Làn khói đen xì xèo bốc ra, những gương mặt quỷ dị của người sương đen khổng lồ càng phát ra những tiếng kêu thảm thiết kịch liệt.
Nếu như là trước đó, tinh thần lực của Lục Duyên còn bị ảnh hưởng nhất định, nhưng bây giờ thì dưới sự bảo hộ của Đại Nhật linh thể cùng Thánh Diệu Chi Huy, tinh thần của Lục Duyên không chút dao động.
Lục Duyên thấy sau một kiếm, thân thể bị chém toạc của người sương đen khổng lồ đã bắt đầu liền lại, hắn híp mắt, thân thể lần nữa biến mất tại chỗ, rôi lại xuất hiện ở một bên khác của người sương đen khổng lồ, lại là một đường kiếm quang chém xuống người người sương đen khổng lồ.
Sau đó, không đợi người sương đen khổng lồ hồi phục, gần như bóng dáng Lục Duyên đã đồng thời xuất hiện ở mọi phương hướng quanh thân người sương đen khổng lồ, từng đường kiếm quang vô cùng khủng khiếp bao vây người sương đen khổng lồ, dường như bên ngoài người sương đen khổng lồ có thể nhìn thấy quả cầu ánh sáng khổng lồ, như một vâng thái dương nhỏ với đường kính cả trăm mét.
Đến khi Lục Duyên thấy tiếng kêu thảm của người sương đen khổng lồ càng ngày càng suy yếu, dường như khí tức đã tiêu tán hoàn toàn, hắn mới thu Thánh Diệu Chi Huy lại.
Sắc mặt hắn tái nhợt, không ngừng thở dốc.
Dùng toàn lực sử dụng cả hai chiến kỹ cấp Đế cùng lúc, dù với linh lực của Lục Duyên thì lúc này cũng có chút khó chịu.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, linh lực của Lục Duyên đã tiêu hao khá nhiều.
Có điều đây cũng là bởi vì Lục Duyên không có sử dụng Linh Tinh để khôi phục linh lực.
Trong tay Lục Duyên xuất hiện một viên Linh Tinh cấp bảy, nhanh chóng hấp thu, chỉ trong chớp mắt, Linh Tinh vỡ vụn, hóa thành bột mịn, linh lực trong cơ thể Lục Duyên lại tràn đầy.
Mà lúc này, Lục Duyên cũng cảm nhận được mấy khí tức cường đại đang nhanh chóng tới gần.
Hắn nhìn thoáng qua người sương đen khổng lồ chỉ còn lại tầm hai mét, trên thân cũng chỉ còn vài gương mặt... Hiện tại cũng đã không tính là người khổng lồ nữa.
Khí tức của người sương đen cũng hết sức yếu ớt, cùng lắm cũng chỉ ở cấp Chiến Tôn.
Lục Duyên sử dụng Đại Nhật linh thể, tiếp tục vung ra mấy đường kiếm quang, tiêu diệt hoàn toàn người sương đen.
Sau khi hắc vụ nhân tiêu tán để lại một hạt châu đen nhánh.
Là Phệ Hồn châu.
Lục Duyên nheo mắt lại, nhìn hạt châu quen thuộc này.
Cái này giống như đúc với viên Phệ Hôn châu hắn lấy ở thành Tây Lê kia.
Chẳng lẽ là viên Phệ Hồn châu mà Thanh Hòa tỷ đem về tổng bộ lúc trước đã biến mất?
Hay là xuất hiện một viên Phệ Hồn châu khác?
Dù là tình huống nào thì cũng không tốt lắm.
Nếu như là Phệ Hồn châu ở tổng bộ người gác đêm biến mất, vậy tức là phòng cất trữ dưới đất của tổng bộ thực cũng không phải vô cùng an toàn, khả năng những vật dị hoá khác cũng bị người khác cuỗm mất rồi.
Còn nếu như xuất hiện một viên Phệ Hồn châu khác...
Bây giờ Lục Duyên vẫn còn nhớ điều lúc ấy Tiết Nhân đã nói với hắn, có người đưa cho hắn viên Phệ Hồn châu này.
Nếu như viên Phệ Hồn châu này cũng là người khác cho, vậy thì liệu có phải người kia đã đưa rất nhiều viên Phệ Hồn châu khác hay không?
Phệ Hồn châu chỉ mới trưởng thành đến cấp Chiến Hoàng đã mạnh như thế này, thậm chí Lục Duyên còn cảm thấy thực lực Chiến Hoàng kia e là phải ở trên nhất trong Chiến Hoàng.
Vậy nếu như có các Phệ Hồn châu khác đạt tới cấp Chiến Đế xuất hiện thì sao?
Nếu như không chỉ một thì sao?
Lục Duyên nghĩ lại nghĩ, lông mày càng nhíu chặt lại, áp lực trong lòng càng lớn.
Không chỉ có vậy... Rốt cuộc tên đã đưa Phệ Hồn châu ra kia là ai? Có mục đích gì?
Vì sao lại đột nhiên đưa Phệ Hồn châu? Hắn đã lấy phệ hồn châu này từ đâu? Chẳng lẽ có thể sản xuất hàng loạt?
Lục Duyên càng nghĩ càng thấy không ổn.
Nghĩ vậy, ngược lại Lục Duyên càng mong năng lực bảo an của phòng cất trữ dưới lòng đất không quá tốt.
Ít nhất, như vậy còn có thể bù đắp lại, nếu đúng là trường hợp thứ hai, Lục Duyên còn cảm thấy đau đầu hơn.
Đúng lúc này, sắc mặt Lục Duyên đột ngột thay đổi, hắn cảm nhận được một khí tức tức không rõ vô cùng nồng đậm đang dung nhập vào trong cơ thể của mình.
Khí tức chưa rõ xâm nhập vào cơ thể Lục Duyên, tiến vào bên trong khối lập phương tiến hóa.
Lục Duyên nhìn thấy trên khối lập phương tiến hóa phát ra hào quang màu lam sậm, ánh sáng ngày càng chói lóa.
Uỳnh!
Trong đầu Lục Duyên vang lên tiếng nổ.
Khối lập phương tiến hóa ngừng chuyển động, không ngừng phóng ra những tia sáng u lam cực kì chói mắt, hào quang chói sáng bao phủ toàn bộ vị trí chuỗi gen vị trí, xung quanh trào lên sương trắng.
Từ nơi sâu nhất trong cơ thể Lục Duyên đột nhiên cực kì thoải mái, cả người được thăng hoa, chuỗi gen lại biến hóa.
Trong hào quang u lam, lập phương tiến hóa lớn thêm một vòng, bên trong phảng phất như có ánh sao lóe sáng, vô cùng thần bí huyền ảo.
Lục Duyên cảm nhận được luồng sức mạnh bên trong thân thể đang mạnh thêm, khóe miệng giương lên, nở một nụ cười.
Khối lập phương tiến hóa đã biến đổi.
Hấp thu toàn bộ khí tức chưa rõ từ vật dị hóa lúc trước, lại thêm năng lượng hấp thu của Phệ Hồn châu lần này, cuối cùng cũng biến đổi xong.