Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 589: Khiêu Chiến Bảng Thiên Kiêu.




Dạ Dạ nghe xong thì đôi mắt sáng lên, nàng gật đầu:

"Đi chứ! Cuối cùng ngươi cũng chịu tăng thứ hạng rồi! Với thực lực của ngươi thì có khi sẽ giành hạng nhất luôn đấy"

Hiện tại vị trí Dạ Dạ đã tới hạng thứ 22, chờ khi tu vi của nàng đạt đến chiến tôn viên mãn, chắc sẽ có hi vọng tiến vào top mười.

Thật vậy, theo như kinh nghiệm chiến đấu đúc kết được từ những lần đấu với Lục Duyên, nàng có thể chắc chắn ít nhất chiến lực của hắn sẽ được hạng ba bảng Thiên Kiêu.

Thậm chí còn có hi vọng đứng đầu bảng.

Lục Duyên cười bảo:

"Vậy chúng ta gặp nhau ở đại sảnh truyền tống của Bạch Vân thành nhé, ta tới ngay đây"

"ừ"

Bạch Vân thành, ở bên ngoài đại sảnh truyền tống.

Lục Duyên vừa đi ra đã nhìn thấy hai miêu nhân một đen một trắng vô cùng xinh đẹp ở bên kia đường.

Những chiến sĩ gen ngang qua nhìn thấy Dạ Dạ đều không kiểm được quay đầu nhìn nàng thêm lần nữa, sau đó nói nhỏ với người đi cùng mình.

Lục Duyên nghe loáng thoáng được vài từ.

"Người đó... là công chúa Dạ Dạ hả?"

"Hình như đúng là công chúa điện hạ hạng thứ 22 trên bảng Thiên Kiêu rồi"

Vì Dạ Dạ điên cuồng đấu hạng suốt thời gian qua, bây giờ đã tới hạng 22 nên số người biết nàng nhiều hơn hẳn lúc trước.

Gần như toàn bộ chiến sĩ gen Bạch Vân thành đều biết nàng.

Một bộ phận thiên tài trong số đó còn xem Dạ Dạ là mục tiêu.

Ngay cả Rebecca đôi khi cũng thán phục thực lực mạnh mẽ của nàng.

Biết được Lục Duyên và Dạ Dạ quen biết nhau, Rebecca còn muốn nhờ Lục Duyên xin chữ ký của Dạ Dạ cho mình nữa.

Hơn nữa, bây giờ Dạ Dạ tu luyện chăm chỉ hơn lúc trước rất nhiều, nghe bảo nàng cũng muốn có thứ hạng cao trên bảng Thiên Kiêu.

Dường như Lục Duyên đã hiểu được vai trò của người dẫn đường mà tổ tiên Dạ Dạ từng nói.

Một thiên tài hùng mạnh sẽ là động lực thúc đẩy những người khác tiến bộ hơn.

Chắc cũng na ná tầm ảnh hưởng của thần tượng nhỉ?

Lục Duyên đắn đo không biết có nên tìm cơ hội đưa Dạ Dạ đến gặp mặt Rebecca một lần không.

Chắc Rebecca sẽ vui lắm đây.

Đương nhiên, tốt nhất vẫn nên bảo nàng chuẩn bị vài món ngon cho Dạ Dạ rồi, nếu vậy Dạ Dạ sẽ cởi mở hơn.

Lục Duyên vừa nghĩ vừa đi về phía Dạ Dạ và Tiểu Bạch.

Hai người nhìn thấy Lục Duyên. Tiểu Bạch vẫn giữ sự nghiêm túc và kính trọng thường ngày:

"Thiếu gia Lục Duyên"

Dạ Dạ nhìn Lục Duyên, trong đôi mắt đen mang theo vẻ mong chờ.

Lục Duyên lấy mấy hộp đồ ăn ra:

"Đây là vài đặc sản của đế quốc Hồng Phong, ngươi mang về ăn thử"

Dạ Dạ gật đầu rồi cất hộp đồ ăn đi.

Sau đó, nàng triệu hồi Dạ Thiên Tiêu ra.

Nó vừa hiện hình đã xù lông nhìn Lục Duyên.

Lại là tên loài người giống đực này!

Nó bị tên con người giống đực này cưỡi nhiều lần lắm rồi!

Nhưng sau khi được Dạ Dạ trấn an, Dạ Thiên Tiêu nhanh chóng ngoan ngoãn trở lại, thế là Lục Duyên lại được cưỡi nó.

Ba người cưỡi Dạ Thiên Tiêu phóng lên cao và bay về phía quảng trường trung ương.

Đến quảng trường trung ương, Dạ Dạ ra hiệu cho Dạ Thiên Tiêu đáp xuống đất. Tất cả những người thuộc các thế lực có mặt tại quảng trường đều chú ý tới họ.

Mọi người nhìn nhau, ai cũng kinh ngạc:

"Công chúa Dạ Dạ? Hôm nay nàng có lịch khiêu chiến sao?"

"Sao lại thế, trận khiêu chiến tiếp theo của công chúa Dạ Dạ sẽ diễn ra vào ngày mốt, đối thủ là tiểu hoàng tử Meredith của đế quốc Carol mà. Sao bây giờ nàng lại tới đây?"

"Hữm? Bên cạnh công chúa Dạ Dạ có phải là Lục Duyên đứng hạng 98 không?"

Lúc này, Lục Duyên leo xuống tấm lưng rộng của Dạ Thiên Tiêu. Có người nhìn thấy hắn.

"Hình như là hắn thật kìa? Nhưng sao hắn cũng đến đây? Lâu rồi hắn không đấu hạng với ai kể từ khi khiêu chiến Bạch Lân mà đúng không? Bao lâu rồi nhỉ?"

"Đúng vậy, Bạch Lân đã tới hạng 34 rồi, nay cuối cùng vị thiên tài loài người này cũng muốn khiêu chiến à?"

Sau khi nhìn thấy Lục Duyên, tai mắt của các thế lực đều vô cùng kích động.

Vì hắn đã thể hiện ra thực lực đáng sợ của mình ngay trong lần đầu tiên khiêu chiến Bạch Lân.

Không ít người trong số bọn họ kết luận lúc đó Lục Duyên có thể tiến vào top 30.

Nhưng điều khiến cho tất cả mọi người đều khó hiểu là sau khi khiêu chiến xong, Lục Duyên trông như bị cụt hứng, không đến khiêu chiến nữa.

Khi hắn vẫn còn lộ diện, ban đầu còn có thiên tài định thách đấu hắn sau khi hoàn thành tư cách khiêu chiến.

Nhưng qua vài lần khiêu chiến và bị Lục Duyên giết chết trong nháy mắt, trong giới thiên tài nhỏ hẹp này, ai cũng biết con người hạng thứ 98 này khá khó nhằn. Dần dần không có người nào khiêu chiến hắn nữa.

Lục Duyên vững vàng đứng ở vị trí thứ 98, không một ai dao động nổi.

Dù thế, biểu hiện đây chấn động của hắn lúc trước vẫn còn để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng những thế lực. Thế cho nên Lục Duyên vừa xuất hiện là bọn họ nhớ ra hắn ngay.

Tất cả mọi người đều có chút chờ mong, chờ mong Lục Duyên sẽ tiếp tục khiêu chiến.

Rất nhanh, dưới cái nhìn chăm chú của những thế lực, Lục Duyên và hai người kia đi tới trước bia đá bảng Thiên Kiêu.

Đã có kinh nghiệm khiêu chiến lần đầu nên Lục Duyên không còn thấy lạ lẫm nữa.