Sau năm mươi hai ngày, Lục Duyên mới rời khỏi Khởi Nguyên Chi địa.
Trong năm mươi hai ngày này, Lục Duyên đã hấp thu khoảng hai mươi tư vạn linh tinh lục giai, độ tôi luyện của Đại Địa Linh Thể đạt tới hai mươi tám phần trăm.
Dựa theo kinh nghiệm tôi luyện biết bao nhiêu gen siêu phàm của Lục Duyên, có lẽ cần khoảng hơn một trăm vạn linh tinh lục giai để tôi luyện viên mãn Đại Địa Linh Thể.
Cái này nằm trong phạm vi Lục Duyên có thể tiếp nhận.
Nếu như có thể duy trì tốc độ này, Lục Duyên tu luyện ở cấp chiến tôn vẫn rất nhanh.
Mỗi một gen cấp hoàng có thể được tôi luyện viên mãn sau khoảng sáu đến bảy lần tiến vào Khởi Nguyên Chi địa, tính theo thời gian mà cấp chiến tôn có thể ở trong Khởi Nguyên Chi địa và thế giới hiện thực, một lần tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa mất chừng mười ngày, sáu lần thì cũng tương đương với khoảng hai tháng.
Hiện tại hắn đang có năm gen cấp hoàng, khoảng chừng mười tháng là có thể tôi luyện viên mãn hết tất cả số gen này?
Đương nhiên, đây chỉ là kết quả dự tính dựa trên tình huống lý tưởng nhất thôi, giống như gen siêu phàm Không Gian Chi Môn và Cơ Giới Chi Vương vậy, nếu muốn tôi luyện đến viên mãn thì cần nhiều linh tinh hơn, tự nhiên cũng mất nhiều thời gian hơn.
Đại khái cần hơn một năm, Lục Duyên mới có thể tôi luyện toàn bộ gen cấp hoàng của mình đến viên mãn.
Tốc độ này đã được xem như là cực nhanh.
Phải biết rằng, có thể đột phá đến cấp chiến tôn trong vòng sáu năm học ở Thiên Tài Doanh thì đã coi như là thuận lợi tốt nghiệp.
Mà Lục Duyên lại có thể đột phá đến cấp chiến vương trong vòng hai năm nhập học, đã được cho là tốc độ tiến bộ quá khủng khiếp rồi.
Đến tận lúc đó, Lục Duyên mới khoảng hai mươi tuổi.
Hai mươi tuổi đột phá đến chiến vương, Thanh Hòa tỷ và đạo sư năm đó cũng chỉ đạt được tốc độ này thôi.
Có điều, thời gian thức tỉnh của các nàng sớm hơn so với Lục Duyên, mười sáu tuổi đã thức tỉnh.
Mà Lục Duyên là mười tám tuổi.
Trên thực tế, thời gian tu luyện của Lục Duyên ít hơn các nàng hai năm.
Hiện tại điều khiến Lục Duyên đau đầu là, bời vì tu vi của hắn không ngừng được nâng cao, cho nên sau mỗi lần tiến hóa gen siêu phàm, chỉ sợ thời gian hơn để bổ sung đầy độ rèn luyện sẽ càng ngày càng lâu, sau này thời gian đột phá cũng phải lâu hơn.
Hiện tại mới là cấp hoàng mà đã cần nhiều thời gian như vậy, thế đợi đến lúc gen cấp đế, gen cấp thánh, hoặc thậm chí là gen cấp thần thì sao?
Lục Duyên cảm thấy rất đau đầu.
Mà được như vậy là còn nhờ tốc độ hấp thu linh lực của hắn đủ nhanh, nếu đổi lại là thiên tài khác, sao có khả năng hấp thu bốn trăm viên linh tinh lục giai trong một giờ khi ở cấp chiến tôn?
Có thể hấp thu được bốn viên đã là rất tốt rồi.
Hơn nữa vẫn còn một vấn đề lớn, chắc là hắn có đủ tài nguyên tu luyện ở cấp chiến tôn, nhưng cứ theo cái đà này, dù hắn có tiêu hao hết tài nguyên cả một thế giới di tích của di tích cơ giới Aiur, cũng mới có thể góp đủ tài nguyên tu luyện cấp chiến vương.
Thế sau khi đến cấp chiến hoàng thì phải làm sao bây giờ?
Đến lúc đó đi đâu để tìm tài nguyên tu luyện?
Dựa theo đà tiến hóa của hắn, lúc đến cấp chiến vương, tất cả gen của hắn đều là gen cấp đế, lúc đến cấp chiến hoàng thì tất cả đều sẽ là gen cấp thánh.
Tổng cộng có bảy cái gen chiến hoàng, tài nguyên để tôi luyện bảy cái gen cấp thánh, mẹ nó cái này còn cần nhiều tài nguyên tu luyện hơn một xíu so với chiến thánh nhỉ?
Lục Duyên nghĩ đến đây thì da đầu tê dại.
Tu vi của hắn đến cấp chiến hoàng cần số tài nguyên tu luyện bằng người khác đến cấp chiến thánh, áp lực này hoàn toàn không phải thứ mà giai đoạn này hắn phải gánh chịu, đúng không?
Lục Duyên suy nghĩ một hồi lâu, càng nghĩ càng cảm thấy tương lai của hắn vô cùng thiếu linh tinh.
Đương nhiên vẫn còn một biện pháp, đó là từ bỏ tiến hóa phần lớn gen, tập trung nâng cao tu vi trước đã.
Đợi sau khi tu vi đạt tới chiến thần, lại tiến hóa các gen khác.
Cách này có thể giúp tốc độ tăng tu vi nhanh hơn một ít, chẳng qua là chiến lực chắc chắn sẽ yếu đi một xíu.
Nếu như không khiêu chiến các bảng kia, Lục Duyên cũng không để ý đến việc tăng tu vi trước.
Nhưng chỉ vẻn vẹn là vị trí thứ chín mươi tán trên bảng Thiên Kiêu, mà đã có nhiều phần thưởng như vậy, thế thì phần thưởng của bảng Cấp Vương, bảng Cấp Hoàng, bảng cấp Đế hay thậm chí là bảng Cấp Thánh sẽ nhiều tới mức nào đây?
Lục Duyên tất nhiên hy vọng mình có thể lọt vào một bảng nào đó, giành lấy được tài nguyên từ trong đó.
Lục Duyên thở dài một hơi, cảm thấy có chút khó khăn.
Thời gian tiếp theo, cuộc sống của Lục Duyên rất bình ổn.
Lúc ở Khởi Nguyên Chi địa thì sẽ tôi luyện gen ở trong phòng trọng lực, nếu như tu luyện quá mệt thì sẽ tìm ai đó rồi đi ra ngoài chơi một chút.
Tư Thính Tuyết cũng liên tục tu luyện như vậy, Lục Duyên muốn kéo nàng ấy ra ngoài chơi cũng đều rất khó, trừ khi là dùng việc sau này sẽ luận bàn mấy ván với nàng ấy làm mồi nhử.