Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 670: Đãi Ngộ.




Mấy người Thanh Hòa tỷ và đạo sư đều ở đây, ngoài ra còn có cả mấy người bạn của hắn nữa, gia tộc của họ là những gia tộc lớn nhất ở đế quốc Hồng Phong, nếu có nguy hiểm thật, chắc chắn họ sẽ không chạy trốn dễ dàng mà bô mặc đế quốc Hồng Phong.

Hơn nữa, nếu thả những vật dị hoá đó ra, e rằng trên toàn bộ đế quốc Hồng Phong này không biết sẽ chết bao nhiêu người.

Những người bình thường đó không thể thức tỉnh cũng chẳng phải chiến binh gen, ít ra chiến binh gen còn có một chút sức mạnh để tự bảo vệ bản thân.

Những người bình thường này khi gặp vật dị hoá hay hiện tượng dị hoá, họ hoàn toàn không có năng lực tự vệ.

Nếu Lục Duyên có thể mau chóng mạnh thêm một chút, cho dù có thật sự xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hắn cũng có thể cố gắng hết sức mình.

Mà với tình hình của hai viên phệ hồn châu kia đã như thế, nếu xuất hiện thêm mấy phệ hôn châu nữa, chỉ sợ đến lúc đó mọi chuyện sẽ càng thêm hỏng bét.

Dù cho có vì mấy người bọn Thanh Hòa tỷ, hay vì bản thân hắn cũng là người của đế quốc Hồng Phong, hắn cũng không thể bỏ mặc đế quốc Hồng Phong để chạy trốn.

Có thể mạnh hơn chút nào hay chút ấy vậy.

Còn chuyện không đủ tài nguyên, đến lúc đó hắn có thể hấp thụ thông qua năng lực tiến hóa.

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Lục Duyên hạ quyết tâm.

Tu luyện tới mức độ cao nhất xong, sau đó Lục Duyên rời khỏi võ quán luyện tập.

Vì Amy và Vương Linh Linh vẫn đang bế quan, nên Lục Duyên cũng không muốn quấy rầy các nàng.

Hắn suy nghĩ, định tới Bạch Vân thành một chuyến để xem trong những phòng đấu giá có đỏ gì tốt nhất, quý nhất.

Khi đó, hắn sẽ tiến hóa những vật phẩm ấy.

Quyết định xong chuyện cần làm, Lục Duyên dịch chuyển không gian, ngay lập tức biến mất tại chỗ, rồi đi tới đại sảnh truyền tống.

Sau đó, hắn thông qua đại sảnh truyền tống để đi tới Bạch Vân thành.

Phòng đấu giá Bạch Vân thành gần quảng trường trung tâm, nơi đây là một tòa cao ốc màu vàng xa hoa, vô cùng rộng lớn.

Lục Duyên dùng dịch chuyển không gian đi tới trước cửa phòng đấu giá.

Hắn nhìn thấy mấy bảng danh sách xếp hạng ở phía xa, mắt sáng lên. Nếu mình tiến hóa vật phẩm rồi đem đến phòng đấu giá bán đấu giá, trước tiên phải lọt vào top mười người đứng đầu bảng vương giả, sau đó hắn sẽ có được phúc lợi miễn tiền hoa hồng ở phòng đấu giá, nếu không số tiền hoa hồng này cũng không hề ít đâu.

Cũng may bây giờ Lục Duyên chưa có dự định đấu giá, nhưng hắn cũng không vội, bây giờ hắn vẫn còn không ít tài nguyên.

Còn về chuyện phòng đấu giá, trước kia Lục Duyên đã đợi ở đây chừng hai tháng, với nơi này không thể quen thuộc hơn.

Tuy nhiên trước kia Lục Duyên hầu như thân cô thế cô, những bảo vật gửi tới phòng đấu giá đều được nhận thông qua Khởi Nguyên Chi Địa.

Nhưng Lục Duyên lại không quen với việc mua bán vật phẩm ở phòng bán đấu giá và phòng dành riêng cho khách.

Trước kia Lục Duyên từng đấu giá rất nhiều vật phẩm tại đây, hắn được coi là khách quý bốn sao của phòng đấu giá Bạch Vân thành.

Chỉ có một số ít chiến đế và một vài chiến thánh mới có thẻ khách quý cao cấp như Vậy.

Đáng tiếc là, thẻ khách quý này không được giảm tiền hoa hồng.

Cách duy nhất để giảm tiền hoa hồng cũng chỉ có lọt vào các loại bảng xếp hạng.

Lục Duyên có thể hiểu được chuyện này, dù sao trước kia ông của Dạ Dạ đã từng nói, thời gian còn lại không nhiều, về điểm này, nếu Khởi Nguyên Chi Địa muốn người ta cố gắng tu luyện, chắc chắn sẽ tăng phúc lợi cho việc lọt vào bảng xếp hạng.

Tuy nhiên dù hắn không được giảm phí trung gian, nhưng vẫn sẽ có không ít phúc lợi khác.

Ví dụ như bây giờ hắn muốn giao dịch, hắn sẽ được cấp một gian phòng riêng tư và an toàn, vật phẩm sẽ gửi trực tiếp đến gian phòng đấu giá mà không cần phải xếp hàng.

Ngoài ra, trước khi có ngày hội đấu giá quy mô lớn, hắn có thể nhận được thiệp mời của phòng đấu giá ở Bạch Vân thành, hắn có thể đi vào đồng thời dẫn theo năm người tới đây trong ngày hội đấu giá quy mô lớn.

Nên biết rằng nếu muốn tới ngày hội đấu giá quy mô lớn cần có giấy mời, bởi vì đồ vật gửi đấu giá bên trong đều là bảo vật vô cùng quý giá, có thể tới ngày hội đấu giá quy mô lớn cũng là một loại phúc lợi.

Nói chung là, cũng khá tốt.

Lục Duyên đi vào phòng đấu giá, đi ngang qua số lượng lớn các chiến binh gen đang xem vật phẩm được đấu giá, tới trước cầu thang.

Hắn đưa một tấm thẻ màu đen cho người máy đứng trước cầu thang.

Trong mắt người máy lóe lên một tia ánh sáng màu xanh lam nhạt quét qua tấm thẻ, sau đó nó cung kính xoay người:

"Hoan nghênh ngươi, vị khách tôn quý, mời lên tầng"

Nghe được âm thanh này, không ít người bên trong đại sảnh ngạc nhiên nhìn sang.

Họ nhìn bóng lưng Lục Duyên rời đi, bàn tán xì xào khí thế ngất trời.

"Vị đằng trước kia là ai?"

"Không để ý. Nhưng nếu là khách quý, có lẽ vật phẩm gửi đấu giá tại phòng đấu giá lần này cực kỳ có giá trị"

"Ngươi nhìn thái độ của người máy ở cầu thang đằng trước kìa, khách quý bình thường một sao hai sao cũng không có đãi ngộ cao như vậy."

"Cao hơn ba sao?"

Đám người trợn mắt.