Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 470: Cương Thể.




Sau khi Lục Duyên thay xong trang phục luyện công, ra khỏi cửa, đứng trước mặt Tư Thính Vũ.

Con ngươi màu vàng đỏ của Tư Thính Vũ nhìn Lục Duyên, sắc mặt nghiêm túc.

Tư Thính Vũ vốn là người nghiêm túc, khi bước vào trạng thái dạy học, thái độ của nàng càng nghiêm túc.

"Chuẩn bị xong chưa?"

Lục Duyên gật đầu.

Tư Thính Vũ bước ra một bước, xuất hiện trước mặt Lục Duyên, làn gió nổi lên, nắm đấm mà trắng tinh của nàng vung về phía lồng ngực của Lục Duyên, mang tiếng tiếng gió gào thét cường mạnh.

Mái tóc đen của Lục Duyên tung bay dưới làn gió.

Con ngươi của Lục Duyên co lại, hai tay đan nhau, chặn trước lồng ngực.

Nắm tay Tư Thính Vũ dừng ở trên cánh tay của Lục Duyên.

Phập!

Một tiếng đập vang lên, cơ thể của Lục Duyên lùi lại hai bước, cơ thịt xương cốt toàn thân của hắn lay nhịp nhàng, dỡ bỏ sức mạnh tấn công vào trong cơ thể hắn.

Thấy cảnh này, Tư Thính Vũ hơi cau mày, con ngươi màu vàng đỏ hiện lên vẻ khen ngợi:

"Rất tốt, có thể loại trừ bốn mươi phần trăm lực rồi"

Nói xong, nàng lại xông về phía Lục Duyên lần nữa, lần này, Tư Thính Vũ không hề nhẹ tay, toàn thân từ trên xuống dưới giống như hóa thành vũ khí đáng sợ, tấn công cuồng bạo về phía Lục Duyên.

Làm chiến sĩ hệ bảo hộ, những gen mà Tư Thính Vũ ghi lại đều là gen hệ Long, không chỉ phòng ngự, sức mạnh cũng vô cùng đáng sợ.

Có thể nói là chiến sĩ đáng sợ nhất.

Hơn nữa góc độ tấn công của Tư Thính Vũ vô cùng gian xảo, tốc độ cực kỳ nhanh, liên miên không dứt.

Lục Duyên thất bại lùi lại liên tiếp, rất nhanh đã đập vào bức tường.

Tư Thính Vũ đấm một quyền lên bức tường bên cạnh mặt Lục Duyên.

Ẩm một tiếng nổ lớn.

Con ngươi màu vàng đỏ của nàng ở ngay trước mắt Lục Duyên, khoảng cách của hai người cũng không đến một mét.

Sau đó, Tư Thính Vũ thu cánh tay lại, đứng về chỗ.

Nàng nhìn Lục Duyên, khẽ cười nói:

"Cũng không tôi, đạt đến yêu cầu của ta, sau đây ta dạy ngươi thể thuật phòng ngự, tên là cương thể. Thuật thể hệ phòng ngự là điều động xương cốt cơ thể toàn thân, thậm chí là nội tạng, mỗi một bộ vị của cơ thể đều ngưng kết thành một thể thống nhất, tá lực lẫn nhau, đạt đến tác dụng nâng cao năng lực phòng ngự. Nếu tu luyện cương thể đến bước hoàn hảo, năng lực phòng ngự toàn thân của ngươi có thể nâng cao gấp hai đến ba lần, hơn nữa nâng cao độ mạnh sẽ không ngừng tăng lên dựa theo tố chất cơ thể của ngươi mạnh lên"

Lục Duyên nghe vậy, ánh mắt sáng lên, có chút mong chờ.

Phải biết rằng sau khi Lục Duyên mở ra bạch ngọc linh thể, năng lực phòng ngự đã rất mạnh rồi.

Nếu lại luyện cương thể, từ nền tảng này nâng lên gấp ba lần, vậy thì năng lực phòng ngự của hắn sẽ vô địch.

Tư Thính Vũ thấy Lục Duyên háo hức, cũng cười:

"Sau đây ta dạy ngươi luyện tập thế nào..."

Dạy Lục Duyên phương pháp tu luyện cương thể xong, Tư Thính Vũ dùng cách đánh người thô bạo khiến Lục Duyên nhanh chóng nâng cao.

Mặc dù có chút đau đớn, nhưng Lục Duyên có thể cảm nhận được sự tiến bộ có thể thấy bằng mắt thường của mình.

Có thể nói là đau đớn nhưng vui sướng.

Thời gian dần trôi, rất nhanh đã qua một ngày, đến chiều tối, cầu thang vang lên tiếng bước chân, Tư Thính Tuyết đi xuống.

Lục Duyên nằm trên mặt đất, mặt mũi sưng phồng.

Vì để Lục Duyên tăng tốc độ tu luyện, có thể nói Tư Thính Vũ không lưu tình.

Nói theo cách của nàng chính là, thông qua ngoại lực ở truyền vào trong cơ thể, càng có thể cảm nhận được làm thế nào để liên kết toàn thân thành một thể thống nhất.

Đương nhiên, Lục Duyên cũng thực sự cảm thấy được vậy.

Nếu không, hắn cũng sẽ không tiến bộ nhanh vậy.

Thấy Tư Thính Tuyết đi vào, Tư Thính Vũ dừng lại, lên tiếng nói:

"Hôm nay đến đây thôi, ngày mai tiếp tục"

Lục Duyên nghe vậy, cả người nằm trên mặt đất, không ngừng thở dốc.

Mệt chết mất.

Lúc này hắn thấy Tư Thính Tuyết đang nhìn hắn, cái miệng màu đỏ anh đào lại cong lên, dường như nở nụ cười:

Lục Duyên:

".. ?

Cái gì?

Làm sao có thể?

Một tảng băng như Tư Thính Tuyết lại biết cười?

Chắc chắn là ta nhìn nhâm rồi.

Chắc không phải vì ta bị đánh thê thảm vậy nên cô gái này mới cười chứ?

Lúc Lục Duyên lại nhìn Tư Thính Tuyết lần nữa, phát hiện khuôn mặt của nàng vẫn băng lạnh.

Lục Duyên cảm thấy quả nhiên mình nhìn nhầm rồi.

Tư Thính Vũ thấy Lục Duyên trực tiếp nằm trên mặt đất, mỉm cười lên tiếng nói:

"Hôm nay ăn cơm ở đây đi"

"Được"

Lục Duyên gật đầu.

Ngày hôm sau, Lục Duyên tiếp tục đến để bị Tư Thính Vũ ngược đãi.

Sau đó buổi tối Tư Thính Tuyết đến, rồi lại ăn cơm ở đây rồi mới về.

Đến ngày thứ ba, quang môn của Lục Duyên khôi phục, hắn lại vào Khởi Nguyên Chi Địa.

Cứ vậy, lúc ở Khởi Nguyên Chi địa thì Lục Duyên rèn luyện gen, lúc ở thế giới hiện thực, hắn đến chỗ Tư Thính Vũ tu luyện cương thể.

Lúc Tư Thính Vũ đi vào Khởi Nguyên Chi địa, Lục Duyên tự tu luyện.

Lần thứ ba vào vào Khởi Nguyên Chi địa, cùng với tu vi của Lục Duyên nâng cao, thời gian có thể ở lại Khởi Nguyên Chi Địa đạt đến ba mươi sáu ngày, đã đạt đến cực hạn.

Ba mươi sáu này ở Khởi Nguyên Chi Địa, Lục Duyên có thể hấp thụ hai trăm năm mươi ngàn linh tinh bậc bốn, tốc độ rèn luyện càng nhanh.

Lần thứ bảy tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa, lúc sắp ra khỏi Khởi Nguyên Chi địa, Lục Duyên mới nâng cao độ rèn luyện của điều khiển cơ giới đến viên mãn.

Việc này đã tiêu tốn hơn một triệu linh tinh bậc bốn của Lục Duyên, tài nguyên tiêu hao nghĩ cùng biết.