Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 691: Lợi Hại.




Sau khi Dạ Dạ rời khỏi, Thiên Minh thánh giả nhìn Lục Duyên, nói với sắc mặt nghiêm túc:

"Trước tiên ta cần đi tìm ngọn nguồn của dị hoá lần này ở đâu, tránh cho hiện tượng dị hoá lần này lan rộng ra ngoài, gây ảnh hưởng với khu vực khác, ngươi có thể hỗ trợ xử lý một số hung thú dị hoá cấp Vương và cấp Chiến tôn... Nếu gặp phải hung thú cấp hoàng, ngươi có thể đánh được thì ra tay, không đánh lại được thì bỏ chạy, việc này phải xem bản thân ngươi, ngươi có chiến kĩ không gian không yếu, không cần ta nhiều lời chứ?"

Sắc mặt của Lục Duyên cũng nghiêm túc gật đầu:

"Được, ta hiểu"

"Ừm"

Thiên Minh thánh giả gật đầu, sau đó nhìn Lục Duyên một cái:

"Chú ý an toàn, đừng cậy mạnh, ngươi vẫn còn trẻ"

Lục Duyên đột nhiên cảm thấy hình như Thiên Minh thánh giả rất tốt, gật đầu nói:

"Cảm ơn thánh giả đại nhân quan tâm, ta sẽ chú ý"

Sau đó Thiên Minh thánh giả biến mất tại chỗ, để lại một mình Lục Duyên ở nơi này.

Hung thú ở xa xa, lúc này cũng bắt đầu lần lượt kéo đến gần.

Lục Duyên nhìn hung thú tới gần một cái, nhếch miệng, lộ ra nụ cười:

"Đến đây đi"

Đại Nhật linh thể toàn lực vận hành, toàn thân Lục Duyên có hào quang màu vàng giống như mặt trời nổi lên, ngọn lửa vàng rực cháy, khí tức cường mạnh hóa thành sóng khí, đảo quét về bốn phương tám hướng.

"Đại náo một hồi"

Hắn cầm trọng kiếm, xông về phía một con hổ Hắc Ma dị hoá cực kỳ nghiêm trọng, mọc thêm mấy cái chân, còn có không ít xúc tu.

Quảng trường Phủ U Minh.

Cửa không gian môn hiện ra, Dạ Dạ từ bên trong đi ra, phát hiện quảng trường vô cùng yên tĩnh.

Nàng nhìn xung quanh một lượt, thấy tất cả mọi người đều nhìn lên không trung với vẻ mặt nghiêm túc.

Dạ Dạ nhìn lên không trung, phát hiện có ba quầng sáng, trong đó hai quầng sáng chỉ có hung thú hoành hành, còn trong một cái quầng sáng, Lục Duyên toàn thân nổi lên kim quang đang chém giết với hung thú, lực phá hoại đáng sợ tàn sát bừa bãi, tảng đá xung quanh lần lượt đổ sập, mặt đất hoang tàn.

Dạ Tĩnh và người đàn ông tinh linh nhìn chiến lực đáng sợ của Lục Duyên, rơi vào trầm mặc.

Diêm Lương nắm chặt nắm đấm, trên khuôn mặt anh tuấn mang theo vẻ lạnh như băng, ánh mắt lóe lên, sau một hồi im lặng, hắn chậm rãi lên tiếng nói:

"Thật mạnh!"

Dạ Hằng bên cạnh gật đầu, cảm thán nói:

"Quá mạnh rồi, sao lại mạnh như vậy?"

Trước đây họ ở Dạ Chi Cốc, không thể tìm hiểu biểu hiện của Lục Duyên, nhưng bây giờ thông qua quầng sáng của Thiên Minh thánh giả để lại trước đó, họ mới phát hiện, thực lực của Lục Duyên mạnh hơn họ không ít.

Đều là Chiến Vương, đều là thiên tài trên bảng xếp hạng Thiên Kiêu, không ngờ chênh lệch thực lực lại lớn như vậy.

Đối với một người từng đứng thứ nhất bảng xếp hạng Thiên kiêu như Diêm Lương mà nói, trong lòng chấn động, khó có thể tin nổi.

Nhưng sự thật bày ngay trước mắt, Diêm Lương cũng không phải là người không biết chấp nhận sự thực.

Dạ Dạ nhìn mấy người một cái, rồi thu lại ánh mắt, nhìn chằm chằm quầng sáng.

Tiểu Bạch đi lên, lên tiếng nói:

"Điện hạ, Lục Duyên công tử hắn?"

Dạ Dạ không dời mắt khỏi quầng sáng, lên tiếng nói:

"Hắn định ở lại đó hỗ trợ"

Tiểu Bạch nghe vậy, há hốc miệng, không nói gì, chính im lặng gật đầu.

Mấy người Dạ Mục bên cạnh sau khi xuất hiện từ hiện tượng dị hóa, sắc mặt cũng trở nên vô cùng nghiêm túc.

Dạ Mục chậm rãi lên tiếng nói:

"Tam thúc, phiền ngươi dẫn người đến khu vực gần U Minh Thành chúng ta xem xem, còn có hiện tượng dị hoá khác xuất hiện không"

Một miêu nhân có hơi già nua khẽ gật đầu, sắc mặt trầm trọng:

"Được"

Nói xong, cơ thể của hắn biến mất tại chỗ.

Hắn tiếp tục lên tiếng nói:

"Dạ Vũ, ngươi ở lại trông coi U Minh Thành, những người khác, chúng ta cũng đến Dạ Chi Cốc hỗ trợ đi"

Một miêu nữ xinh đẹp thân hình bốc lửa gật đầu:

"Ta sẽ trông coi tốt nơi này, hoàng huynh ngươi đi đi"

Dạ Mục gật đầu, đưa theo những người khác biến mất tại chỗ.

Dạ Chi Cốc cách U Minh Thành một khoảng cách, họ không có thực lực đáng sợ như tổ tiên, có thể xé rách không gian, tiến đến Dạ Chi Cốc, nhưng với tốc độ cấp Chiến Đế khác, đi đến đó cũng không mất bao nhiêu thời gian.

Rất nhanh, số miêu nhân cường mạnh ở lại đây trước đó cũng chỉ còn lại một mình Dạ Vũ, còn có những tiểu bối như Dạ Dạ, có mấy người thậm chí còn chưa đạt đến cấp Chiến Vương.

Lúc này không ít tiểu bối nhìn quầng sáng, thì thầm bàn tán.

"Bạn tốt của Dạ Dạ hoàng tỷ thật lợi hại, ngươi xem hắn lại đánh chết hung thú cấp Vương dị hoá một cách dễ dàng như vậy, trước đây Dạ Tĩnh hoàng huynh à ngay cả tránh né cũng không thể tránh được..."

Một cô gái miêu nhân xinh đẹp nói với giọng kích động, nhìn Lục Duyên với ánh mắt long lanh.

Dạ Tĩnh ở bên khác giật khóe miệng, sắc mặt lập tức tối sầm.

Khóe miệng Dạ Hằng hơi cong lên, nhìn Dạ Tĩnh với ánh mắt cổ quái, sau đó lại nhìn về phía quầng sáng, khẽ thở dài một cái.

Một thiếu niên miêu nhân khác ánh mắt sắc bén, lên tiếng nói:

"Sau này nếu ta có thể mạnh như vậy thì tốt rồi"

"Vị đại ca tên Lục Duyên này trước đây là thiên tài đứng thứ nhất bảng xếp hạng Thiên Kiêu phải không? Dạ Tiếu ngươi nghĩ gì vậy hả? Ngươi có thể lọt vào bảng xếp hạng Thiên Kiêu đã rồi nói..."

So với đám người Dạ Mục đã rời đi, lúc này miêu nhân thế hệ trẻ khá bình tĩnh, không có chút vẻ căng thẳng nào.

Theo họ thấy, có tổ tiên ở đây, hiện tượng dị hoá không thể ảnh hưởng đến họ.