Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 610: Gen Hệ Không Gian.




Suy cho cùng, sức mạnh mà Lục Duyên thể hiện không phải là thứ mà vương giả trời sinh bình thường có thể làm được.

Đặc biệt là cảm giác đè nén đó, thậm chí còn mạnh hơn cả Eimen.

Nếu không phải trước giờ Eimen luôn thể hiện sức mạnh của mình, thì họ sẽ nghiêng về phía Lục Duyên nhiều hơn.

Cũng giống như Anastasia.

Lục Duyên và Eimen không bị ảnh hưởng bởi những cuộc thảo luận sôi nổi cũng như những suy đoán và ánh mắt của nhiều thiên tài trong quảng trường.

Lục Duyên nhìn Eimen từ trên cao bước xuống, nhoẻn miệng cười một cái rồi nói:

"Đã như thế thì càng tốt, tiết kiệm thời gian của ta"

Trận chiến giữa hai người đã được thiết lập, trên không trung của quảng trường, võ đài lại một lần nữa hiện ra.

Lần này võ đài còn to hơn lần trước, tiếng hô hào trong trận chiến càng thêm vang dội, Lục Duyên cảm thấy lỗ tai ù đi, trong lòng có chút khó chịu.

Hắn hoàn toàn không ngờ được, ý chí của Khởi Nguyên Chi địa lại còn có thiên phú làm DI.

Lục Duyên và Eimen xuất hiện trên võ đài.

Những người xem bên dưới đột nhiên hô lên.

"Eimen!"

"Lục Duyên!"

Mọi người cố gắng hết sức hét lên tên thiên kiêu mà họ ủng hộ, hòng áp đảo đối phương.

Nhưng rõ ràng là người ủng hộ Lục Duyên kém hơn, tiếng hô cũng nhanh chóng bị át đi.

Trước bia đá, Dạ Dạ nghe tiếng hô hào, nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sau đó khơi dậy linh lực, hét lớn:

"A Duyên! Cố lên!"

m thanh cực lớn đã áp đảo những người ủng hộ Eimen ngay lập tức.

Tiểu Bạch bên cạnh trợn mắt ngoác mồm nhìn Dạ Dạ như gặp phải ma, cái đuôi trắng muốt khẽ đung đưa phía sau cũng dựng đứng lên.

Đây không phải là công chúa điện hạ cái gì cũng không quan tâm, hơn nữa còn có chút ngây ngô dễ thương nhà mình!

Công chúa điện hạ của ta đâu rồi? Ai nói cho ta biết đi!

Giọng nói của Dạ Dạ lớn đến nỗi ngay cả những chiến sĩ gen gần đó cũng nhìn nàng một cách kỳ lạ.

Trong nhóm đám dạ mị, Chyzh và người tên Nina đều nhìn Lục Duyên, khẽ lẩm bẩm gì đó đại loại như "đối thủ cạnh tranh"

Ngược lại, Anastasia lại có vẻ thích thú nhìn Dạ Dạ sau khi hét lên một tiếng rồi im lặng, nàng nói nhỏ:

"Người phụ nữ thú vị"

Dạ Dạ hoàn toàn không quan tâm đến ánh mắt của người thường, trong lòng nàng, những người xa lạ khác chỉ là củ khoai tây, hoặc là củ cải.

Nhưng ánh mắt kỳ lạ của Tiểu Bạch khiến khuôn mặt xinh đẹp bình thản của Dạ Dạ hơi đỏ lên, nàng quay đầu lại, lấy dáng vẻ uy nghiêm của công chúa, hung hăng trừng mắt nhìn nàng ta:

"Tiểu Bạch, nhìn ta như thế làm gì?"

Tiểu Bạch bị trừng một cái, cảm thấy thoải mái, nàng ho khan một tiếng, vội vàng nói một cách nghiêm túc:

"Công chúa điện hạ, tha thứ cho ta thất lễ, không có gì cả!"

Dạ Dạ khẽ gật đầu, cũng chẳng nói gì thêm, chỉ ngẩng đầu nhìn thân ảnh trên bầu trời.

Trên võ đài, Lục Duyên cũng nghe thấy tiếng Dạ Dạ, hắn không khỏi ngẩn ra một hồi, có chút kinh ngạc nhìn Dạ Dạ phía dưới võ đài.

Sau đó khóe miệng hắn cong lên, lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

Hắn quen biết Dạ Dạ ở thế giới hiện thực đã gần hai năm, tính thời gian ở Khởi Nguyên thì cũng đã gần mười năm.

Lục Duyên tự nhận rằng hắn hiểu rất rõ tính cách của Dạ Dạ.

Dường như ngoài đồ ăn ngon thì nàng chẳng để ý đến thứ gì cả, nhưng lúc này Lục Duyên lại không ngờ, nàng sẽ cổ vũ cho hắn.

Nhìn thấy nụ cười trên mặt Lục Duyên, Eimen nhoẻn miệng cười, tay phải cảm một trọng kiếm, tay trái nắm chặt thành nắm đấm:

"Đó là người phụ nữ của ngươi à? Còn cổ vũ cho ngươi nữa, nhưng mà đáng tiếc, nàng ta sẽ thất vọng thôi"

Khí tức mạnh mẽ nổi lên, giống như cuồng phong gầm thét, cuồn cuộn trên võ đài.

Mái tóc đen của Lục Duyên tung bay trong khí tức cuồng phong đó, hắn cười:

"Thất vọng thì không, ngươi không phải đối thủ của ta"

"Hữm?"

Eimen nheo mắt, rồi đột nhiên mỉm cười:

"Vậy sao? Ta không tin"

"Tin hay không tùy ngươi"

Lát sau, khi thời gian chuẩn bị kết thúc, Lục Duyên định di chuyển không gian, nhưng hắn lại kinh ngạc phát hiện không gian xung quanh Eimen cực kỳ ổn định, nếu muốn phá vỡ không gian và dịch chuyển tức thời, đối với người có gen cấp hoàng như Lục Duyên mà nói không phải là không thể, chỉ là có hơi phí sức một chút.

Chiến kỹ không gian loại phong tỏa?

Thấy Lục Duyên hơi kinh ngạc, Eimen cười:

"Chiến kỹ hệ không gian, không chỉ có mình ngươi mới có đâu..."

Trong lúc nói, bàn chân Eimen đạp lên mặt đất.

Âm!

Võ đài rung chuyển dữ dội như một trận động đất, mặt đất chỗ hắn bị nứt ra và trũng xuống, còn hắn cũng biến mất khôi chỗ đó.

Lát sau, thân ảnh của Eimen xuất hiện bên cạnh Lục Duyên.

Trên người Eimen mang theo những vệt sáng màu tím, trên đó cũng có những đốm sáng pha lê màu trắng bạc, hắn nắm chặt trọng kiếm, chém về phía cổ Lục Duyên.

Lục Duyên nheo mắt lại, ánh sáng vàng nhạt xẹt qua trong đôi mắt đen láy, khí tức dâng trào.

Sau đó, Lục Duyên nâng trọng kiếm trong tay lên chặn phía trước thanh trọng kiếm trắng bạc lập lòe những luồng sáng màu tím của Eimen.

Keng!

Tiếng kim loại va chạm vang lên, sóng khí đáng sợ mang theo một luồng kiếm khí mãnh liệt lan tỏa ra bốn phương tám hướng, rơi xuống quang tráo ở rìa của võ đài.

Âm ầm ầm!

Quang tráo nhấp nháy liên tục, xuất hiện những vết nứt, sau đó các vết nứt cũng biến mất với tốc độ rất nhanh.