Dạ dạ và Tiểu Bạch còn đang hơi kinh ngạc vì một màn thuấn sát Bạch Lân của Lục Duyên lúc nãy, bây giờ nghe thấy lời của Lục Duyên thì hai người mới hồi phục tinh thần.
Dạ Dạ nhìn Lục Duyên rồi mỉm cười nói:
"Hình như ngươi còn mạnh hơn cả ta."
Lục Duyên cười đáp lời:
"Trước kia ta không mạnh bằng ngươi, nhờ có người vẫn luôn giúp ta, về sau mà có việc gì thì ta có thể giúp ngươi"
Dạ Dạ tươi cười:
"Ta không giúp được gì cho ngươi"
Tiểu Bạch liếc nhìn Dạ Dạ rồi lại liếc sang Lục Duyên.
Không biết vì sao nàng ta luôn cảm thấy bầu không khí lúc nãy giữa hai người cứ có gì đó không ổn.
Dạ Dạ cất giọng:
"Nếu như đã kết thúc, vậy thì rời khỏi chỗ này đi. Càng ngày càng nhiều người"
Lục Duyên khẽ gật đầu.
Chiến hống khiêu chiến lúc trước đã thu hút rất nhiều chiến sĩ gen đến đây.
Lúc này, Dạ Dạ gọi Dạ Thiên Tiêu ra rồi ba người rời khỏi quảng trường trung tâm.
Một lát sau, ba người Lục Duyên đi dạo vài vòng ở Bạch Vân thành, Lục Duyên lại so tài với Dạ Dạ mấy lần, định đối luyện với nàng ấy trước khi khiêu chiến.
Vào ngày thứ hai, Lục Duyên đã hết thời gian.
Vậy nên hắn chào tạm biệt Dạ Dạ và Tiểu Bạch rồi rời khỏi Khởi Nguyên Chi địa.
Lúc này, Lục Duyên mới lấy trọng kiếm cấp hoàng tứ giai mà hôm qua đã thu hoạch được và kiểm tra một lát.
Trọng kiếm Thiên Không Băng Liệt (một trăm phần trăm): võ trang gen cấp hoàng tứ giai.
Một võ trang gen với độ tôi luyện đạt một trăm phần trăm.
Lục Duyên thử gia trì thêm, nếu như hiện tại hắn giảm bớt hai món võ trang gen đang gia trì, chắc có thể trực tiếp gia trì lên được.
Có điều, mặc dù bốn món võ trang gen mà Lục Duyên gia trì lúc trước đều là tam giai, nhưng nó đã bị Lục Duyên tiến hóa đến cấp đế, cũng không kém là bao so với võ trang cấp vương tứ giai, nếu như giờ mà dừng gia trì thì hiệu quả tiến hóa sẽ biến mất.
Lục Duyên không định dừng gia trì chúng lúc này, cùng lắm thì đợi một khoảng thời gian nữa rồi tôi luyện, chờ thực lực tăng lên thì lại gia trì là được.
Sáng sớm hôm sau, Lục Duyên xuống lâu rồi đi vào phòng khách, Macquarie đang ngồi trên ghế sofa nói chuyện phiếm với Dương Bình.
Khi nhìn thấy Lục Duyên đi xuống thì hai người đều mãnh liệt nhìn lại, ánh mắt kỳ dị nói không nên lời.
Lục Duyên bị hai người nhìn đến mức hơi run rẩy.
"Sao các ngươi lại nhìn ta như vậy?"
Sắc mặt Dương Bình cổ quái:
"Ngươi không biết gì? Hiện tại chiến võng cũng điên rồi! Chính là chuyện ngươi đạt vị trí thứ chín mươi tám trên bảng Thiên Kiêu, giờ toàn bộ chiến võng đều đang thảo luận chuyện này"
Macdquarie ở bên cạnh cũng gật đầu rồi đánh giá Lục Duyên:
"A Duyên, có đôi lúc ta rất tò mò, đến cùng ngươi có phải là người hay không? Sao lại mạnh như vậy?"
Lục Duyên nghe thế thì sững sờ, sau đó hắn lấy điện thoại ra, định xem chiến võng một chút.
Mà vừa mới lấy điện thoại ra, đầu Lục Duyên đã đầy vạch đen.
Bởi vì điện thoại của hắn đã bị gọi đến mức muốn nổ rồi, mấy chục cuộc gọi của Lý Thanh Hòa, ngoài ra còn có một ít bạn học của Lục Duyên chẳng hạn như mấy người Vương Hương Hương, bọn họ cũng gọi điện thoại đến. Ngoài bọn họ ra thì còn có một lượng lớn số lạ không được lưu gọi tới.
Không chỉ như thế, ngay cả quang tin cũng đều có đến 99+ tin nhắn chưa đọc.
Khá lắm, hắn mới không xem điện thoại một đêm, có cần phải gấp gáp như vậy không?
Lục Duyên mở chiến võng ra xem trong tâm thái sững sờ.
Sau đó hắn nhận ra, toàn bộ chiến võng đúng là đều đang nói về tin tức này.
Ngay cả trang lớn đầu tiên của chuyên mục tin tức cũng là tin tức liên quan tới việc Lục Duyên lọt vào bảng Thiên Kiêu.
Lục Duyên đen mặt.
Tốc độ truyền bá này cũng quá nhanh rồi.
Có điều, nghĩ lại thì dù sao đó cũng là bảng Thiên Kiêu, mỗi một người khi đến Bạch Vân thành gần như đều sẽ ngẩng đầu lên liếc nhìn một cái, muốn không bị chú ý cũng khó khán.
Hơn nữa, Lục Duyên không tin không có cơ sở ngẩm của Đại Khải tinh có mặt trên quảng trường trong lúc hắn đang khiêu chiến.
Suy nghĩ như thế một lát, Lục Duyên cũng bình thường trở lại.
Dù sao biết thì biết đi, cũng không tạo nên ảnh lớn quá lớn cho hắn.
Nhìn thấy Lục Duyên đang xem chiến võng, Macquarie nhếch khóe miệng nói:
"A Duyên, lúc này ngươi đã biết hiện tại mình nổi tiếng đến mức nào chứ?"
Lục Duyên có chút bất đắc dĩ:
"Nói thực ra thì ta không quá thích nổi tiếng"
Hắn vừa mới dứt lời thì lại có một cuộc điện thoại gọi tới, Lục Duyên vừa nhìn là một số là thì trực tiếp từ chối.
Ai mà biết cuộc gọi đến từ đâu chứ?
Lục Duyên trực tiếp cài đặt điện thoại thành chế độ không nhận cuộc gọi từ người lạ.
Dương Bình không thể hiểu nổi nỗi buồn phiền của Lục Duyên, nếu đổi lại là hắn ta, không biết hiện tại đã vui đến mức nào. Nhưng hắn ta chỉ có thể tha hồ suy nghĩ ở trong lòng một chút, còn nhìn Lục Duyên với ánh mắt ghen tị:
"Vẫn là thực lực của Duyên ca quá mạnh, đấy chính là bảng Thiên Kiêu đó! Thế hệ trẻ tuổi của toàn bộ Bạch Vân tinh vực đông như vậy! Mấy năm nay chưa chắc đã có một người của Đại Khải tinh chúng ta có thể lọt vào"