Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 388: Ba Mươi Lãm.




Ánh búa sắc bén kia làm làn da của Lục Duyên hơi đau đớn.

Sắc mặt Lục Duyên đanh lại, đồng thời sử dụng Hắc Cương Kính cùng với Bạch Ngọc Linh Thể, hai tay nắm chắc trọng kiếm, nâng kiếm chém ngang, bày ra tư thế tá lực.

Cheng! !

Âm thanh kim loại va chạm vào nhanh vang lên, Lục Duyên cảm nhận được có một khoảng cách đánh tới.

Cho dù đã đời đi một phần lực lượng, nhưng hắn vẫn không nhịn được mà lùi về phía sau mấy bước.

Ánh mắt hắn lấp lóe, bên trong ẩn chứa vẻ ác liệt.

Không hổ là lĩnh chủ độ tôi luyện tám mươi phần trăm, lực lượng này cũng quá mạnh rồi.

Cho dù hắn đã dùng Hắc Cương Kính cùng với Bạch Ngọc Linh Thể mà vẫn không chịu được.

Nếu như không phải đã dời một phần lực lượng, thì hiện tại có lẽ hắn cũng đã bị thương.

Sau khi đánh lui Lục Duyên bằng một đòn, lĩnh chủ người đầu chó không cho Lục Duyên có thời gian để thở dốc, lại tiếp tục lao lên lần nữa.

Đúng lúc này, linh lực của Lục Duyên phun trào, một tia xạ tuyến màu xanh đậm bắn ra từ trong tay Lục Duyên, vụt về phía đầu của lĩnh chủ người đầu chó.

Bên trên văn chương Phi Tinh chứa cả xạ tuyến Phi Tinh, uy lực tương đương với linh chủ trung cấp nhị giai, mặc dù không được xem như quá mạnh, nhưng vẫn có thể bức lui được người đầu chó.

Mặc dù không thể sử dụng ngoại vật như các loại phù chú ở trong phòng giả lập, nhưng vẫn có thể sử dụng chiến kỹ trên vũ trang gen mà bản thân tự thêm vào.

Sau khi dùng một đòn đánh lui lĩnh chủ người đầu chó, linh lực của Lục Duyên tràn vào trong trọng kiếm kim loại màu đen vàng trên tay.

Trọng kiếm hình máy móc LS7 (nhị giai tám mươi phần trăm): vũ trang cấp lĩnh chủ.

Sau khi linh lực tràn vào, có thể kích hoạt hiệu quả Cơ Giới Phụ Tải, lực phá hoại được tăng lên năm phần.

Trọng kiếm màu vàng đen lóe lên ánh sáng điện từ màu lam nhạt, phát ra âm thanh xì xì, Lục Duyên có thể cảm nhận được lực phá hoại cường đại ẩn chứa trong đó.

Cùng lúc đấu, linh lực của Lục Duyên cũng được tiêu hao nhanh chóng.

Vì ở trong phòng giả lập, không thể nào sử dụng linh tinh khôi phục linh lực, Lục Duyên định tốc chiến tốc thắng.

Hắn đạp hai chân lên mặt đất, trên đại địa tuyết trắng lập tức xuất hiện một vết nứt nhỏ bé, Lục Duyên chủ động lao tới chỗ lĩnh chủ người đầu chó.

Hắc Cương Kính, Bạch Ngọc Linh Thể, Cơ Giới Phụ Tải.

Ben trong mắt Lục Duyên hiện lên một tia sáng ác liệt, trọng kiếm được chém xuống, để lại từng tia sáng điện từ ở không trung.

Lĩnh chủ người đầu chó nổi giận gầm lên một tiếng, không cam lòng yếu thế vung vẩy chiến phủ khổng lồ, cũng tiến lên đỡ đòn tấn công.

Cứng đối cứng.

Cheng!

Lực lượng cường đại từ lực lượng vốn có của Lục Duyên cộng thêm cả Cơ Giới Phụ Tải trong nháy mắt đánh lui lĩnh chủ người đầu chó.

Thân thể hắn ta liên tục lùi về phía sau, cánh tay cũng đang run nhè nhẹ.

Lục Duyên nhếch khóe miệng cười một tiếng, thân hình lóe lên, chiến kỹ trọng kiếm từng đợt từng đợt nối tiếp nhau như là sóng biển, liên miên không dứt.

Thân hình của Lục Duyên cùng với lĩnh chủ người đầu chó lóe lên ở trong đại địa vô tận màu trắng, từng đợt va chạm tạo nên âm thanh kim loại va vào nhau vang lên không ngừng, từng đợt va chạm hình thành vòng tròn sóng khí khuếch tán.

Sau khi sử dụng Cơ Giới Phụ Tải, Lục Duyên trực tiếp áp chế lĩnh chủ người đầu chó, sau hơn trăm lần giao chiến, chiến phủ trong tay lĩnh chủ người đầu chó bị đánh bay bởi một nhát kiếm chém xuống, hắn ta trợn to hai mắt, trong đôi mắt ẩn chứa trí tuệ chiến đấu hiện ra vẻ ngạc nhiên.

Sau khi trọng kiếm trong tay Lục Duyên đánh bay chiến phủ, nó tạo ra một đường cong tròn mang theo tia sáng điện từ màu lam chém qua cổ lĩnh chủ người đầu chó.

Xùy!

Thân thể lĩnh chủ người đầu chó hóa thành ánh sáng trắng, biến mất không thấy gì nữa.

"Thông qua cửa ải thứ bốn mươi tám, có nghỉ ngơi mười phút hay không?"

Lục Duyên hơi thở dốc một chút, sau khi bình phục lại hô hấp có chút nặng nề, hắn suy nghĩ chốc lát rồi cười nói:

"Ta muốn kết thúc kiểm tra"

Dựa vào thực lực hiện tại của hắn, nếu như sử dụng Tự Nhiên Chi Xúc mà nói, hai bên đều bị thương, thì chắc là vẫn có thể giày vò chết lĩnh chỉ đỉnh phong trước khi hao hết linh lực.

Chẳng qua không cần phải như vậy.

Dù sao phần thưởng của xếp hạng thứ mười một đến xếp hạng thứ một trăm đều như nhau, vậy liều mạng như thế để làm gì?

Sương sương là được.

Nghe thấy lời của Lục Duyên, giọng nói máy móc vang lên:

"Tích! Học viên Lục Duyên kết thúc kiểm tra!"

Sau đó, ánh sáng trắng bao phủ Lục Duyên, đợi đến khi ánh sáng trắng tiêu tán, Lục Duyên phát hiện vị trí của mình vẫn giống như ở trong phòng giả lập trước đó.

Lúc trước hắn đã làm quen với phòng giả lập, cho nên trực tiếp đi ra cửa.

Bên trong đại sảnh, đã qua một phút đồng hồ kể từ khi khi xếp hạng của Lục Duyên lên tới ba mươi lăm.

Mọi người thấy xếp hạng của Lục Duyên không có biến động gì thì ánh mắt không khỏi lấp lánh lên.