Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 550: Kiếm Ảnh.




Nếu là trọng kiếm Huyết Sắc Phong Bạc cấp vương thì chiến kỹ đi kèm chỉ là ngưng tụ bốn kiếm ảnh.

Nhưng sau khi được Lục Duyên tiến hóa lên cấp đế, số lượng kiếm ảnh đã tăng lên đến mười hai.

Mười hai thanh trọng kiếm treo lơ lửng quanh người Lục Duyên, Lục Duyên nhếch miệng lao về phía Thủy Tập.

Nhìn thấy mười hai kiếm ảnh, sắc mặt Thủy Tập liền thay đổi, trở nên nghiêm nghị hơn.

Hắn ta gầm thấp một tiếng, một người khổng lồ băng lập tức ngưng tụ trước mặt hắn ta.

Người khổng lồ băng gầm lên rồi lao về phía Lục Duyên.

Khí tức của người khổng lồ băng cực kỳ mạnh mẽ, không thua gì một chiến tôn cấp thấp có ghi gen vương giả, đây rõ ràng là chiến kỹ cấp vương giả.

Toàn thân nó tản ra một những luồng khí lạnh đáng sợ, còn chưa đến gần, Lục Duyên đã cảm thấy lạnh buốt.

Sắc mặt không đổi, Lục Duyên không cần tới gần người khổng lồ băng.

Cách ra vài mét, Lục Duyên vung thanh trọng kiếm vào người khổng lồ băng.

Kiếm ảnh màu máu xung quanh người hắn lập tức chuyển động theo.

Kiếm ảnh màu máu di chuyển tự do khoảng hai mươi mét trước mặt Lục Duyên, tạo ra một cơn bão lưỡi kiếm màu máu.

Những kiếm ảnh màu máu lần lượt chém lên cơ thể của tên khổng lồ băng.

Mặc dù sức mạnh có yếu hơn đòn tấn công của chính Lục Duyên một chút, nhưng cách biệt cũng không quá lớn.

Vấn đề là số lượng nhiều, có đến mười hai cái.

Lục Duyên liên tục vung kiếm, kiếm ảnh màu máu không ngừng chém tới, nhấn chìm người khổng lồ băng.

Chỉ trong một thời gian ngắn, gã khổng lồ băng đã bị cắt thành từng mảnh trong tiếng gầm rú không cam lòng.

Nhìn thấy khối băng khổng lồ dễ dàng bị băm nhỏ như vậy, Thủy Tập tròn mắt không tin nổi:

"Không thể nào!"

Thực lực của người khổng lồ băng tương đương với chiến tôn cấp thấp có ghi gen vương giả, cộng thêm khí lạnh liên tục tần ra thì còn khó đối phó hơn chiến tôn cấp thấp nhiều.

Lúc trước, thấy Lục Duyên không có chiến kỹ tầm xa, Thủy Tập tin rằng người khổng lồ băng của mình sẽ là thiên địch của Lục Duyên.

Không ngờ Lục Duyên vẫn còn quân át chủ bài này.

Hắn ta có chút không thể tin được.

Khi nhìn thấy kiếm ảnh đầy trời, không chỉ có Thủy Tập, sắc mặt những người đầu chó bên dưới cũng thay đổi.

Đoạn Sơn cau mày:

"Không ngờ con người này còn có chiêu thức kỳ quái như vậy, ngay cả tấn công từ xa cũng có à?"

Needham ở bên cạnh hít một hơi thật sâu:

"Nhưng mà, sức mạnh của kiếm ảnh này yếu hơn đòn tấn công thằng nhóc loài người kia. Chỉ cần ai đó có thể chặn được thì sẽ không có ảnh hưởng lớn"

Nghe vậy, Đoạn Sơn cũng gật đầu.

Còn Rebecca, lúc đầu đang nắm lấy cánh tay của Tư Thính Tuyết, sau khi nhìn thấy người khổng lồ băng, nàng ấy có chút lo lắng. Nhưng khi thấy kiếm ảnh màu máu của Lục Duyên có thể dễ dàng đập tan người khổng lồ băng kia, nàng ấy liền thở phào nhẹ nhõm rồi nở nụ cười.

Bàn tay nắm chặt của Tư Thính Tuyết cũng hơi thả lỏng ra.

Stevenson nhìn kiếm ảnh đẫm máu do Lục Duyên ngưng tụ, trong mắt lại lóe lên một tia chờ mong cùng hưng phấn:

"Tên này có nhiều chiêu trò thần kỳ thật, ta cảm thấy mình chưa chắc đã có thể đánh bại hắn ta?"

Bakula tỏ vẻ lạnh lùng, hai tay khoanh trước ngực.

Trên sàn đấu, Lục Duyên lao về phía Thủy Tập.

Những mũi tên băng do Thủy Tập bắn ra đều bị kiếm ảnh đẫm máu đập vỡ trước khi chúng đến gần Lục Duyên. Khắp người Lục Duyên đây kiếm quang, những đòn tấn công của Thủy Tập nhất thời không công phá được.

Sắc mặt hắn ta trở nên khó coi, linh lực dâng trào, lại triệu hồi một gã khổng lồ băng khác. Sau đó, hắn ta tiếp tục ngưng tụ những sợi xích băng với ý đồ trói chặt Lục Duyên lại.

Cùng lúc đó, trên người hắn ta cũng xuất hiện một tấm khiên băng, sau đó, pháp trượng trên tay hắn ta chợt lóe lên những tia sáng màu xanh lam, khí tức của hắn ta cũng tăng lên một cấp.

Một ánh sáng xanh thẫm lóe lên trong mắt, hắn ta vẫy pháp trượng, những quả cầu băng màu lam có kích thước bằng quả bóng rổ lần lượt xuất hiện trong không trung.

Tổng cổng có tám quả cầu băng xuất hiện.

Tốc độ của những quả cầu băng này không nhanh, chúng di chuyển chậm xung quanh, cách xa Thủy Tập.

Cùng lúc đó, mỗi một quả cầu băng đều liên tục bắn những mũi tên băng về phía Lục Duyên, đồng thời quanh thân chúng cũng tản ra một đám sương băng.

Lục Duyên thấy vậy, khẽ cau mày, liếc nhìn người khổng lồ băng đang lao về phía mình, sau đó nhìn về phía những quả cầu băng đang di chuyển, hắn phá nát xích băng trên chân, cơ thể hóa thành một tàn ảnh, lao tới trước mặt một quả cầu băng, vung trọng kiếm lên, những kiếm ảnh liền phá vỡ quả cầu băng.

Quả cầu băng bị đập vỡ đột nhiên lóe lên một tia sáng xanh thẫm rồi nổ tung.

Sắc mặt khẽ thay đổi, Lục Duyên nhanh chóng lui về phía sau.

Một trận ớn lạnh truyền đến, cơ thể Lục Duyên chợt cứng lại, những mảnh băng vỡ giống như những mũi tên sắc bén đâm vào cơ thể Lục Duyên.

Lục Duyên thở ra một hơi, cũng may là hắn tấn công bằng kiếm ảnh, chứ nếu như ở gần quả cầu băng kia, độ lạnh và uy lực của vụ nổ chắc chắn sẽ càng lớn, hắn ta cũng không dễ chịu gì.

Lục Duyên liếc nhìn Thủy Tập với khuôn mặt có phần nhăn nhó, chiến kỹ của tên này khá mạnh và kỳ lạ.