Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 685: Bắt Đầu.




Rất nhanh, một tia sáng đen nhánh từ xa bắn về phía Lục Duyên và Dạ Dạ với tốc độ cực nhanh.

Đồng tử Lục Duyên co rút lại, không kịp nghĩ nhiều, liền ôm lấy Dạ Dạ, không gian biến động, hai người biến mất tại chỗ.

Ảm!

Ánh sáng xuyên qua không gian dao động đáp xuống tường đá, có tiếng ầm vang lên, tường đá đổ sụp, dư âm rất lớn, toàn bộ không gian dưới mặt đất dường như đều trở nên chấn động.

Dạ Hằng và Diêm Lương đang ở một nơi rất xa cũng cảm nhận được chấn động nhẹ, sắc mặt có chút thay đổi.

Họ hai mắt nhìn nhau, mặt hiện lên vẻ nghiêm trọng.

Diêm Lương chậm rãi nói:

"Là hung thú cấp đế sao? Không biết là ai gặp phải nhỉ"

Dạ Hằng mỉm cười:

"Dù là Dạ Dạ hay Dạ Tĩnh, thì cũng chỉ có thể trách họ quá đen đủi thôi"

Diêm Lương với vẻ mặt thản nhiên:

"Ta hy vọng không phải là nhóm của Lục Duyên, ta còn muốn đấu với hắn một trận"

Dạ Hằng cười nói:

"Sau này sẽ có cơ hội, không việc gì phải vội vàng"

Diêm Lương im lặng, hắn không nói thêm gì nữa, chỉ gật gật đầu.

Sau đó Dạ Hằng lại nói:

"Chúng ta phải thu lại khí tức mới được, nếu không có khi sẽ đụng phải hung thú cấp đế giống như họ, như vậy sẽ rất phiền phức"

Mặt Diêm Lương trở nên nghiêm túc, gật đầu đồng ý.

Xung quanh hai người họ đều có những làn sương dày đặc lưu chuyển, trong nháy mắt, họ dường như biến mất trong bóng tối.

Ở một khu vực khác, Dạ Tĩnh và nam tinh linh cũng cảm nhận được sự chấn động.

Họ liếc mắt nhìn nhau, Dạ Tĩnh cười lạnh một cái:

"Không biết là hoàng huynh hay là hoàng muội của ta, mà lại đen đủi như vậy"

Nam tinh linh ở bên cạnh bật cười:

"Dạ Tĩnh huynh, ngươi có manh mối không? Manh mối để tìm thấy cái lệnh bài đó ấy?

Trước kia thí luyện của các ngươi được hoàn thành như thế nào vậy?"

Dạ Tĩnh mặt nghiêm mặt, chằm chậm rãi lắc đầu:

"Mỗi lần thí luyện đều không giống nhau, không thể lấy thí luyện trước đây ra làm ví dụ được"

Nghe thấy vậy, mặt nam tinh linh lộ ra một chút thất vọng:

"Vậy chỉ có thể tìm từng chút một thôi. Kiểu mò kim đáy bể này có hơi khó"

Dạ Tĩnh không nói gì, chỉ nhún nhún vai:

"Ta dẫn ngươi cùng đi thu lại khí tức, kẻo đến lúc đó lại gặp phải hung thú cấp đế"

"Cũng được"

Dạ Tĩnh giữ lấy vai nam tinh linh, hai người cũng biến mất tại chỗ.

Trong một khe hở hẹp, không gian dao động, cơ thể của hai người Lục Duyên và Dạ Dạ xuất hiện.

Trong mắt Lục Duyên vẫn còn có chút hoảng sợ.

Uy lực của tia sáng trước đó vô cùng đáng sợ, cho dù hắn có mở đại nhật linh thể, mở cương thể, hay thậm chí là tất cả những con bài khác, e rằng cũng chưa chắc có thể ngăn chặn được.

Đó là sức mạnh của hung thú cấp đế sao?

May mà hắn có năng lực di chuyển trong không gian, nếu không chưa chắc đã chạy thoát được.

Đúng lúc này, Dạ Dạ đẩy đẩy ngực Lục Duyên.

Lục Duyên hoàn hồn, liếc nhìn Dạ Dạ đang ở trong lòng mình, Dạ Dạ cũng ngẩng đầu nhìn hắn, trên khuôn mặt xinh đẹp không biểu cảm dường như có chút ngượng ngùng, hai cái tai mèo khẽ rung lên.

Nàng cũng không nói gì, chỉ yên lặng nhìn Lục Duyên.

Lục Duyên có chút lúng túng trước ánh mắt bình tĩnh của Dạ Dạ, hắn ho khan một tiếng, rồi sau đó buông Dạ Dạ ra.

Hắn mỉm cười nói:

"Không sao chứ?"

Dạ Dạ lắc đầu:

"Không sao"

Nàng nhìn xung quanh rồi nói:

"Con hung thú cấp đế đó mạnh thật, nếu như không có A Duyên ngươi thì có lẽ ta đã bị đào thải rồi"

Lục Duyên cười cười:

"Có ta ở đây, ngươi yên tâm đi"

Dạ Dạ nhẹ gật đầu:

"Ừm"

Sau đó nàng như nghĩ tới điều gì đó, nắm lấy cánh tay của Lục Duyên và khẽ nói:

"Chúng ta phải thu lại khí tức, kẻo lại gặp phải hung thú cấp đế"

Nói rồi, xung quanh nàng có những làn sương dày đặc lưu chuyển, quấn lấy Lục Duyên và cả nàng vào trong đó.

Lục Duyên cảm nhận được khí tức hắc ám đó, hắn khẽ nhíu mày, đây là sử dụng sức mạnh hắc ám.

Nói thật thì bây giờ Lục Duyên, người có gen hệ hắc ám cấp đế, cũng có thể làm được điều đó.

Hắn không nói thêm gì nhiều, chỉ cười và nói:

"Nếu đã như vậy, vậy thì đi thôi"

Dạ Dạ gật đầu rồi sau đó nói:

"Với sự hiểu biết của ta về tiên tổ, trong cơ thể của đám hung thú đó, hoặc ở những góc khuất nẻo đều có thể có lệnh bài, thậm chí lệnh bài cũng có thể bị hung thú cấp đế canh giữ"

Lục Duyên nhíu mày:

"Vậy chúng ta vừa tìm, vừa giết hung thú xem sao... Nếu như gặp phải hung thú cấp đế canh giữ thì chúng ta phải bàn bạc kỹ hơn"

«Ù?

Tại quảng trường của phủ U Minh, ba tấm màn hình bay giữa không trung, thánh giả Thiên Minh cùng một nhóm trưởng bối và tiểu bối của Dạ gia nhìn ba người trong màn hình.

Lúc này phần lớn mọi người đều nhìn màn hình có Lục Duyên và Dạ Dạ với ánh mắt kỳ quái.

Đặc biệt là Dạ Mục, hắn thấy Lục Duyên ôm Dạ Dạ thì không nhịn được mà nheo mắt lại, hừ lạnh một tiếng.

Còn thánh giả Thiên Minh thì nhìn Lục Duyên đây hứng thú, khoé miệng hiện lên một nụ cười:

"Tên tiểu tử của loài người này thật thú vị"

Nghe thấy vậy, Dạ Mục và những người khác đều sững sờ, có chút kinh ngạc liếc nhìn sang thánh giả Thiên Minh.

Phải biết rằng, tiên tổ của mình là chiến thánh, mắt quan sát phải cao đến đâu?

Cho dù là người đứng đầu bảng thiên kiêu, thì cũng không phải ai cũng có thể khiến hắn để ý.