Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 65: Tin Tức Về Bóng Đen




Gã côn đồ tóc đỏ hoàn toàn không ngờ Pater sẽ đẩy hắn về phía của Lục Duyên, đôi mắt trợn to còn đang rất ngơ ngác.

Lục Duyên tung một cước đá vào ngực của hắn.

Tiếng xương cốt bị gãy vang lên răng rắc, gã tóc đỏ đó bay ngược ra bên ngoài, va thật mạnh vào vách tường, sau đó men dọc theo vách tường trợn trượt mà rơi xuống đất, co giật liên hồi.

Lục Duyên không thèm liếc mắt nhìn người kia lấy một cái, hắn đi tới bên cửa sổ, nhìn thấy Pater đã tiếp đất, đang chạy ra bên ngoài.

Hắn khẽ nhíu mày.

Lục Duyên ở lầu ba, cách mặt đất một khoảng không cao nhưng cũng không quá thấp, người bình thường nhảy xuống chỉ e là sớm đã bị thương.

Không ngờ người này lại còn nhảy nhót tưng bừng.

Hắn chống một tay lên bệ cửa sổ, sau đó cũng nhảy xuống.

Tiếp đất một cách nhẹ nhàng, Lục Duyên bùng nổ tốc độ đuổi theo hướng mà Pater rời đi.

Pater nhìn thấy Lục Duyên đuổi theo, quay người lại phóng một cây dao găm về phía người kia.

Lục Duyên tóm được cây dao, sau đó lại ném ngược trở về.

Vù!

Con dao găm lao đi thật nhanh, nhắm về phía ngực của Pater.

Đôi mắt Pater bỗng trợn trừng, cả người nghiêng sang một bên tránh né con dao.

Lục Duyên nheo mắt lại.

Hóa ra cũng là chiến sĩ gen.

Chỉ có điều thực lực cũng không phải lợi hại gì lắm, dường như bộ gen không phải được mã hóa theo phương diện thể lực chiến đấu.

Lục Duyên gia tăng tốc độ, chạy tới trước thêm mấy chục mét, cuối cùng cũng đuổi kịp Pater.

Hắn tung một cú đấm từ phía sau lưng của người kia.

Pater xoay người, hai tay chặn ở trước cơ thể.

Nắm đấm của Lục Duyên va chạm trực tiếp với hai tay của Pater.

Bốp!

Một âm thanh trầm thấp vang lên, Pater rên lên một tiếng, sắc mặt tái nhợt phun ra một ngụm máu tươi.

Cơ thể hắn chao đảo lùi về sau hai bước, Lục Duyên lại vung thêm một cú về phía trước nữa.

"Chờ đã! Ta đầu hàng, ta có chuyện muốn nói."

Pater bỗng hô to.

Lục Duyên nheo mắt lại, nắm đấm dừng lại ngay trước mặt của người kia.

"Ực!"

Pater nhìn nắm đấm đang gần trong gang tấc, không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt, mặt đầy mồ hôi lạnh.

Lục Duyên thu nắm đấm trở về, nhìn Pater lại nhoẻn miệng cười:

"Chuyện gì? Xem thử có thể cứu mạng ngươi được hay không."

Pater giật giật khóe môi, hít một hơi thật sâu rồi mới nói:

"Anh bạn, ngươi muốn biết tin tức của cái bóng đen kia chứ?"

Đồng tử Lục Duyên co giãn, hắn nhìn Pater, cười nói:

"Ngươi biết?"

"Băng nhóm Hắc Thử cũng chúng ta dù không phải là lớn nhất ở cái khu nhà nghèo này, nhưng mà về mảng tin tức lại vẫn rất nhanh nhạy, cho nên cũng biết một chút. Hơn nữa, băng nhóm của chúng ta cũng có người bị hại, gần đây chúng ta đang tìm vật tình báo đó."

"Hửm? Ngươi nói thử chuyện mà ngươi biết xem."

"Anh bạn, sau khi ta nói xong, ngươi có thể tha cho ta không?"

"Ngươi có tin là bây giờ ta sẽ giết chết ngươi ngay lập tức không?"

"Ta nói! Ta lập tức nói!"

Pater giơ hai tay lên đầu hàng, trên mặt cũng lộ ra nụ cười nịnh hót.

---

Lục Duyên nhìn Pater, mở miệng nói:

“Mau nói.”

Pater buông tay:

“Trong khoảng thời gian này, Bang Hắc Thử của chúng ta đã điều tra thông tin về bóng đen này trong khắp khu dân nghèo, đúng thật đã phát hiện ra một chút manh mối. Trong bốn, năm năm về trước, có người đã chứng kiến được bóng đen kia làm hại người trong khu dân nghèo. Nhưng thời điểm đó người chết rất ít, nhân chứng cũng không nhiều lắm. Hai năm trở lại đây, số người chết ngày càng nhiều lên. Bang Hắc Thử của chúng ta cũng vừa phát hiện ra, số người bị bóng đen giết chết đã lên đến con số hàng trăm. Năm nay chỉ sợ sẽ càng nhiều hơn.”

“Hàng trăm người? Nhiều như vậy? Năm nay còn nhiều hơn nữa? !”

Lục Duyên trợn to hai mắt, có chút ngạc nhiên.

Mặc dù trong khu dân nghèo mỗi năm đều có người chết này.

Nhưng phần này là do các băng đảng đánh nhau, hoặc là bị đói chết, bệnh tật và các thứ tương tự.

Nhưng kiểu bị giết bởi thứ không thể hiểu được này, chỉ mỗi Bang Hắc Thử tra đã có hơn trăm người, số lượng này thật sự rất nhiều.

“Không có ai thông báo cho người gác đêm về tình huống bất thường này sao?”

Người gác đêm, là một tổ chức được thành lập bởi chính phủ, nhằm vào các tình huống bất thường như dị hóa, gián điệp dị tộc.

Không chỉ có Đế quốc Phong Đỏ, mà những quốc gia khác cũng đều thành lập những tổ chức như Người gác đêm.

Theo quan điểm của Lục Duyên, việc này có chút giống với các nhân vật cảnh sát đặc nhiệm hay đặc công gì đó trong kiếp trước của Lục Duyên.

Loại tình hình như này thật sự quá nghiêm trọng rồi.

Lục Duyên thật sự không hiểu tại sao lại không có người thông báo cho Người gác đêm tới để xử lý.

Pater nhún vai:

“Trong mắt những vị cao nhân kia, người khu dân nghèo chúng ta chỉ là những con bọ hèn mọn mà thôi, mấy đại nhân vật kia nào sẽ quan tâm đến chúng ta sống chết ra sao chứ? Ở đây mỗi năm đều có nhiều người chết như vậy, chẳng qua bây giờ thì có hơn trăm người thôi. Đương nhiên sẽ không thu hút sự chú ý của họ rồi.”

Lục Duyên khẽ nhíu mày:

“Về tình hình bất thường này, nếu không báo cho Hội gác đêm, các quan chức địa phương có bị xử phạt không?”