Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 593: Hoàng Huynh.




Một kẻ đứng gần chót bảng Thiên Kiêu mà khiến cho Dạ Tĩnh tức giận đến thế ư?

Queri nhướng mày, khẽ cười một tiếng:

"Thật thú vị, tiểu thư Chyzh có muốn đi xem không?"

Chyzh hơi nheo mắt, nở nụ cười nghiền ngẫm:

"Dù sao người Lục Duyên muốn khiêu chiến là ta, hoàng tử Dạ Tĩnh ra mặt vì ta, đương nhiên ta phải đi xem rồi"

Là chủng tộc hùng mạnh có quan hệ thông gia với phần lớn chủng tộc ở tinh vực Bạch Vân, năng lực tình báo của họ cao cũng là điều dễ hiểu.

Chyzh rất rõ mối quan hệ giữa Lục Duyên, Dạ Dạ và Dạ Tĩnh là thế nào.

Thậm chí Lục Duyên còn được Chyzh liệt vào danh sách ứng cử viên làm bạn đời của mình.

Lúc Lục Duyên còn ở hạng 98 đã bị khiêu chiến rất nhiều lần nhưng chưa từng thua, hơn nữa đều thắng một cách áp đảo. Điều này cho thấy thực lực của hắn mạnh hơn rất nhiều so với thứ hạng.

Ban đầu Chyzh vốn không định tiếp xúc với Lục Duyên, nào ngờ hắn lại là người chủ động khiêu chiến nàng.

Điều này khiến người luôn được cưng chiều như Chyzh không mấy dễ chịu.

Có điều nàng không ngờ Dạ Tĩnh phản ứng lớn như vậy.

Xem ra Dạ Tĩnh bị Dạ Dạ đè đầu hơn rất nhiều.

Chyzh nheo mắt, chuyển tên Dạ Tĩnh từ hàng trước xuống hàng dưới trong danh sách chọn bạn đời do nàng chuẩn bị.

Nàng không thích đàn ông dễ nổi giận và bồng bột, vì đó là biểu hiện của sự hèn yếu.

Nghe được câu nói này, những thiên tài trong tiệc trà đều đứng lên dự định vào truyền tống trong phòng khách để đến Bạch Vân thành.

Mà Chyzh thì dời thời gian khiêu chiến về hai giờ sau.

Để Dạ Tĩnh thử năng lực của Lục Duyên trước thế nào hãng tính.

Bạch Vân thành, Lục Duyên hơi nhíu mày, sợi tơ màu vàng kết nối chiến văn với bảng Thiên Kiêu biến mất không thấy nữa.

Dạ Dạ thấy thế bèn hỏi:

"Dời à?"

Lục Duyên gật đầu:

"Nhưng dời không lâu, hai tiếng thôi"

Tiểu Bạch bên cạnh im lặng, một lúc sau mở miệng với về nghiêm túc:

"Thiếu gia Lục Duyên, thật ra ngươi nên khiêu chiến người khác thay vì chủng tộc Dạ MỊ"

Lục Duyên sửng sốt:

"Tại sao?"

Tiểu Bạch giải thích:

"Vì mỗi một thiên tài Dạ Mị đều được một số thiên tài khác theo đuổi, những người này theo đuổi một cách điên cuồng, thậm chí sẽ ghi hận ngươi"

Lục Duyên sửng sốt, về mặt hơi quái dị:

". Chẳng phải bảng Thiên Kiêu được lập ra để khiêu chiến sao? Ta chỉ khiêu chiến bình thường thôi mà họ cũng nhắm vào ta à?"

Tiểu Bạch nói một cách nghiêm túc:

"Những kẻ theo đuổi này muốn thể hiện cho Dạ Mị thấy nên sẽ không quan tâm khiêu chiến có bình thường hay không đâu. Đối với họ, ngươi là một lý do hoàn hảo giúp họ để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng Dạ Mị"

Lục Duyên hết hồn.

Những người theo đuổi đó điên cuồng như vậy sao?

Hay là do Dạ Mị thu hút quá?

Lục Duyên bất chợt nghĩ đến lúc nhìn thấy Anastasia tại tửu lâu Ngọ Dạ, sức hấp dẫn của nàng thật kinh khủng.

Nhưng có đến mức đó đâu...

Đừng nói hắn xui xẻo vậy chứ?

Lục Duyên cảm thấy hơi chột dạ.

Lục Duyên cười tỏ vẻ khó xử:

"Đề đạt thì đã đề đạt rồi, đối phương cũng đã đồng ý, không thay đổi nữa"

Cho dù có thật sự gặp phải cái tên Chyzh dai như đỉa kia, Lục Duyên cũng cảm thấy mình không cần quá hoảng, thực lực của hắn bây giờ hẳn là đủ để đối phó.

Dạ Dạ nói:

"Vậy chúng ta chờ ở đây một lúc đi"

Ba người đứng trên quảng trường trò chuyện.

Không lâu sau, đột nhiên có một con Hắc Ưng khổng lồ bay tới, đáp xuống quảng trường, khí tức mạnh mẽ tràn ra.

Tất cả mọi người đang có mặt trên quảng trường đều nhíu mày, kinh ngạc nhìn về phía Hắc Ưng.

Bạch Vân thành nghiêm cấm chiến đấu, mà kẻ đến này lại vô tư phô trương khí tức của mình, bộ dạng hùng hổ như muốn đánh người, quả là kỳ lạ.

Đám ba người Lục Duyên đang trò chuyện cũng cảm nhận được luồng khí tức này.

Mắt Tiểu Bạch lóe lên kinh ngạc, mà Dạ Dạ thì mắt sáng lên, quay đầu nhìn về nơi tỏa ra luồng khí tức đó.

Thấy Miêu nhân từ trên lưng Hắc Ưng nhảy xuống, Tiểu Bạch ngạc nhiên nói:

"Công chúa điện hạ, là hoàng tử Dạ Tĩnh"

Dạ Dạ khẽ gật đầu:

"Ùn Lục Duyên nghe hai người nói vậy, nhìn Miêu nhân vừa đáp xuống đất tràn đầy kinh ngạc:

"Hoàng tử? Dạ Dạ, đây là huynh đệ của ngươi?"

Dạ Dạ nhẹ giọng nói:

"Là hoàng huynh của ta"

Ngừng một lát, nàng nói thêm:

"Là hoàng huynh cùng cha khác mẹ của ta"

Lục Duyên mở miệng cười nói:

"Đừng nói là hắn nghe nói ngươi ở đây nên tới tìm ngươi nhé? Có điều, nhìn dáng vẻ của hắn, hình như hơi nóng nảy?"

Dạ Dạ nhíu mày, cũng hơi nghi hoặc:

"Quan hệ giữa ta với hoàng huynh không tốt, hắn sẽ không tìm ta mới đúng"

Lục Duyên ngây người nhìn Dạ Dạ một cái.

Tiểu Bạch ở bên cạnh nhỏ tiếng giải thích cho hắn:

"Vì thiên tư của công chúa điện hạ cao hơn, được tiên tổ và bệ hạ sủng ái, hoàng tử Dạ Tĩnh đố kị với công chúa điện hạ"

Lục Duyên bừng tỉnh, thấy hình như quan hệ huynh đệ tỷ muội trong hoàng thất quả thật thường có đủ loại vấn đề.

Ngay như ở chính Hồng Phong đế quốc, kỳ thật Tư Thính Phong và Tư Thính Lôi cũng chẳng hợp nhau gì, thiên tư hai người không hơn kém nhau bao nhiêu, nhìn nhau cũng không mấy thuận mắt.

Ngược lại quan hệ giữa hai hoàng nữ Tư Thính Tuyết và Tư Thính Vũ này lại rất tốt, chỉ có điều hai người họ là chị em ruột thịt cùng một mẹ sinh ra, quan hệ tốt cũng là điều bình thường.