hơn trước đó rất nhiều.
Ở phía đối diện cách họ không xa là những luồng tàn hồn đang liên tục gào thét. Cơ thể của người đàn ông Tinh Linh đó dần hóa thành một làn khói đen, chấm dứt sự sống.
Lục Duyên trốn trong bóng tối khẽ cau mày, nhìn thấy làn khói đen dần dần tiêu biến, không ngờ trong hoàn cảnh không còn đường chạy thoát, người đàn ông Tinh Linh này lại đi tự sát.
Không biết ba ông cụ đó có phát hiện được gì không, không biết người đàn ông Tinh Linh này có phải là chủ nhân đằng sau Phệ Hồn Châu hay không?
Có điều tra được rốt cuộc thân phận của người đàn ông Tinh Linh đó là gì hay không?