Xong xuôi mọi chuyện, Lục Duyên biến điện thoại trở thành một con dao ăn kim loại.
Hắn cầm dao trở lại phòng khách rồi nó vào trong phòng bếp.
Như thế chẳng ai điều tra ra được người báo tin là người nào.
Nếu lỡ điều tra ra thì chắc người đó là thần linh toàn trí toàn năng luôn quá.
Làm xong những thứ này, Lục Duyên nhẹ nhàng thở ra.
Sau đó hắn yêu cầu camera tiếp tục theo dõi Đồng Thư và Đồng Mộng Hàm, đợi người thần bí xuất hiện lần nữa thì hắn sẽ lại làm một người qua đường nhiệt huyết và đi báo cáo.
Những việc cần làm hắn đã làm kha khá.
Việc còn lại là phải tu luyện thật tốt, chẳng may vật dị hoá trong phòng thu nhận dưới đất thật sự bị thả ra ngoài thì hắn có thể góp một chút sức.
Hoàn tất mọi việc, Lục Duyên ngồi khoanh chân trên giường và bắt đầu tu luyện.
Ký túc xá hộ vệ Hồng Phong, phòng của Tư Thính Phong.
Bận rộn cả ngày, Tư Thính Phong mới được ngả lưng trên giường, mặt hắn lộ vẻ khổ sở.
Do tên A Duyên vào bộ phận người gác đêm làm rồi nên hắn thê thảm ghê gớm, hai tháng kế tiếp hắn chẳng có thời gian để nghỉ ngơi nữa.
Nỗi khổ trần gian là đây ư?
Tư Thính Phong càng nghĩ càng tức, định gọi điện nói chuyện với Lục Duyên.
Hắn vừa lấy di động ra thì thấy trên màn hình di động xuất hiện một ký hiệu lá thư rất lớn, che đi cả mấy ứng dụng khác của hắn.
Tư Thính Phong sửng sốt:
"Email?"
Bình thường làm gì có email nào kiêu ngạo đến độ chình ình một ký hiệu phong thư to tổ chảng trên màn hình thế đâu?
Tư Thính Phong chau mày, mở email trong ngờ vực.
Hắn vừa nhấn vào phong thư thì một hàng chữ đã nhảy ra ngoài:
"Xin xác nhận bên cạnh ngươi không có ai khác, tin tức sau đây vô cùng quan trọng"
Tư Thính Phong nhướng mày.
Vì ở trọ nên chỉ có một mình hắn, Đồng Mộng Hàm không có ở đây.
Thế nhưng là tin gì mà thần bí như vậy?
Hay có người đùa giỡn?
Tư Thính Phong nhướng mày, cảm thấy hơi hứng thú.
Hắn nhấn đồng ý, sau đó một bức thư nhảy ra ngoài.
Tư Thính Phong đọc thư.
Có điều trong lúc đọc, vẻ mặt vốn bình thường của hắn bỗng chốc trở nên hoảng hốt.
Hắn đang ngồi trên giường bỗng đứng phắc dậy:
"Cái gì? Mộng Hàm có liên quan đến dị hoá? Thậm chí đang âm mưu đoạt lấy vật dị hoá của người gác đêm? Trò đùa quái quỷ gì vậy? Tên khốn nào dám đùa thế này?"
Ngay tức khắc, hắn chết trân khi đọc tin phía dưới, lẩm bẩm:
"Lấy được tuyến đường tuần tra và lịch giao ca của hộ vệ Hồng Phong từ mình..."
Tư Thính Phong chớp mắt, hắn nhớ lại biểu hiện trước đây của Đồng Mộng Hàm thì dần dần nhíu mày.
Hắn vẫn không dám tin, sắc mặt cực kỳ khó coi:
"Sao thế được? Ta không tin! Ai viết cái này đây?"
Tư Thính Phong bất ngờ tắt điện thoại, mặt hiện lên về không yên.
Đúng lúc này, điện thoại chợt rung lên khiến Tư Thính Phong bừng tỉnh trong cơn ngơ ngác. Hắn thoáng nhìn qua màn hình, là Tư Thừa Tâm.
Tư Thính Phong nhấc máy.
Giọng nói nghiêm túc của Tư Thừa Tâm vang lên:
"Tư Thính Phong! Ngươi tiết lộ tuyến đường tuần tra và thời gian giao ca của hộ vệ Hồng Phong cho Đồng Mộng Hàm đúng không?"
Tư Thính Phong há to miệng:
"Thượng quan, ta..."
"Có đúng không?"
Giọng nói vừa nghiêm túc vừa lạnh lùng của Tư Thừa Tâm truyền đến.
Tư Thính Phong mím môi, sau đó gật đầu:
"Vâng, thượng quan"
Bầu không khí hơi im lặng, Tư Thừa Tâm hít một hơi thật sâu, từ từ lên tiếng:
"Được lắm, ngươi được lắm. Chuyện xử phạt ngươi để sau đi, giờ qua chỗ ta một chuyến"
Tư Thính Phong suy nghĩ rồi nói tiếp:
"Thưa thượng quan, chẳng lẽ có người nói Mộng Hàm âm mưu chiếm đoạt vật dị hoá sao ạ? Thượng quan, ngươi tin việc này ư? Không chừng có người đang đùa chúng ta"
"Có đùa hay không trong lòng ta hiểu rõ! Ta đã nhờ nhà khoa học trí võng xuất sắc nhất đế quốc để điều tra, người này dường như nắm giữ kỹ thuật khoa học tiến bộ hơn chúng ta rất nhiều, chúng ta hoàn toàn không thể xác định vị trí nguồn tin được phát ra! Nhân vật có trình độ khoa học kỹ thuật như vậy sao lại đùa được? Có lẽ lúc người đó đi ngang qua Đại Khải tinh phát hiện việc này cho nên mới nhắc nhở chúng ta chăng?... Đợi đã, nghe ngươi nói có vẻ ngươi cũng nhận được tin hả?"
Lúc này Tư Thừa Tâm mới sực nhận ra.
Tư Thính Phong tái mặt, những gì Tư Thừa Tâm vừa nói khiến cho tia hy vọng còn sót lại trong hắn biến mất hoàn toàn.
Hắc cảm giác cổ họng cực kỳ khô khốc, gật đầu:
"Vâng"
Có được sự xác nhận của Tư Thính Phong, Tư Thừa Tâm lại im lặng.
Sau đó giọng điệu của hắn càng nghiêm túc:
"Tóm lại, ngươi qua trước đi"
"Vâng"
Trong lúc Tư Thừa Tâm và Tư Thính Phong nói chuyện, ở trong một trang viên khác.
Cố An đọc mail trong điện thoại di động, cau chặt mày.
"Có người có ý đồ với vật dị hoá dưới lòng đất? Sẽ gây ra thay đổi bất thường vật dị hóa?"
Cố An nhớ lại thay đổi bất thường của A39 hôm nay, ánh mắt lóe lên, trong mắt hiện lên tia lạnh lùng.
"Chẳng trách hôm nay có thay đổi bất thường như vậy, thì ra là như vậy sao... Xem thông tin trên mail này, là một vị cường giả cấp Chiến Đế? Cường giả cấp bậc này cũng không đơn giản đấy... Nhà họ Đồng lại câu kết với loại cường giả này..."
Cố An hít một hơi thật sâu, sau đó chậm rãi nhắm hai mắt suy nghĩ.