Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 571: Bạch Vân Thành.




Amy nghe thế, đôi mắt to màu tím lại càng thêm mở to hơn.

Nàng thở phì ra một cái đáp:

"Ngươi còn mặt mũi mà nói nữa hả? Nếu không phải tại ngươi trước đó trong cuộc thi ở Băng Mạch tinh biểu hiện mạnh mẽ như thế thì ông nội của ta sẽ không giám sát tu luyện của ta. Bây giờ ta đã lâu lắm không được ra ngoài chơi rồi"

Đôi mắt của Amy đều long lanh nước mắt, dường như có thể rơi nước mắt bất cứ lúc nào.

Lục Duyên nhìn thấy, trong lòng cũng có hơi lúng túng, cũng thầm mặc niệm một giây thay cho Amy.

Sau đó, hắn mới nói:

"Vậy bây giờ có muốn lén ra ngoài đi chơi không? Chỉ là đi nữa ngày thôi, coi như là xõa"

Amy nghe thế, ánh mắt lại sáng lên, có chút dao động.

".. Như vậy được không?"

Đúng lúc này, Lục Duyên bỗng nhìn thấy ở phía sau Amy là khuôn mặt tươi cười của Vương Linh Linh, nàng nhìn xuyên qua bả vai của Amy mà nở nụ cười duyên dáng nhìn Lục Duyên.

Lục Duyên:

Hắn lập tức nghiêm túc nói:

"Amy, vừa nãy ta chỉ là muốn thăm dò thử xem ngươi có thật sự có lòng muốn tu luyện hay không thôi, không ngờ ngươi lại vẫn muốn ra ngoài chơi? Ta thật sự thất vọng về ngươi quá, nhanh đi tu luyện đàng hoàng cho ta đi. Tạm biệt!"

Amy nhìn quả cầu thông tin bị ngắt kết nối lại vô cùng khó hiểu, đôi mắt Carsslan to tròn màu tím lại bày ra một tia mù mịt.

Lúc này, Vương Linh Linh cười tủm tỉm nói:

"Đại tiểu thư, phải tu luyện rồi ạ. Ngươi cần phải thông qua phòng trọng lực và đan huyết phách để cường hóa thân thể và tinh thần. Chỉ có nỗ lực cố gắng thì ngươi mới có hy vọng ghi chép gen cấp hoàng lúc đạt được chiến vương"

Mặt Amy trông y như đưa đám:

"Linh Linh, ta có thể ra ngoài chơi chút được không?"

Vương Linh Linh dịu dàng mỉm cười đáp:

"A Duyên bây giờ cũng đã là chiến tôn rồi, ngươi không nỗ lực cố gắng thì chỉ e là tới lúc đó, hắn cũng không muốn dắt ngươi ra ngoài chơi đâu"

Amy nhíu mày nói:

"Tên lừa đảo đó làm sao dám chứ? Hừi Đợi tới lúc bổn tiểu thư ghi lại gen cấp hoàng, nhất định sẽ đánh hắn một trận"

Amy như thể đã tìm được chuyện gì đó vui vẻ lại mặt mày hớn hở, sau đó phấn khích tiếp tục tu luyện.

Mà hiện tại, bên trong phòng cho thuê của Lục Duyên.

Lục Duyên nằm trên giường, thở dài bất lực.

Vất vả lắm mới được một ngày nghỉ ngơi, không ngờ đến cả cái tên như Amy mà cũng phải nỗ lực tu luyện.

Đáng tiếc là có Linh Linh ở đó, hắn cũng không có cách nào mang cái tên đó ra ngoài được.

Đung lúc này, ánh mắt của Lục Duyên lóe sáng:

"Ta đi tìm Dạ Dạ!"

Lục Duyên lấy quả cầu thông tin ra liên lạc với Dạ Dạ.

Quả cầu thông tin sáng lấp lóe, chỉ một lúc sau đã kết nối được, về mặt có chút ngơ ngác của Dạ Dạ xuất hiện bên trong quả cầu thông tin.

Nàng khẽ nở nụ cười nhạt:

"A Duyên, sao đó?"

Lục Duyên mở miệng cười nói:

"Dạ Dạ, ngươi đang làm gì thế?"

Dạ Dạ đáp:

"Ta đang định vào bảng Thiên Kiêu, bây giờ đang muốn tìm người trên bảng Thiên Kiêu đấu một trận"

Nghe tới đây, Lục Duyên thoáng sững sốt, có chút kinh ngạc.

Suy nghĩ lại cũng thấy đúng, Dạ Dạ có thiên phú cực cao, một tháng trước lúc nàng liên lạc với Lục Duyên thì đã đột phá lên tới chiến tôn rồi.

Bây giờ nàng muốn vào bảng Thiên Kiêu cũng là chuyện rất thường tình.

Cũng đúng lúc hắn đang định vào bảng Thiên Kiêu, chi bằng hắn cũng qua xem thử?

Lục Duyên cười nói:

"Dạ Dạ, ngươi ở đâu? Ta cũng tới đó xem thử thiên tài bảng Thiên Kiêu mạnh như nào"

Bạch Vân thành.

Lục Duyên rời khỏi đại sảnh dịch chuyển, thì nhìn thấy hai Miêu nữ đang đứng chờ ở bên đường.

Miêu nữ bên trái có mái tóc đen mượt như thác nước, đôi tai mèo tinh xảo và đáng yêu, cùng khuôn mặt xinh đẹp.

Nàng đang nhìn vu vơ về những chiếc chiến cơ đang lướt qua đường phố, ánh mắt có chút tán loạn.

Miêu nữ bên phải là một Miêu nữ xinh đẹp với mái tóc trắng và đôi tai trắng, nàng đứng thẳng bên cạnh Miêu nữ tóc đen, về mặt nghiêm túc và đây cung kính, giống như một người phục vụ tốt nhất.

Lục Duyên mỉm cười bước tới vẫy tay chào:

"Dạ Dạ, Tiểu Bạch"

Dạ Dạ định thần lại, ánh mắt tập trung nhìn Lục Duyên, gật đầu nói:

"Ừm"

Tiểu Bạch thì có vài phần cung kính cúi đầu với Lục Duyên:

"Lục Duyên thiếu gia"

Lục Duyên cũng có chút bất lực nhìn Tiểu Bạch:

"Tiểu Bạch, mỗi lần ngươi đều cung kính như thế, ta có chút không thoải mái"

Tiểu Bạch nghiêm nghị nói:

"Đây là lễ tiết mà thị tùng của vương nữ nên có"

Dạ Dạ có chút mong đợi nhìn Lục Duyên, nhưng không lên tiếng.

Lục Duyên chú ý tới ánh mắt của Dạ Dạ, lấy ra hai cái hộp tinh xảo, nở nụ cười:

"Đây là bánh dâu tây và bánh mousse chocolate mà ta nói lần trước"

Khoảng thời gian này, việc tu luyện của Lục Duyên rất mệt mỏi, thỉnh thoảng sẽ nghiên cứu cùng Dạ Dạ một chút.

Hắn phát hiện ra Dạ Dạ rất thích ăn, khoảng thời gian này nàng rất mê đỏ ngọt, Lục Duyên rảnh thì sẽ mang bánh ngọt ở Hồng Phong đế quốc đến Khởi Nguyên Chi Địa cho nàng ăn.

Từ đó về sau, mỗi lần Dạ Dạ gặp hắn thì việc đầu tiên chính là hỏi hắn có mang đồ ngon tới không.

Dạ Dạ nở nụ cười hài lòng, cầm lấy hai cái hộp, đưa vào không gian chiến văn của mình.