Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 737: Không Gian Nổ Tung.




Lục Duyên nhìn thấy người đàn ông Tinh Linh mặc áo choàng đen rách bươm, tự hỏi mình rằng trước đây đã từng thấy người này ở đâu rồi.

Đây là một Tinh Linh, Tinh Linh mình từng nhìn thấy cũng chỉ có Sương Nguyệt và sứ đoàn Tinh Linh, hay là một vài chiến sĩ gen Tinh Linh đã từng nhìn thấy ở Khởi Nguyên Chi địa.

Trong số đó không có người này.

Sau đó, thông qua hơi thở của người đàn ông Tinh Linh này, Lục Duyên cảm nhận được gì đó, sắc mặt thoáng biến đổi.

Hơi thở này... Hình như là cái tên mà hắn đã từng gặp qua ở nhà họ Đông trong thế giới nhồ trước đó?

Người đàn ông mặc áo choàng màu đen đó?

Tại sao hắn lại ở chỗ này? Hắn lại còn là một Tinh Linh? Không phải là loài người sao?

Lục Duyên có hơi kinh ngạc.

Mà ở trên không trung, sau khi xuất hiện từ bên trong kẽ nứt không gian, người đàn ông mặc áo choàng đen đó phun một ngụm nước bọt thoáng nhìn qua xung quanh, khu vực mà trước đó hắn định vị là chỗ thành phố nơi cuối cùng mà người hầu kia bị giết.

Dựa theo cảm giác của hắn với Phệ Hồn châu, hẳn là có thể tìm được người đã đánh chết người hầu kia. Mặc dù bây giờ có thể là không kịp để trả thù, nhưng mà chí ít thì hắn cũng phải biết được đó là ai, sau này có hội sẽ có thể trả thù.

Nhưng mà dù sao hắn cũng không có gen siêu phàm hệ không gian, thực lực cũng không đạt tới cấp Chiến Thánh, thậm chí còn bị thương không nhẹ. Mặc dù có thể dựa vào khả năng xé không gian của mình mà di chuyển vào một không gian ở khoảng cách xa, nhưng mà tọa độ xuất hiện sẽ theo đó mà xê dịch từng chút, xuất hiện ở khoảng cách trong thành phố, nhất định còn sẽ có khoảng cách hoang vu.

Thế nhưng với người đàn ông Tinh Linh này thì đó không phải vấn đề lớn, dựa vào thực lực của một Chiến Đế, dù có bị thương nhẹ thì hắn vẫn có thể di chuyển với tốc độ cực nhanh để tiến về phía thành phố, cảm nhận được người đã đánh chết người hầu của hắn.

Đôi mắt của người đàn ông Tinh Linh đó hiện lên một tia sát ý lạnh lẽo.

Đúng lúc này, không gian cách đó không xa bỗng chấn động, lại bị xé toạc ra lần nữa, Tư Kỳ và Lý Tinh Hải cũng theo đó mà vọt ra.

Nhìn thấy Tư Kỳ và Lý Tinh Hải, người đàn ông Tinh Linh kia sửng sốt, không ngờ hai người này vậy mà lại cũng có năng lực xé nứt không gian, sau đó hắn lại bày ra về mặt lạnh lẽo nói:

"Chết tiệt... Thứ loài người bám dai như đỉa!"

Ánh mắt của hắn khẽ động, chỉ có thể chọn cách từ bỏ chuyện truy tìm cái tên khốn đã giết chết người hầu của mình mà tạm thời rời khỏi đây trước, sau này có cơ hội sẽ quay lại tìm người kia.

Hắn lại xé nứt không gian thêm lần nữa, định bỏ chạy.

Thực lực của hai người loài người này không bằng hắn, cộng thêm hắn có tính đặc thù biến dạng, chuyện xé nứt không gian là một chuyện vô cùng đơn giản. Hắn không tin hai người đó lại có thể liên tục xé không gian được như hắn, vì như thế sẽ phải dùng vật phẩm hệ không gian càng lớn. Mà bình thường thì vật phẩm như thế đều rất quý giá, không phải là vô hạn.

Người đàn ông tinh linh tự hồi thế, lại khẽ cong khóe môi lộ ra một nụ cười lạnh lùng.

Đúng lúc này, không gian mà hắn đã xé ra bỗng rung lên, sau đó là vặn vẹo biến dạng vô cùng kịch liệt.

Người đàn ông tinh linh vốn dĩ định chui vào trong kẽ nứt không gian đó, lúc này lại mặt mày biến sắc, vội lùi về sau một khoảng.

Uỳnh!

Không gian trước đó bị xé ra bỗng chốc nổ tung, trên không trung xuất hiện một vết nứt vặn vẹo, bên trong đều là những cơn gió bão không gian với uy lực kinh khủng không ngừng tuôn ra, đến ngay cả phía trên mặt đất cũng đều xuất hiện những vết nứt.

Luồng sóng xung kích đó đánh một phát vào người đàn ông tinh linh đó, khóe miệng của hắn phun ra một chút máu đen, đôi mắt màu đỏ lòm lại có chút không thể tin được ngó nhìn về phía vết nứt không gian. Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, đường hầm không gian mà mình tạo ra là bị nổ tung như vậy, đây vốn dĩ là chuyện không hợp lý.

Trước đó nhìn thấy người đàn ông Tinh Linh kia xé không gian thêm lần nữa để chạy trốn, Lý Tinh Hải và Tư Kỳ đều bày ra vẻ mặt khó coi. Đúng lúc đó thì vết nứt không gian kia bỗng nổ tung khiến hai người họ cũng sửng sốt chớp mắt một cái, có hơi bất ngờ.

Không biết xé không gian thì cũng đừng xé không gian chứ, hà tất gì phải như thế?

Nhưng mà dù sao cũng là cao thủ cấp Chiến Đế, dĩ nhiên đủ biết kinh nghiệm chiến đấu của họ phong phú cỡ nào. Hầu như chỉ trong nháy mắt, cả hai đã hoàn hồn lại, tấn công về phía người đàn ông tinh linh đó.

Sắc mặt của người đàn ông Tinh Linh vô cùng khó coi, tức giận quát một tiếng:

"Khốn kiếp!"

Hai con mắt của hắn đỏ như máu, từng luồng khói đen quái dị di chuyển quanh người hắn rồi vọt về phía của Tư Kỳ và Lý Tinh Hải. Hắn cho rằng nhất định là do hai người này giổ trò!

Lục Duyên trốn trong bóng tối, sau khi nhìn thấy Tư Kỳ và Lý Tinh Hải nhảy ra từ kế nứt không gian thì lại thầm nghĩ ngợi trong lòng.

Mục tiêu của hai ông cụ này có lẽ là người đàn ông Tinh Linh đó.

Nếu cảm nhận trước đó của Lục Duyên không sai thì người đàn ông Tinh Linh này hẳn là người mặc áo choàng đen mà hắn đã nhìn thấy lúc ở nhà họ Đồng lần trước.

Lục Duyên có chút không rõ làm thế nào mà người đàn ông mặc áo choàng đen này lại bị phát hiện, nhưng mà nếu hai ông cụ cấp Chiến Đế tới đây rôi thì ắt hẳn là đang truy lùng hắn.