Vừa bước vào khu ký túc xá, Lục Duyên đã thấy Tư Thính Vũ đang nghỉ ngơi trên ghế sô pha, nàng ấy mặc một bộ quần áo ở nhà rộng rãi, che đi thân hình hoàn mỹ của mình.
Nhưng ngoài Tư Thính Vũ ra, Lục Duyên còn bắt gặp cả Lý Thanh Hòa.
Lục Duyên sửng sốt một chút, sau đó nở nụ cười:
"Thanh Hòa tỷ, sao ngươi lại ở đây?"
Lý Thanh Hòa liếc Lục Duyên rồi nói:
"Sao nào? Ngươi không vui khi thấy tỷ ở chỗ của đạo sư xinh đẹp của ngươi à?"
Lục Duyên tối sầm mặt, ho khan một tiếng rồi nghiêm túc nói:
"Sao lại vậy được, chẳng phải ta nên vui về hơn mới đúng chứ?"
Lý Thanh Hòa mở to mắt kinh ngạc, ngay cả Tư Thính Vũ cũng trừng mắt nhìn Lục Duyên:
"Nói năng vớ vẩn"
Ôi trời, hai người này nói cái hiểu ngay ư?
Lục Duyên giật giật khóe miệng, cười khan nói:
"Ta đùa thôi ấy mà, Thanh Hòa tỷ, sao ngươi đột nhiên lại muốn tới đây?"
Nằm ườn trên lưng Tư Thính Vũ như một con cá muối, Lý Thanh Hòa nói:
"Không hề đột ngột, chẳng phải ta vừa mới từ bên ngoài trở về sao? Tần suất dị hóa ở các thành phố gần đây tăng lên rất nhiều so với trước kia. Ta mệt quá nên mới đến tìm Vũ siêu hung dữ để thư giãn đấy chứ"
Thư giãn? Thư giãn thế nào cơ?
Lục Duyên kinh ngạc nhìn Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ.
Sau đó, hắn chợt nghĩ đến một tin tức khác Lý Thanh Hòa nói khi nãy.
"Tần suất dị hóa đã tăng lên rất nhiều? Tại sao?"
"Ai mà biết? Ta cũng rất rối rắm đây này, gần đây cứ bận đi công tác. À đúng rồi, hiện tượng biến dạng này rất giống với lần mà chúng ta gặp được tên Tiết Nhân kia lúc còn ở Tây Lê thành, lần đó không phải ngươi nói Phệ Hồn Châu của tên Tiết Nhân ấy là được người khác cho sao? Cũng không biết rốt cuộc là ai, cho tới giờ cũng không có tìm ra được"
Lý Thanh Hòa vừa thở dài vừa nói.
Lục Duyên thoáng suy nghĩ, cười nói:
"Thanh Hòa tỷ, kế tiếp nếu có xảy ra hiện tượng biến dạng thì để ta đi cùng với ngươi, sao hả?"
Nếu bây giờ hiện tượng biến dạng xảy ra khá nhiều như thế, vậy khả năng để hắn có thể hấp thụ hơi thở lạ lùng và cơ hội tiếp xúc với hiện tượng biến dạng đó sẽ càng cao hơn.
Cộng thêm thực lực hiện tại của hắn, quả thật cũng được coi là không phải yếu nữa rồi.
Mặc dù có thể tu luyện kỹ năng linh thiêng và kỹ thuật cơ thể ở trong trường để tiếp tục tăng sức chiến đấu, nhưng mà với tình hình hiện tại, Lục Duyên cảm thấy có thêm nhiều cơ hội đi tiếp xúc với hiện tượng biến dạng cũng là một lựa chọn rất tốt.
Nghe Lục Duyên ý kiến, Lý Thanh Hòa sửng sốt, sau đó nhìn qua hắn rồi nói:
"Ngươi cũng muốn làm thêm giờ? Ngươi vẫn còn chưa có tốt nghiệp đâu đó, làm sao lại nghĩ không thông như vậy hả?"
Sắc mặt Lục Duyên tối sầm lại. Người này, sao lúc nào cũng đều nghĩ tới chuyện lười nhác thế này?
Hắn vội ho khan một tiếng, mở miệng nói:
"Chỉ là ta khá tò mò với chuyện dị hóa mà thôi"
Lý Thanh Hòa ngẫm nghĩ một chút, nhìn qua Tư Thính Vũ ở bên cạnh, nói:
"Ngươi là học sinh của Đại Hung Vũ, đạo sư của ngươi đồng ý chưa?"
Từ nãy đến giờ Tư Thính Vũ vẫn luôn im lặng, lúc này mới cười nói:
"Dựa vào thực lực hiện tại của A Duyên, kì thực ta đã không còn gì để dạy hắn nữa rồi.
A Duyên đã là Chiến Vương rồi nhỉ? Sau này tự mình tu luyện là được rồi"
Nghe Tư Thính Vũ nói thế, Lý Thanh Hòa có hơi kinh ngạc, hai mắt mở to nhìn Lục Duyên:
"Cuối cùng ngươi đã là Chiến Vương rồi à? Nhanh vậy sao!"
Trước đó, Lý Thanh Hòa vẫn luôn bận bịu chuyện dị hóa, cũng đã mấy ngày rồi không có tới Khởi Nguyên Chi địa, bây giờ lại hoàn toàn không biết thực lực hiện tại của Lục Duyên đã đạt tới trình độ này rồi.
"Ừm, vừa mới đột phá"
Lục Duyên cười.
Lý Thanh Hòa nhìn Lục Duyên với ánh mắt quỷ dị:
"Tiêu rồi tiêu rồi, biết được thực lực hiện tại của Duyên đệ đệ thì có lẽ lão già kia lại sẽ bắt đầu lôi kéo cho xem"
Tư Thính Vũ đang cười cũng dừng lại, trên mặt bày ra một về bất lực:
"Ừm... A Duyên, bây giờ ngươi ra ngoài một chuyến thật cũng là một chuyện rất tốt:
Lục Duyên lẳng lặng gật đầu đồng tình.
"Vậy được, bây giờ ngươi với tỷ tỷ ta đi tới trụ sở chính Người gác đêm một chuyến đi"
Lý Thanh Hòa đứng lên quay ra sau bóp lấy khuôn mặt nhỏ của Tư Thính Vũ, nở nụ cười xấu xa, nói:
"Em gái nhỏ, tỷ tỷ ta đi rồi thì ngoan ngoãn ở nhà chờ ta nha"
Tư Thính Vũ bất lực xoa xoa mặt mình, trừng mắt liếc Lý Thanh Hòa.
Lục Duyên:
Hắn đưa mắt nhìn thẳng, làm như không nhìn thấy gì cả.
Ừm... Mặc dù trong lòng cũng bắt chước có chút kích động.
Lục Duyên đi theo Lý Thanh Hòa cùng rời khỏi ký túc xá của Tư Thính Vũ, sau đó cả hai tận dụng chiếc xe thể thao của Lý Thanh Hòa mà chạy tới một tòa nhà cao ốc màu đen ở trung tâm thủ đô.
"Tới rồi, xuống xe!"
Lý Thanh Hòa dắt Lục Duyên xuống xe, đi về phía tòa nhà cao ốc.
Tiến về phía cửa cầu thang chính, Lục Duyên ngẩng đầu nhìn tòa cao ốc này, có chút kinh ngạc trước khí thế của trụ sở chính người gác đêm.
Hắn đi theo Lý Thanh Hòa, cả hai nhanh chóng vào bên trong tòa cao ốc.
Bên trong này người đến kẻ đi tấp nập, Lục Duyên đảo mắt nhìn qua một lượt, hầu hết mọi người ở đây đều là chiến sĩ gen, có linh lực.
Dĩ nhiên cũng có người bình thường, chính là nhân viên tiếp khách.
Mà nhân viên tiếp khách cũng vẫn rất xinh đẹp.