Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 732: Gần Toàn Lực.




Sau khi thấy tình cảnh bi thảm trên mặt đất, Trương trưởng lão và hai chiến vương đều sững sờ, sau đó vội vàng chạy tới.

"Perkin! Các ngươi thấy thế nào?"

Ba người cảm nhận hơi thở, sau khi thấy ba bộ thi thể của chiến vương trên mặt đất, mắt đều đỏ rực lên, sau đó Trương trưởng lão vội vàng lấy thuốc ra, khẽ thét:

"Cho họ uống đi!"

Hai chiến vương cũng vội vàng đút thuốc cho họ.

Sau khi cho uống thuốc, họ lại lấy phù chú trị liệu ra chữa trị cho ba người, sắc mặt của Perkin và ba chiến vương vẫn còn sống từ từ trở nên tốt lên Đặc biệt là ba chiến vương, vốn chỉ còn một hơi thở, nay đã không có gì nguy hiểm đến tính mạng.

Sau khi hồi phục lại một chút, Perkin vội vàng đưa tay ra bắt lấy cánh tay của Trương trưởng lão, và nói với một giọng hơi khàn:

"Trương lão! Lý Tinh Hải đại nhân đang giữ chân kẻ đột nhập kia, mục tiêu của hắn là vật dị hoá, các ngươi mau chuyển vật dị hoá đi đi. Mau thông báo cho các chiến đế đại nhân khác để cùng vây giết kẻ đột nhập đó, để trả thù cho Tony và những người khác!"

Trương trưởng lão liếc nhìn bóng tối ở bên cạnh và nói:

"Ta đã thông báo với những chiến đế đại nhân khác rồi, Tư Kỳ đại nhân đang trên đường đến... Bọn ta sẽ lập tức di chuyển vật dị hoá!"

Vào lúc trận chiến bắt đầu trong phòng chứa dưới mặt đất, thì ở một góc của đế đô, Đổng Thư và Đổng Mộng Hàm đang nhìn về vị trí của tổng bộ người gác đêm.

Trên mặt Đồng Thư hiện lên về cuồng nhiệt, hắn nói:

"Đại nhân đã bắt đầu hành động, chúng ta cũng có thể hành động được rồi, chỉ cần làm tốt chuyện này, chúng ta cũng có thể gia nhập tổ chức đó, đến lúc đó chúng ta sẽ trở thành người kiểm soát!"

Trên khuôn mặt diễm lệ của Đổng Mộng Hàm xuất hiện một về lạnh nhạt, nàng hít một hơi sâu rồi nói:

"Ta hiểu rồi, phụ thân"

Trong mắt nàng hiện lên những làn sương mù tối đen, ngay sau đó, có những bóng đen quỷ dị xông ra, lao về phía toà nhà dân cư ở bên cạnh.

Cùng lúc đó, ở các khu vực khác của đế đô cũng lần lượt nổ ra bạo động, có khí tức cường đại tràn lan ra ngoài.

Trong tức khắc, toàn bộ đế đô đều trở nên chấn động.

Trong quân doanh thủ vệ Hồng Phong, Tư Thừa Tâm ở trong phòng làm việc không ngừng nhận được những tin tức từ cấp dưới, sắc mắt vô cùng khó coi.

"Đây có phải là chuyện liên quan đến Đồng Mộng Hàm không? Vậy mà lại dám làm càn ð đế đô! Đúng là đáng chết! "

Hắn nghĩ một lát rồi nói:

"Thông báo cho tất cả quân thủ vệ Hồng Phong bắt tay vào dẹp loạn"

Một chiến vương đứng ở bên cạnh khẽ gật đầu:

"Vâng!"

Sau đó, Tư Thừa Tâm và những người khác cũng theo đó rời đi.

Trong doanh trại của quân thủ vệ Hồng Phong, Tư Thính Phong nghe được báo cáo, hai mắt lóe lên, mặt lạnh lùng.

"Đồng Mộng Hàm... Đi thôi, đi đẹp bỏ hỗn loạn"

Thân là một đội trưởng của quân thủ vệ Hồng Phong, hắn đương nhiên có cấp dưới của mình, Tư Thính Phong dẫn theo cấp dưới và cũng rời khỏi quân doanh.

Trong một tầng hầm ẩn náu của Đại Khúc thành.

Lý Thanh Hòa nhìn thi thể đang từ từ bốc cháy của người giữ phệ hồn châu trước mặt, trên khuôn mặt xinh đẹp còn có biểu cảm kinh ngạc.

Trước kia Lục Duyên chỉ dùng một kiếm giết chết người giữ phệ hồn châu cấp chiến hoàng đã dọa nàng sợ rồi.

Nhìn phệ hồn châu lơ lửng giữa không trung, Lý Thanh Hòa hoàn hồn lại, nhìn về phía Lục Duyên, mang theo vẻ mặt kinh ngạc:

"Duyên đệ đệ, thực lực của ngươi đã mạnh đến thế rồi"

Lục Duyên cười đáp:

"Đó đã là dùng gần toàn lực rồi, bằng không nếu để tên này phản ứng lại rồi thật sự chiến đấu, thì người thường ở bên ngoài sẽ thương vong nặng nề"

Lý Thanh Hoà nhẹ gật đầu:

"Ta có thể hiểu"

Sau khi thấy Lục Duyên thu phệ hồn châu lại, nàng cười nói:

"Đây là viên thứ 3 rồi, còn 8 viên nữa, chỉ cần thu lại những viên phệ hồn châu còn lại, chắc sẽ không có nguy hiểm gì nữa"

Lục Duyên gật gật đầu:

"Giờ chúng ta tới một thành phố có hiện tượng dị hoá xuất hiện khác đi. Tiếp theo là ở đâu?"

Lý Thanh Hoà nghĩ một hồi rồi nói:

"Tiếp theo là Thái Xuyên thành, hiện tượng dị hoá ở đó vừa mới xuất hiện. Có thể cảm nhận được ngọn nguồn không?"

Lục Duyên nghĩ một lúc:

"Qua đó xem sao trước đã"

Hắn không nói hết lời, nếu như người giữ phệ hồn châu phía sau đã hoàn toàn mở hiện tượng dị hoá, vậy thì linh lực của hắn sẽ không dao động mạnh như vậy, dù là Lục Duyên cũng khó mà cảm nhận được, có lẽ phạm vi hơi nhỏ, nhưng nếu phạm vi quá lớn thì sẽ không được.

Lúc trước, khi Lục Duyên và Lý Thanh Hoà vừa mới xuất hiện ở Tây Khẩu thành cũng như vậy.

Có điều, thế nào thì cũng phải qua đó xem thử.

Lục Duyên vòng lấy chiếc eo nhỏ của Lý Thanh Hoà, không gian giao động, hai người biến mất tại chỗ.

Ngay sau đó, vị trí mà hai người xuất hiện đã là giữa không trung của Thái Xuyên thành.

Lục Duyên và Lý Thanh Hoà vừa mới ở trên không trung đã thấy có mây đen che lấp bầu trời ở cách đó không xa, và cả khí tức tà dị dâng trào.

Lý Thanh Hoà mong chờ nhìn Lục Duyên.

Lục Duyên lúc này cũng mong chờ nhìn lập phương tiến hoá trong cơ thể mình.

Sau đó Lục Duyên khẽ nhíu mày lại, lập phương tiến hoá không hề rung lên.

"Sao rồi? Không được à?"

Lý Thanh Hòa thấy biểu cảm của Lục Duyên thì bắt đầu hỏi.