Nhưng mà đây là chuyện không thể làm khác được, dù sao thì đế quốc Hồng Phong chỉ vỏn vẹn là một thế lực Chiến Đế mà thôi, vẫn còn thua xa những thế lực hùng mạnh ở tinh vực.
Cũng may Lục Duyên không có ý định dựa vào khoản tiền lương đó để tu luyện.
Tài nguyên của hắn dĩ nhiên là tự hắn kiếm được ở Khởi Nguyên Chi địa.
Ngoại trừ những phúc lợi này ra thì vẫn còn quà tặng là một căn biệt thự ở khu biệt thự Bạch Liễu, hằng năm sẽ được cấp phí sinh hoạt là mười tỷ Hồng Phong tệ.
Những thứ này với người bình thường mà nói sẽ rất quý giá, nhưng với chiến sĩ gen thì cũng chỉ có như vậy thôi, nhất là với một chiến sĩ gen cấp Chiến Vương như là Lục Duyên.
Tác dụng duy nhất chính là có vài điểm thuận lợi trong chuyện sinh hoạt mà thôi.
Lục Duyên hỏi thăm Lý Thanh Hòa, sau khi người kia đọc hợp đồng và chắc ăn không có vấn đề gì cả, Lục Duyên mới ký tên vào.
Ký tên xong, nụ cười trên mặt Cố An càng lúc càng lộ rõ, khó mà giấu đi được.
Hắn mở miệng cười nói:
"Hoan nghênh ngươi, trưởng lão Lục Duyên, sau này chúng ta chính là người một nhà"
Lục Duyên cười đáp:
"Hội trưởng Cố An khách sáo quá rồi"
"Thanh Hòa tới trước ngươi, nếu ngươi có bất cứ thắc mắc gì có thể hỏi Thanh Hòa. Dĩ nhiên nếu có gì đó không hiểu thì hỏi ta cũng được"
Cố An mỉm cười nói.
Lục Duyên thành thật gật đầu:
"Cảm ơn Cố hội trưởng, tôi sẽ hỏi nếu không biết"
"Ừm, Thanh Hòa, ngươi dắt trưởng lão Lục Duyên đi dạo xung quanh đi"
Cố An nhìn về phía Lý Thanh Hòa.
Lý Thanh Hòa đứng lên, chậm rãi xoay người, cười nói:
"A Duyên, chúng ta đi thôi"
Cố An nhìn hai người đi ra cửa, nụ cười càng thêm rạng rỡ.
"Ha ha ha! Hôm nay không ngờ có người đứng đầu bảng Thiên Kiêu là Lục Duyên lại dễ dàng trở thành người của Người gác đêm chúng ta. Ha ha ha, đám già trẻ lớn bé kia muốn tranh giành, tranh giành được với ta sao? Đến cả Thanh Hòa cũng đều là người của Người gác đêm chúng ta"
Cố An nhớ tới gì đó lại khoái chí lấy điện thoại ra gọi điện thoại.
Tút tút tút!
Rất nhanh sau đó, đầu dây bên kia bắt máy. Cố An bên này vô cùng phấn khởi, cười nói:
"Thừa Tâm đó hả, lão ca ta đây có một tin tốt muốn nói cho ngươi biết"
Ở trụ sở chính canh phòng Hồng Phong, Tư Thừa Tâm thoáng nhìn qua Tư Thính Phong đang báo cáo công việc lại khẽ phất tay ra hiệu cho hắn ngừng lại một chút.
Tư Thính Phong có hơi ngạc nhiên, sau đó không nói tiếp nữa, chỉ thoáng ngạc nhiên nhìn Tư Thừa Tâm.
Tư Thừa Tâm lập tức đứng lên nhìn về phía tòa cao ốc Người gác đêm cách đó không xa, cười nhạt nói:
"Lão Cố, có tin gì tốt khiến ngươi vui vẻ như thế?"
Cố An cong khóe môi, thở hắt một hơi:
"Thực ra cũng không có gì, không phải Thừa Tâm ngươi cũng biết rồi sao? Thanh hòa là trưởng lão vinh dự của Người gác đêm bọn ta, mà mối quan hệ giữa Lục Duyên và Thanh Hòa lại tốt như vậy, hôm nay đã tới trụ sở chính Người gác đêm của bọn ta cũng định trở thành trưởng lão vinh dự của Người gác đêm giống như Thanh Hòa. Haiz... Ta thấy hai người họ có mối quan hệ tốt như vậy cũng không nỡ tách hai người họ ra, cho nên cũng phải đồng ý. Bây giờ Lục Duyên đã là trưởng lão vinh dự của Người gác đêm bọn ta rồi"
Nụ cười trên mặt Tư Thừa Tâm bỗng đông cứng lại, cả người dâng trào từng cơn thịnh nộ.
Rắc....
Tay của hắn không cẩn thận mà dùng sức, điện thoại đi dộng bị bóp nát.
Tư Thừa Tâm hít một hơi thật sâu, quay đầu nhìn cháu trai của mình, nở nụ cười hiền lành.
Tư Thính Phong thấy Tư Thừa Tâm bỗng cười lại cảm thấy có hơi thắc mắc, mở miệng nói:
"Quan trưởng? Có chuyện gì không? Thấy ngươi hình như đang rất vui?"
"Ha ha... Dĩ nhiên là ta rất vui rồi"
Tư Thừa Tâm cong khóe môi, khẽ nghiến răng nghiến lợi mà nói.
Hắn nói đây ẩn ý:
"Thính Phong à, ta bảo ngươi đi mời thằng nhóc Lục Duyên đó tới gia nhập thủ vệ Hồng Phong của chúng ta, ngươi mời rồi chưa?"
Tư Thính Phong sửng sốt, sau đó cười nói:
"Ta mời rồi, nhưng mà hình như A Duyên nói hắn còn chưa tốt nghiệp, tạm thời không muốn nghĩ tới vấn đề này. Ta thấy A Duyên vẫn còn bốn năm nữa mới tốt nghiệp, thấy cũng không cần vội nên định qua thêm một thời gian nữa sẽ lại mời hắn"
"Ha ha... Không cân, không cần mời nữa"
Tư Thính Phong sửng sốt, mặt đầy thắc mắc nhìn Tư Thừa Tâm. Hắn biết rõ, Tư Thừa Tâm cực kỳ coi trọng Lục Duyên, lúc nào cũng đều muốn Lục Duyên gia nhập vào thủ vệ Hồng Phong.
Tư Thính Phong dĩ nhiên cũng có thể hiểu được chuyện này, dù sao thì bây giờ Lục Duyên là người đứng đầu bảng Thiên Kiêu, một thiên tài như vậy có ai mà không muốn có chứ?
Sao lại bỗng nói không cần mời nữa rồi?
Tư Thính Phong có hơi thắc mắc, hỏi:
"Tại sao?"
"Tại sao? Ha ha.. Vì người ta đã gia nhập Người gác đêm rồi, chờ tới lúc ngươi mời thì món đã nguội mất rồi"
Tư Thừa Tâm khẽ nghiến răng nghiến lợi, nụ cười trên mặt có hơi hiểm ác.
Bây giờ thì Tư Thính Phong mới phản ứng lại kịp, trán cũng toát mồ hôi lạnh, trong lòng ngập tràn chua xót.
Đậu xanh! Tên A Duyên chết tiệt này, như thế không phải là đang lừa ta sao?
Toi rồi!