Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 364: Xin Tha.




Một sức mạnh đáng sợ bùng phát trên tử đằng thiên la.

Rắc rắc rắc...

Bạch Lân gần như biến thành một cái xác cháy đen bỗng chốc bị nghiền thành một cục.

Phía sau sân thượng, Amy lặng lẽ ngẩng đầu lên nhìn khối đen đằng xa, trong mắt hiện lên một chút cảnh giác.

Nàng nghĩ một hồi, lại lấy ra một quả thủ pháo băng sương có uy lực lãnh chúa đỉnh phong nhị giai.

Tử đằng thiên la mang theo thủ pháo băng sương ném về phía khối màu đen xì kia.

Âm!

Khối đen đã bị phát nổ bởi một sức mạnh khủng khiếp, biến thành những mảnh băng vụn, Amy thở phào nhẹ nhõm.

Nàng thè lưỡi vỗ nhẹ vào máy tính bảng của mình, trong mắt có một chút sự sợ hãi còn sót lại:

"Không hổ danh là thiên tài cấp vương giả, ngọn băng thương xoắn ốc đó uy lực thật đáng sợ, trúng mấy chiêu ta chắc chắn sẽ không chống đỡ nổi, cũng may là ta còn rất nhiều lá bùa và bom linh năng"

Khi nãy là nàng dùng bom linh năng thu hoạch được từ tòa nhà cao vạn mét kia.

XI Hình lôi bạo bom tam giai 100%: Vật phẩm linh năng cấp lãnh chúa.

Những loại vật phẩm linh năng này nàng vẫn còn rất nhiều, có thể nổ được lâu.

Tuy nhiên, Amy cũng không ngờ uy lực của vật phẩm linh năng cấp lãnh chúa đỉnh phong tam giai lại mạnh đến vậy.

Phút chốc đã nổ chết thiên kiêu cấp vương giả đó.

Vốn dĩ cô định ném thêm vài cái ra.

Nhưng thấy có hơi tiếc, vẫn chưa thử nhiều kiểu khác.

Nhưng chắc uy lực cũng chẳng khác nhau mấy.

Amy cảm thấy khá vui, lần sau nàng có thứ để nổ người ta rồi.

Đúng lúc này, bốn tên người máy lãnh chúa chạy tới.

Đôi mắt đỏ ngầu của họ lướt nhìn xung quanh, sau khi nhìn thấy một khối băng vỡ nát, đôi mắt đồ đó bỗng lóe sáng.

"Bip bip, đã diệt sạch mục tiêu, nhiệm vụ hoàn thành!"

Bốn người máy lãnh chúa quay trở về đường cũ.

Còn Amy thì nhìn đống đồ vật rơi ra sau khi những khối màu đen bị nổ tan thành từng mảnh.

Nhìn thấy đống đỏ chất cao như ngọn núi, đôi mắt của Amy ánh lên về ngạc nhiên.

"Nhiều báu vật quá! Bổn tiểu thư cũng là người biết kiếm tiền mà! Không hổ là bổn tiểu thư Amy chống hai tay lên hông, gật đầu đắc ý.

Sau đó nàng chạy đến cất mọi thứ đi.

Và cách Lục Duyên không xa, chỉ có sáu thiên tài cấp lãnh chúa.

Họ bị sáu người máy lãnh chúa quấn lấy, đánh cũng đánh không lại, muốn chạy cũng chạy không thoát, chỉ có thể khổ sở chống chọi.

Trong số sáu thiên tài cấp lãnh chúa, có hai người là người Lục Ma, hai người là người Bạch Sương, ngoài ra còn có một người Carman và một người đầu chó.

Không thể không nói, hắn không hổ là chiến sĩ gen cấp lãnh chúa, rất có thiên phú chiến đấu.

Mặc dù đang đối mặt với những vệ binh người máy cấp lãnh chúa đỉnh phong, nhưng dựa vào những kỹ năng chiến đấu và chiến kỹ, cùng với những thu hoạch trước đây, miễn cưỡng có thể kéo dài thêm vài phút.

Đúng lúc này, một quả bom linh năng trong tay người máy lãnh chúa bắn ra, rơi xuống xuyên qua pháp bào trên người Lục Ma đang thở hồng hộc.

Ẩm!

Một tiếng nổ vang lên.

Chiến sĩ hệ nguyên tố người Lục Ma hét lên rồi bay ra ngoài, hắn đập mạnh vào bức tường của tòa nhà cao tầng, phun máu rồi từ từ rơi xuống đất.

Người máy lãnh chúa không hề biết thông cảm, liên tục phóng ra từng quả bom linh năng, tiếng nổ vang khiến người Lục Ma hét lên đau đớn, năm chiến sĩ gen khác cũng phải lo sợ.

Họ cũng bị tiếng nổ vang này làm cho chấn động không ngừng, trong lòng lạnh lẽo.

Không lâu sau, bom linh năng cũng dừng lại, thi thể của người Lục Ma ngã vào một cái hố sâu dưới đất.

Năm người kia thấy thế, trong lòng cũng có cảm giác thê lương, thỏ tử hổ bi, hai mắt đỏ lên, nhìn chằm chằm Lục Duyên vẫn đang duy trì lá chắn điện từ kia.

Lãnh chúa người đâu chó gầm lên:

"Nhân loại! Nghe nói ngươi cũng là cấp lãnh chúa? Có bản lĩnh thì đánh một trận với ông đây đi!"

Lục Duyên liếc hắn một cái:

"Bệnh à!"

Ta còn phải duy trì lá chắn điện từ.

Lục Duyên bày tỏ không muốn để tâm đến hắn, đồng thời ném cho hắn một người máy lãnh chúa.

Người máy lãnh chúa sử dụng bom linh năng khi nãy vừa khéo giết được lãnh chúa của người Lục Ma, đang rảnh rỗi, hắn ném cho Lục Duyên một lãnh chúa người đầu chó.

Lãnh chúa người đầu chó vốn rất tức giận, nhưng khi nhìn thấy người máy lãnh chúa đã giết người Lục Ma đang nhắm khẩu pháo vào mình, hắn liền trừng to mắt, vẻ mặt sững sờ.

"Mẹ kiếp..."

Sau đó, lãnh chúa người đầu chó bị bom linh năng nhấn chìm.

Bốn chiến sĩ lãnh chúa còn lại càng cảm thấy ớn lạnh, da đầu tê dại.

Một người máy lãnh chúa họ đã đối phó không nổi, bây giờ lại có thêm hai tên.

Ba đấu một, đây chẳng khác gì ba người cha đánh một đứa con trai.

Họ biết bản thân không còn đường sống sót nữa rồi.

Người Carman đó kinh hãi nhìn Lục Duyên:

"Nhân loại! Bằng hữu, đại nhân! Ta là bị Barton sai khiến nên mới tới đây! Ta vô tội!

Ngươi tha cho ta đi, ta sẵn sàng giao hết báu vật cho ngươi!"