"Không phải chỉ là 3000 tệ thôi à? Có phải ông mày không trả nổi đâu!"
May mà trong túi hắn còn hơn 4000 tệ, không đến mức ngay cả phí đọc bài cũng không trả nổi.
"Post này liên quan tới hung thú đồ giám ở khu vực Sa Nham thành. (chú thích: Post này chỉ bao gồm các hung thú thông thường, bên trong không bao gồm hung thú có phần đặc biệt.)”
Lục Duyên đọc thoáng qua câu đầu tiên, nhịn không được mà nhếch miệng.
Nhưng hắn cũng có thể hiểu được, dù sao vùng đất Khởi Nguyên quá lớn, chủng loại hung thú nhiều vô địch.
Có một số hung thú, ngay cả chiến sĩ gen cũng chưa từng gặp được, không biết là hung thú gì thì cũng đúng.
"Bọ cánh cứng đá xám: Hung thú phổ thông, là loại hung thú nhỏ yếu nhất ở Sa Nham thành, phân bố chủ yếu tại rừng Đá Xám, các khu vực khác cũng có, thực lực nhỏ yếu, đồ ăn là nham thạch, tốc độ rất chậm, là phúc lợi cho tân thủ..."
"Bọ cánh cứng đá xám vằn đen: Hung thú tinh nhuệ, sinh sống chủ yếu ở rừng Đá Xám, là loại có thực lực yến trong số các loại hung thú tinh nhuệ, thực lực tương đương với chiến sĩ gen phổ thông có độ rèn luyện 40% - 60%, có được kỹ năng chiến đấu hoá đá lớp vỏ..."
"Thiết giáp trùng: hung thú phổ thông, sinh hoạt chủ yếu ở sâu trong rừng Đá Xám, số lượng ít, thực lực mạnh hơn bọ cánh cứng đá xám, năng lực phòng ngự mạnh, tốc độ chậm..."
"Tiểu thạch nhân:..."
"Bọ cạp đen:..."
"Kiến cát địa cung:..."
Cả bài post có chừng mấy trăm loại hung thú, trong đó có hơn trăm loại ở Sa Nham địa cung.
Bao gồm cả tiểu thạch nhân, bọ cạp đen mà lúc trước đã từng gặp phải thì còn có những loại chưa từng thấy như kiến cát địa cung, rắn sọc đen, Sa Khuê địa cung …vân vân.
Đặc điểm, thực lực, những bộ phận tương đối đáng giá cùng một số thông tin về đám hung thú này đều được viết trong post.
Sau khi Lục Duyên xem xong, tự nhiên cảm thấy tiền này tiêu cũng không phí đâu.
Biết sơ về các loại hung thú ở Sa Nham địa xong, trong lòng Lục Duyên cũng thấy chắc chắn hơn nhiều.
Có vài hung thú, cứ xem như bây giờ hắn đụng phải, cũng có thể chạy trốn giữ mạng, không nhất định phải chết.
Nếu là lúc trước, hắn không biết gì về mấy hung thú kia, nói không chừng sẽ ngu ngốc xông vào cũng nên.
Lục Duyên nghĩ đi nghĩ lại, vẫn muốn mua một tấm bản đồ địa cung
Mặc dù trong cung điện dưới lòng đất, sào huyệt cùng chỗ ở của hung thú sẽ có thời gian di chuyển cố định khác nhau, nhưng nếu thông đạo không xảy ra biến cố gì lớn thì có lẽ sẽ không có thay đổi lớn nào.
Sau khi mua bản đồ về, xác suất lạc đường sẽ thấp đi nhiều.
Nhưng khi hắn ấn mở bài post mua bản đồ, tiền phí một vạn tệ lại khiến Lục Duyên câm nín.
Trong túi hắn giờ chỉ còn có hơn 1000 điểm thôi đấy.
Cũng may, hắn còn có một không gian vật tư chưa bán.
Bỏ ra hai tiếng đồng hồ xem hết post hung thú giám đồ thì cũng không còn sớm nữa
Chắc là cửa hàng vẫn mở cửa.
Vẫn nên đi bán vật tư trước đã.
Lục Duyên tắt máy tính, đi ra ngoài.
Có lẽ là do chuyện tối hôm qua, nên hôm nay người thuê đều trốn ở trong phòng, cả đám chẳng có ai ra ngoài.
Lục Duyên nhìn thoáng qua mấy gian phòng đóng chặt cửa, cũng không nhiều nghĩ nữa.
Hắn đi ra khỏi khu nhà trọ, ngồi xe tới khu thương mại Cửu Hồ.
---
Khu thương mại, cửa hàng vật liệu Cuồng Lang.
Lục Duyên vừa mới mở cửa bước vào đã thấy ông chủ mặc quần cộc hoa, áo sơ mi lớn, đeo kính đen ngồi trên ghế trước quầy.
Cũng giống lần trước, ông chủ đang chơi điện thoại, miệng còn phát ra âm thanh hùng hùng hổ hổ:
“Tiên sư nó, một đám cùi bắp, ca ca đánh chém một hồi cũng kéo thắng mấy ngươi được, còn chơi game CM gì chứ, về nhà làm bài tập đi! Ặc ặc ặc! Gào Gào Gào~~!”
Lục Duyên nhếch mép một cái:
"Ông chủ, ta đến bán hàng."
Ông chủ ngẩng đầu liếc mắt nhìn.
Sau khi nhìn thấy Lục Duyên thì hắn ta thu điện thoại lại, cười nói:
"Là ngươi à? Chẳng lẽ lại sống sót từ khởi nguyên chi địa ra? Được đó, huynh đệ, liên tiếp hai lần còn sống đi ra, có chút này nọ đấy."
Lục Duyên cười cợt:
"Lần này hàng hơi nhiều, bỏ xuống đất nhé?”
Ông chủ gật đầu:
“Được, người vứt trên đất đi.”
Lục Duyên lấy toàn bộ vật liệu trong không gian chiến văn ra ngoài.
Lập tức, vật liệu giống một ngọn núi nhỏ cao hơn hai mét, lấp đầy đất trống trong mặt tiền không được lớn của cửa hàng.
Ông chủ:
"..."
Hắn ta ngẩng đầu nhìn đống vật liệu giống núi nhỏ, không nhịn được há miệng ra, cả người ngây ngẩn.
Lục Duyên liếc mắt nhìn hắn:
"Thế nào? Cho cái giá?"
Ông chủ phục hồi tinh thần lại, hắn ta nhìn Lục Duyên, sắc mặt có chút kinh ngạc:
“Ặc~huynh đệ, đây là một mình ngươi giết?”
Lục Duyên không trả lời:
“Cái này có quan trọng không? Nhanh kiểm hàng chút đã?”
Ông chủ lại nhìn Lục Duyên thêm một cái, mở miệng nói:
“Đúng là không quan trọng, đợi lát.”
Hắn ta bắt đầu kiểm hàng trước mặt Lục Duyên.
“Bọ đá xám... đây là chi tâm của người đá nhỏ? Huynh đệ, người vậy mà có thể săn giết người đá nhỏ rồi? Trâu bò đấy!”
“Hí... Hắc Hạt đuôi vàng? Vật này không tê, độc tính vô cùng mạnh, vậy mà có nhiều thế á? Ngươi sẽ không tán gia bại sản vì mua thuốc giải độc chứ?”
“Mới một ngày không gặp, huynh đệ ngươi béo lên như hai người đấy.”
Ông chủ như là nói không dừng được, vừa kiểm kê, vừa nói không ngừng.
Lục Duyên nghe mà có chút nhức đầu.