Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 507: Bậc Bốn.




"Nhưng nếu hậu bối của chúng ta đi săn tìm thiên tài đầu chó và cản trở việc tu luyện của họ, dù người đầu chó tức giận có ra sao thì cũng không nói được gì"

Tư Thính Tuyết thản nhiên nói.

"Đúng là như vậy, không bao lâu nữa, chúng ta sẽ bắt đầu cuộc chiến giành quyền sở hữu Băng Mạch tinh. Nếu không vào được Khởi Nguyên Chi địa, có lẽ họ sẽ chỉ có vài ngày để tu luyện. Nếu có thể tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa, có thể họ sẽ có đến vài tháng. Vì vậy, trường học mới công bố nhiệm vụ như vậy để ngăn chặn thiên tài đầu chó. Theo ta nghĩ, chắc phía người chó sẽ cũng có những hành động tương tự thôi"

Tư Thính Vũ gật đầu.

Nghe vậy, Lục Duyên khẽ nheo mắt gật đầu:

"Ra vậy"

Tư Thính Tuyết nhìn Lục Duyên:

"Vì vậy, ta hy vọng sẽ hợp tác với ngươi, chúng ta sẽ cùng đi săn tìm thiên tài người đầu chó.

Lục Duyên suy nghĩ một lát rồi gật đầu cười:

"Cũng được"

Mặc dù nếu tự mình tu luyện, Lục Duyên chắc chắn sẽ tiến bộ hơn rất nhiều.

Nhưng dù sao chuyện này cũng liên quan đến vấn đề tài nguyên quốc gia, Lục Duyên cũng không thể chỉ lo mỗi thân mình được.

Nếu tất cả các thiên tài người đầu chó đều bị tiêu diệt hết thì rõ ràng sẽ rất có lợi cho đế quốc Hồng Phong của họ.

Với sức mạnh hiện tại của hắn, nếu chỉ săn thiên tài đầu chó thì sẽ không gặp bất kỳ nguy hiểm nào.

Sau đó, Lục Duyên chợt nghĩ đến một vấn đề rất nghiêm trọng.

Sắc mặt hắn liền trở nên cổ quái:

"Nhưng mà ta thậm chí còn không biết phải ám sát ai? Ta đâu có quen với người đầu chó đâu"

Lục Duyên đã tiếp xúc người đầu chó từ hồi còn ở Sa Nham thành?

Hắn nhớ rằng những kẻ đó luôn muốn cướp đô của hắn, sau đó thì bị hắn giết.

Tư Thính Vũ khẽ cười:

"Ta có một danh sách các thiên tài người đầu chó ở đây. Họ là những thiên tài có gen trên cấp lãnh chúa và cấp hoàng giả. Tất cả đều dưới hai mươi tuổi và khả năng tu luyện của họ đều từ cấp ba trở lên"

Lục Duyên cười:

"Vậy thì tốt rồi"

Tư Thính Tuyết nói:

"Khi nào ngươi có thể vào Khởi Nguyên Chi Địa?"

Lục Duyên nhìn thời gian:

"Ba ngày sau"

Tư Thính Tuyết gật đầu:

"Khi thời điểm đến, chúng ta sẽ đi cùng nhau, còn cả Rebecca nữa"

"Không thành vấn đề"

Sau bữa tối, Lục Duyên trở về ký túc xá, xem qua nhiệm vụ mà Tư Thính Tuyết đã nói trước đó.

Nhiệm vụ vừa được công bố ngày hôm kia, hơn nữa lại là một nhiệm vụ đặc biệt.

Tất cả học sinh của Thiên Tài Doanh đều có thể được tiếp nhận.

Miễn là giết được thiên tài người đầu chó trong danh sách thì có phần thưởng tín chỉ.

Mà phần thưởng tín chỉ lại không hề thấp.

Tối thiểu là giết một người đầu chó lãnh chúa cấp thấp bậc ba, nhận được một trăm nghìn tín chỉ.

Cao nhất là giết một người đầu chó vương giả cao cấp bậc bốn, thu về những một triệu tín chỉ.

Thiên Tài Doanh đã ra cái giá rất lớn rồi.

Đương nhiên là Thiên Tài Doanh cũng biết dựa theo tình hình hiện tại để tiến hành, sắp tới nhất định sẽ xảy ra cuộc đấu giữa thiên tài hai chủng tộc con người và đầu chó.

Vậy nên phải ra tay trước, nhanh chóng đưa hết thiên tài của họ ra khỏi Khởi Nguyên Chi Địa mới có lợi.

Lục Duyên cảm thấy, sợ là họ cũng sẽ là mục tiêu.

Tuy nhiên, hắn không hề hoảng sợ, chỉ cần chiến đế không đích thân ra tay thì cho dù là chiến vương thì đối với hắn cũng không thành vấn đề.

Thậm chí, chiến vương cũng sẽ không đích thân ra trận.

Xét cho cùng, đối thủ đều là là lớp trẻ dưới hai mươi tuổi.

Lục Duyên liếc nhìn người đầu chó có gen vương giả cao cấp bậc bốn tên Huyết Cuồng Nha, khẽ nheo mắt lại.

Không ngờ người đầu chó lại có những thiên tài như vậy, hai mươi tuổi đã đạt tới cao cấp bậc bốn rồi, lại còn ghi được gen vương giả nữa chứ.

Bản thân Lục Duyên cũng là gen vương giả, tất nhiên là hắn biết cần bao lâu mới có thể luyện được gen vương giả.

Hiệu quả mà hắn hấp thụ được linh lực có thể nói là rất khủng khiếp. Mặc dù vậy, chỉ riêng gen điều khiển cơ giới, hắn phải mất ba tháng trong thế giới thực mới luyện được.

Nếu có thể đạt tới cấp cao bậc bốn khi dưới hai mươi tuổi thì đúng là một thiên tài khá giỏi.

Có lẽ là người thừa kế trời sinh.

Đế quốc Hồng Phong cũng không có một thiên tài dưới hai mươi tuổi mạnh tới vậy.

Hiện tại, người đứng đầu Thiên Tài Doanh là Tô Húc đã học năm sáu. Cho dù thức tỉnh năm mười sáu tuổi, nhưng giờ hắn ta đã hai mươi hai tuổi rôi.

Dưới hai mươi tuổi, người tài năng nhất phải là Tư Thính Tuyết, một lãnh chúa trời sinh.

Hơn nữa, Tư Thính Tuyết mới mười bảy tuổi, còn kém hơn quy định hai ba tuổi nữa.

Nếu cho Tư Thính Tuyết thêm hai ba năm cũng chưa chắc đã bằng vương giả người đầu chó cấp cao bậc bốn này.

Ánh mắt Lục Duyên lóe lên, nhìn cái tên Huyết Cuông Nha, suy ngẫm một hồi.

Không biết liệu ta có thể giết được tên này hay không.

Nhưng dù giết được hắn ta ở Khởi Nguyên Chi địa, thì khi đến thời điểm tranh đoạt Băng Mạch tinh, liệu hắn có chạm trán với gã này không?

Lục Duyên cảm thấy hơi đau đầu, cứ thử xem sức mạnh của hắn ta đã rồi tính.

Lưu lại danh sách người đầu chó, Lục Duyên tắt máy tính đi.

Hắn nằm trên giường, suy nghĩ về biện pháp đối phó.

Muốn nâng cao tu vi hiện tại của hắn trong một khoảng thời gian ngắn vẫn có chút khó khăn.